Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 88: Truyền thuyết! Giao Long Bang (1)

Chương 88: Truyền thuyết! Giao Long Bang (1)
“Ừm, trông dáng vẻ rất chăm chỉ học tập. Được rồi, rất tốt.” Lòng Vương Thủ Triết tràn đầy vui mừng, cháu gái trong nhà tốt xấu vẫn còn có một đứa biết dụng công đọc sách, lúc này cười nói, “Vậy Tứ thúc kiểm tra bài tập của ngươi một chút, nếu hợp cách nhất định sẽ có ban thưởng.”
“Gì?”
Khuôn mặt xinh đẹp có chút bụ bẩm của Vương Ly Từ đều bị dọa đến trắng bệch, bắp chân nhỏ cũng bắt đầu run lên, Tứ thúc thế nhưng là Đại Ma Vương đáng sợ hơn gấp mười lần so với phụ thân nàng Vương Thủ Tín, nhìn kết quả thê thảm của đại ca Vương Tông Vệ của nàng là biết.
Trong lòng nàng tràn đầy hối hận, hốc mắt cũng ẩm ướt. Sớm biết hôm nay sẽ bị Tứ thúc kêu đến kiểm tra bài tập, những ngày này nàng đã liều mạng tạm thời ôm chân phật chăm chỉ hơn.
Nhưng mà ai biết sẽ xẩy ra loại chuyện này đâu?
Trong đầu của nàng toàn là ong ong ong...
Quả nhiên là...Họa! Trời! Giáng!
Khuôn mặt Vương Thủ Triết đen lại, đại nha đầu này sao lại chột dạ sợ sệt thành vậy rồi, nhất định là ngày thường không chăm chỉ học tập, thế mà còn có mặt mũi can đảm ở trước mặt hắn nói mỗi ngày đều đọc sách tu luyện?
“Thủ Triết, đừng hù dọa đại nha đầu, ngươi nhìn xem đứa nhỏ này sắp bị dọa cho khóc rồi.” Thấy nàng như vậy, Từ Chỉ Nhu tính cách ôn nhu kéo nàng vào trong ngực nói, “Đại nha đầu chớ sợ chớ sợ, tứ thúc ngươi là đang trêu chọc ngươi thôi. Ngươi ngẫm lại xem, nếu như hắn thật sự kiểm tra bài tập, sao lại chỉ gọi một mình ngươi tới được?”
Thì ra là như thế.
Vương Ly Từ vỗ ngực một cái, lập tức thả lỏng. Làm ta sợ muốn chết, phải ăn một miếng mứt quả mới được. Lúc này, nàng lấy một miếng mứt hoa quả đắc ý mà bắt đầu ăn.
Thấy thế, khuôn mặt Vương Thủ Triết càng đen hơn, nha đầu này chuyển hóa từ người sống sót sau tai nạn đến tên ăn hàng cũng nhanh quá rồi đấy? Vô tư không tim không phổi quá ta?
Với cái bộ dạng nàng như thế, còn có gì tốt mà kiểm tra?
Hắn vốn đang suy nghĩ tìm hai tộc nhân nữ quyến trong nhà, một đường đi theo phụng dưỡng cho ăn uống sinh hoạt thường ngày của Lung Yên lão tổ, một người nên là tuổi lớn thành thục chững chạc hơn, một người nên là tuổi nhỏ tinh lực thể lực lớn.
Vương Thủ Triết đối với Tứ thẩm Từ thị thì khá hài lòng, chỉ là đại nha đầu Vương Ly Từ này...
Đau đầu quá!
Trong các nữ quyến tuổi còn nhỏ, cũng chính là tỷ tỷ ruột thịt của hắn Vương Lạc Y, Tứ muội muội Vương Lạc Đồng, cùng với đại điệt nữ Vương Ly Từ. Bởi vì một lần hành trình này phải đi ngang qua Đông Cảng, mà tỷ tỷ Vương Lạc Y đã có hôn ước với thiếu chủ Đông Cảng Trần thị, lúc này dẫn nàng đi Đông Cảng xuất đầu lộ diện thì không tốt.
Còn Lạc Đồng thì đang bận rộn với tuyến vận chuyển lương thực đợt cuối cùng, đợi sau khi nàng hoàn thành nhiệm vụ, Vương Thủ Triết cũng muốn cho nàng đi theo sau đại nương Công Tôn Huệ xử lý sự vụ sau này, rèn luyện nhiều hơn một chút.
Bởi vậy nên mới không cắt đứt kế hoạch đã sắp xếp từ trước của Vương Lạc Đồng.
Càng nghĩ, sự lựa chọn duy nhất nhàn rỗi vô sự mà lại phù hợp, cũng chỉ có Vương Ly Từ. Nhìn bộ dạng ngốc ngốc tay mơ này của nàng, hắn lại có ý muốn thay thế nàng, tìm một thị nữ thông minh lanh lợi khác đi theo.
Nhưng ý nghĩ này cũng chỉ là lóe lên một cái rồi biến mất, nếu nha đầu này đã không chịu học thật tốt, không bằng mang theo bên người dạy dỗ một phen, cho nàng một kim cô chú mạnh nhất.
Hơn nữa bây giờ việc nữ hài tử trong nhà không chăm chỉ học tập, đã là một loại tập tục phổ biến, nha đầu Lạc Đồng, Lạc Tĩnh cũng là như thế. Có lẽ các tiểu cô nương khác đa phần cũng không khá hơn chút nào. Nam hài tử ít nhiều sẽ tốt hơn chút đỉnh, dù gì cũng vì trưởng bối gây áp lực nhiều.
Gia phong bất thiện như vậy, trở về hắn nhất định phải chỉnh đốn hẳn hoi mới được.
Vừa nghĩ đến đây, Vương Thủ Triết tạm thời dừng lại quay về chính đề: “Tứ thẩm. Lần này tìm các ngươi tới, là cần các ngươi đi xa nhà một chuyến, hành trình khoảng chừng trên dưới mười ngày. Các ngươi đi về chuẩn bị trước, ngày mai giờ Thìn chúng ta sẽ phải xuất phát, không biết Tứ thẩm có thắc mắc gì hay không?”
Mặc dù Từ Chỉ Nhu có chút lo nghĩ, nhưng vẫn đứng dậy gật đầu nói: “Không có vấn đề gì, toàn bộ dựa theo Thủ Triết an bài.”
Trong đầu nhỏ Vương Ly Từ tràn ngập hiếu kỳ còn có chút hưng phấn, đi xa nhà ư, Tứ thúc muốn mang nàng đi Trường Ninh vệ chơi sao? Ở trong đầu nàng, Trường Ninh vệ đã đủ xa rồi, lớn như vậy rồi nàng còn chưa đi được hơn hai lần đâu.
Thời gian cứ thế nhanh chóng qua hai ngày.
Rạng sáng, sắc trời vừa lên.
Một chiếc thuyền ô bồng dài bốn, năm trượng, từ bến tàu hậu viện chủ trạch Vương thị lái ra Châu Vi hồ, sau đó một đường đi hướng Phong Cốc nông trang.
Đây là tuyến đường Vương Thủ Triết đã an bài, chuyện xuất hành của Lung Yên lão tổ, hắn tự nhiên phải bí mật làm việc. Nếu như ngồi xe ngựa chạy tới bến đò Định Bồ thì quá mức là rêu rao.Chương 89: Truyền thuyết! Giao Long Bang (2)
Không bằng đi như tuyến vận chuyển lương thực, xuyên qua cửa Phong Cốc ngồi thuyền lớn, nơi đó dù sao cũng là địa bàn nhà mình.
Lần này người đi theo Lung Yên lão tổ xuất hành không nhiều, Vương Thủ Triết cũng chỉ mang theo hai vị gia tướng Vương Trung, Vương Dũng, cùng với Tứ thẩm Từ Chỉ Nhu và đại nha đầu Vương Ly Từ, tính cả lão tổ tổng cộng chỉ có sáu người.
Vương Trung Vương Dũng ở bên ngoài phụ trách lái thuyền, mặc dù bọn họ không chuyên nghiệp, nhưng mà với Huyền Vũ giả thì thủ đoạn điều khiển thuyền ô bồng cỡ trung cực kỳ đơn giản, tốc độ chống sào và điều khiển mái chèo cũng khá nhanh.
Bên trong thuyền ô bồng.
Vương Ly Từ trợn tròn mắt, hai tay gắt gao nắm chặt bọc quần áo, ngay cả thở lớn cũng không dám thở nhiều. Vậy mà Tứ thúc không nói trước, đây là chuyến đi xuất hành cùng Lung Yên lão tổ.
Đây chính là lão tổ tông trong nhà đó, tồn tại còn đáng sợ hơn Tứ thúc.
Tứ thúc gây ra sự ngạc nhiên quá lớn, rất khó tiếp thu ngay được.
“Lão tổ, tuyến đường và sắp xếp hành trình chính là như vậy, Tứ thẩm và Ly Từ sẽ phụ trách chiếu cố sinh hoạt hàng ngày của ngài.” Vương Thủ Triết kính cẩn giới thiệu qua về việc sắp xếp chuyến đi với Lung Yên lão tổ.
“Thủ Triết làm việc thì ta yên tâm.” Lung Yên lão tổ vẫn rất là hài lòng với sự an bài chu đáo của Vương Thủ Triết, sau đó nói với Từ Chỉ Nhu, “Chỉ Nhu, chuyến này khổ cực cho ngươi rồi.”
Từ Chỉ Nhu vội vàng khiêm tốn nói: “Phục vụ lão tổ là bổn phận và vinh hạnh của Chỉ Nhu.”
Sau đó Lung Yên lão tổ nhìn về phía Vương Ly Từ, bên trong ánh mắt khó có được xuất hiện vẻ mềm mại: “Ngươi đứa nhỏ này, mới có 2 năm không triệu kiến ngươi. Chớp mắt mà đã là đại cô nương rồi, gần đây việc học hành thế nào?”
Đối với tiểu bối trong nhà, Lung Yên lão tổ bình thường cũng ương đối hòa ái. Đặc biệt khi Lung Yên lão tổ nàng là tôn nữ đời thứ ba truyền xuống của Trụ Hiên lão tổ, còn Vương Ly Từ lại là huyết mạch đời thứ tám của gia tộc.
“A?” Vương Ly Từ ngây người một lúc, lại bị hỏi bài tập?
May mắn có vết xe đổ kiểm tra bài vở của Tứ thúc, nàng đã sớm có chuẩn bị.
Vương Ly Từ chuyển mắt, vội nói: “Gần đây ta vẫn rất chăm chỉ học tập, ta đọc chút văn chương cho lão tổ nghe nha...” Nói xong, nàng không kịp chờ đọc luôn một bài dài《 Đăng Thiên Lam Dạ Quan Thương Khung》 , là tác phẩm từ ngàn năm trước của một vị Thiên Nhân cảnh cường giả kiêm tiền bối đại gia văn học, văn từ vừa hoa lệ lại bao la hùng vĩ phóng khoáng, rất được hậu thế yêu thích.
Văn học trong bất kỳ nền văn minh nào cũng là một thứ vô cùng quan trọng, có tác dụng trau dồi tình cảm, tăng thêm vốn văn học. Nếu như nhân loại chỉ biết có chém chém giết giết, không tu thân không dưỡng tính, dốc cả một đời để chỉ biết truy cầu sức mạnh và sát hại, vậy thì có gì khác với đám thú hoang dã?
Vương Thủ Triết nghe nàng đọc lưu loát từ đầu đến cuối, còn làm bộ tình cảm dạt dào, trong lòng bất đắc dĩ thấy buồn cười, đây là cái gần đây chăm chỉ học tập của ngươi ư, gần đây chính là chỉ gần hai ngày tạm thời ôm chân phật (ôn bài tủ) đúng không? Chỉ e cũng chỉ có thể lưu loát đọc bài văn này thôi nhỉ?
Nhưng mà hắn cũng không vạch trần nàng, ngược lại lão tổ tỏ ra rất vui mừng, tán dương khích lệ nàng vài câu.
Thuyền ô bồng một đường uốn lượn đến Phong Cốc nông trang, đến nông trường sau cũng không dừng lại, chui qua lại thẳng đến 【 Cổng vào Phong cốc】 , mọi người rời khỏi thuyền ô bồng vượt qua cổng, bên kia có một chiếc thuyền sông lớn cỡ trung đã đợi sẵn.
Chiếc thuyền sông này là thuyền buồm cỡ trung, dù cho thuyền trống xe ngựa đi lên cũng vẫn rất vững vàng, không biết Vương Định Hải từ nơi nào mượn được.
“Thủ Triết, dựa theo phân phó của ngươi.” Lục thúc Vương Định Hải tiến lên đón, “Buồng nhỏ trên tàu đã được cải tạo đôi chút, tạm thời dọn ra được một chỗ nghỉ ngơi. Ngươi thần thần bí bí, là chuẩn bị cho... Ô?”
Vương Định Hải bỗng nhiên đế ý đến Lung Yên lão tổ sau lưng Vương Thủ Triết, tròng mắt suýt chút nữa trợn lên, đùa nhau à? Lão tổ tông vậy mà xuất hành…
Hắn bị dọa cho mồ hôi lạnh tràn trề, vừa định hành lễ liền bị Vương Thủ Triết ngăn lại: “Lục thúc dừng lại, ngươi cầm chắc lái đi hướng Đông Cảng đi.”
“Vâng vâng, ta nhất định sẽ lái cẩn thận.” Vương Định Hải sắc mặt chột dạ, vội vàng mời bọn người Vương Thủ Triết vào bên trong khoang thuyền tạm thời nghỉ ngơi, sau đó không nói một lời bước ra ngoài lái thuyền.
Lão tổ xuất hành, đó chắc chắn là đại sự.
Nhưng mà chuyện lớn đến đâu, cũng không quan trọng bằng sự an toàn của Lung Yên lão tổ. Bởi vậy, dưới sự chỉ huy khống chế của hắn, thuyền chậm rãi cách xa thủy vực cổng Phong Cốc, vững vàng đến lòng sông An Giang.
Đến lòng sông sóng gió dần dần mạnh và nhiều, cánh buồm ngay ngắn trật tự mở ra, vải bạt dày phồng căng ôm gió, tốc độ thuyền dần dần nhanh hơn.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất