Bảo Ngươi Làm Con Tin, Ngươi Lại Theo Đuổi Nữ Đế Kẻ Địch

Chương 73 – Cha con gặp mặt

Chương 73 – Cha con gặp mặt

73: Cha con gặp mặt
La Minh vội vàng làm thủ thế mời, liền đưa Hoa Triều vào tướng phủ.
Sân tuy rằng thoạt nhìn không tính là xa hoa, nhưng vô cùng trang nhã, mỗi một gốc cây đều là tỉ mỉ thiết kế cắt tỉa qua.
Đi được vài bước, Hoa Triều nhìn thấy La Yển đang đứng chờ ở cửa.
La Yển kích động bước lên đón: “Hoa Triều, cuối cùng con cũng chịu gặp cha rồi!
Hoa Triều trên mặt nhìn không ra chút biểu tình nào, chỉ là hơi hơi cúi người: “Tướng gia thủ đoạn cao siêu, tiểu nữ tử lại dám có đạo lý chống lại?”
La Yển thần sắc có chút xấu hổ, chỉ vào đầy bàn đồ ăn: “Mau ăn cơm đi, đồ ăn đều sắp nguội rồi!”
Nếu là người khác nói chuyện với lão ta như vậy, chỉ sợ chết cũng không biết chết như thế nào.
Nhưng Hoa Triều nói như vậy, ông ta cũng không dám có chút không vui, bởi vì Hoa Triều thật dám chết trước mặt lão ta!
Bằng không, lão ta cũng sẽ không tưởng niệm nữ nhi nhiều năm như vậy, nhưng rốt cuộc vẫn không làm cách nào đón Hoa Triều về.
Đa tạ!
Hoa Triều gật đầu, trực tiếp vào nhà tìm một vị trí ngồi xuống.
Trong lòng La Minh lộp bộp, hắn và Hoa Triều đã thương lượng trước, bất luận như thế nào, trước hết làm vui lòng La Yển rồi nói sau.
Lại không nghĩ tới, oán khí trong lòng Hoa Triều lại lớn như vậy.
Hắn cẩn thận liếc La Yển một cái, sợ La Yển mắng hắn.
La Yển ngay cả tâm tư trừng hắn một cái cũng không có, khuôn mặt tươi cười ngồi ở bên cạnh Hoa Triều: “Hoa Triều! Đây là bánh hoa quế mẹ con thích ăn nhất khi còn sống, cha đặc biệt sai người mang đến từ Khúc Ốc, con nếm thử có ngon không?.”
Hoa Triều mặt mày rủ xuống: “Từ lúc bắt đầu có trí nhớ, tôi chưa bao giờ thấy mẹ ăn qua bánh hoa quế, tướng gia có phải nhớ lầm rồi không?”
La Yển: “......”
Hô hấp của ông ta có chút ngưng trệ, da mặt thả lỏng đều có chút run nhè nhẹ, trên mặt già nua tràn ngập quẫn bách.
Trong lòng Hoa Triều dâng lên một tia đùa cợt, nàng há chỉ chưa từng thấy mẫu thân ăn qua bánh hoa quế? Ngay cả nàng trộm mua bánh hoa quế cũng sẽ bị mắng một trận, sau đó chính là hai mẹ con ôm đầu khóc.
Nàng vẫn không biết bởi vì cái gì, thẳng đến cái đêm mưa kia, mẫu thân sốt cao không hạ nói mê sảng, mới biết được người phụ lòng này trước khi đi kinh đô, tốn không ít tiền mua cho bà một hộp bánh hoa quế, còn hứa hẹn nếu làm quan thì nhất định mỗi ngày sẽ mua bánh quế cho bà ăn”.
Càng châm chọc chính là, số tiền này vẫn là lộ phí bà hát rong đưa cho hắn”.
Bất quá Hoa Triều vẫn không làm phật ý ông ta, gắp một miếng cắn một miếng.
La Yển lúc này mới nở nụ cười: “Còn món này nữa…”
Hoa Triều lại theo lời nếm thử một miếng.
Từ đầu tới cuối, đều là La Yển mời, Hoa Triều động đũa, La Minh ở bên cạnh một hồi nhìn cha một hồi nhìn tỷ, rụt cổ không nói một lời.
Rốt cục, Hoa Triều buông đũa xuống: “Tướng gia, chúng ta nên bàn chính sự.
La Yển cười nói: “Đây là tiệc gia đình, không nói chuyện chính sự!
Hoa Triều ánh mắt rùng mình: “Tốt lắm! Nếu gia yến đã ăn xong, tiểu nữ cáo lui!”
“Chờ một chút!”
La Yển thở dài một hơi: “Con muốn nói chuyện của Thư cục Thượng Mặc?”
Hoa Triều xoay người, cắn răng cúi người: “Kính xin tướng gia giơ cao đánh khẽ, tha cho Thư cục Thượng Mặc. Nếu không chuyện này truyền ra ngoài, đối với thanh danh tướng gia cũng không tốt”.
La Yển bất đắc dĩ lắc đầu: “Con là vì Doanh Vô Kỵ sao!”
Hoa Triều từ chối cho ý kiến: “Thư cục Thượng Mặc chính là tâm huyết hai người chúng ta sáng lập, hắn cũng là một người vô cùng tốt, bất luận như thế nào tôi cũng không đành lòng nhìn Thư cục Thượng Mặc suy bại”.
La Yển thở dài: “Hiện tại ở Càn Quốc, Doanh Vô Khuyết như mặt trời ban trưa, Doanh Vô Kỵ chẳng qua chỉ là một con tin thất thế, cho dù ta từ trước đến nay chủ trương địch Càn, cũng không cần phải so đo với hắn. Nhưng hắn không nên hết lần này tới lần khác trêu chọc con. Hoa Triều, con có biết phụ thân có bao nhiêu lo lắng không?”
Lời nói này, đã sớm nghe không biết bao nhiêu lần rồi.
Hoa Triều cắn răng: “Vậy tướng gia làm thế nào mới có thể tha cho Thư cục Thượng Mặc?”
La Yển nhìn con gái: “Rời khỏi Doanh Vô Kỵ, về tướng phủ ở đi, chỉ cần như vậy, sau này ta nhất định sẽ không làm khó Doanh Vô Kỵ, thậm chí còn có thể giúp đỡ hắn một chút”.
“Thật sao?”
“Thật!”
“La Yển gật đầu, những năm gần đây ông ta càng cảm giác được sự uy hiếp của Càn Quốc, nếu có thể ủng hộ Doanh Vô Kỵ lớn mạnh, lại tìm một cơ hội đưa hắn về Càn Quốc, hắn nhất định có thể dựa vào thế lực mẫu tộc đối chọi với Doanh Vô Khuyết, việc hai công tử đấu đá, đối với Lê Quốc là chuyện tốt.
Đương nhiên, đây đều là chuyện sau này, hiện tại ông ta chỉ muốn con gái về nhà.`
Nhìn bộ dáng hiện tại của Hoa Triều, rõ ràng có chút dao động.
Trong lòng Hoa Triều đích xác đang giằng co, nếu là như vậy, đối với Doanh Vô Kỵ tất nhiên là vô cùng tốt, nhưng hết lần này tới lần khác lúc này bộ dáng mẫu thân lệ rơi đầy mặt lại hiện lên trong đầu, làm cho lòng nàng như bị đao cắt.
La Yển rèn sắt khi còn nóng nói: “Trong tướng phủ có một cái sân, vốn là ta chuẩn bị cho hai mẹ con các con, đến bây giờ vẫn luôn không có người ở, đến lúc đó con vào ở đi, chỉ cần con không đồng ý, ai cũng không thể đi vào quấy rầy, bao gồm cả cha. Bình thường con ra vào cũng hoàn toàn tự do, chỉ cần buổi tối trở về ở là được!”
Như vậy có thể không cần nhìn thấy La Yển?
Hoa Triều trong lòng do dự, lần đầu tiên có chút động tâm, chủ yếu nàng cũng không muốn nhìn thấy tâm huyết Doanh Vô Kỵ bị đốt sạch.
Nhưng bóng ma 27 năm lưu lại thật sự quá lớn, nàng cắn chặt môi, không mở miệng nói chuyện.
La Yển vội nói: “Đúng rồi! Cha còn chuẩn bị cho con một niềm vui bất ngờ, con có muốn xem không?”
Cái gọi là vui mừng này, La Minh ở trên xe ngựa đã nói cho nàng biết.
Nàng hỏi La Minh, La Minh lại nói mình cũng không biết, chỉ nói thứ này có thể chứng minh tâm tình của La Yển đối với mẫu thân nàng.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất