Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Cái Mạng

Chương 73: Anh giai anh cướp nhẫn của em chi vậy?

Chương 73: Anh giai anh cướp nhẫn của em chi vậy?
Bịch!
Trong phòng có một người ngã xuống nhẹ nhàng, trước khi chết trong đôi mắt ấy vô hồn, khuôn mặt trắng bệch.
Dưới mệnh lệnh của đại hoàng tử Hạng Bạt một trong những hộ vệ của Thiên Mệnh cảnh thu tay phải lại, ánh mắt lướt qua trùng trùng lớp lớp các cung điện trực tiếp nhìn thẳng đến Thông Minh điện.
Sau khi tiến vào sơn môn, Hạng bạt được tiếp đón rất long trọng.
Hắn ta thực sự là khách quý, bây giờ đang nói chuyện phiếm cùng với chưởng môn Tề Nguyên Sinh và các trưởng lão.
Mà hai hộ vệ Thiên Mệnh bát trọng này là do hắn phái tới.
Mục đích của hắn rất đơn giản đó chính là tìm xem bí mật của Khương Thành là gì?
Bọn họ hành động rất thuận lơi, chẳng mấy chốc đã bắt cóc được hai đệ tử chân truyền.
Một trong số đó là người thân của Lăng Dật.
Sau một hồi sưu hồn thì bí mất của Khương Thành cũng bị bại lộ.
“Linh phù cửu giai! Chí ít nó là Hổ yêu Thiên Mệnh cửu trọng! Cơ duyên trời cho!”
“Báo với điện hạ càng sớm càng tốt”
Hai người bọn họ nhanh chóng xử lí thi thể, vội vàng đến chính điện.
Rất nhanh sau đó, tin tức của hai người bọn họ cùng truyền tới tai đại hoàng tử.
Mà lúc này, Khương Thành đang được thiếu chủ Tề Thương đích thân hộ tống, đi tới quảng trường trước cửa điện.
Mặc dù ở trong và ngoài điện toàn người là người.
Nhưng vào lúc này, không biết có bao nhiêu người chú ý đến hắn.
Người không biết chuyện thì còn đang mải bàn tán về ‘chiến công’ của hắn, về việc khiến đại hoàng tử phải nhường đường cho hắn lúc bước vào sơn môn.
Còn những người đã biết chuyện thì coi hắn như là một kho báu biết di chuyển.
“Hắn đến rồi kìa.”
“Hắn ta là Khương Thành đúng không?”
“Phải thừa nhận rằng hắn ta rất đẹp trai.”
“Giới tu luyện chỉ nhìn vào thực lực.”
“Có thể khiến thiếu chủ Tề Thương đích thân tháp tùng, ngươi nghĩ xem thực lực có thể thấp à?”
Cảm nhận được sự chú ý, Khương Thành mỉm cười, gật đầu chào mọi người.
Thần thái đó như thể hắn là chủ nhân của Bát Vân điện vậy.
Tề Thương bên cạnh thầm oán trách, thằng nhãi này đúng là biết hưởng thụ, định biến đại điện thành buổi ra mắt của hắn luôn sao?
Qua một lúc, thời gian cũng đến, buổi lễ chính thức bắt đầu.
Quảng trường của Bát Vân điện thực sự rất lớn, hàng vạn người tụ tập lại cũng không cảm thấy đông đúc.
Dưới các trưởng lão đứng đầu Bát Vân điện là Trưởng lão nghị sự, trưởng lão Nội môn và trưởng lão Ngoại môn phân bố hai bên.
Đệ tự chân truyền đứng hàng đầu, để tự nội môn thì ở trung tâm quảng trường, còn đệ tử ngoại môn thì phân tán xung quanh.
Trùng trùng điệp điệp, thật sự rất mãn nhãn.
Những vị khách khác đang ngồi trong khu vực dự lễ, đứng đầu là đại hoàng tử.
Thành ca thì lười đến nổi chẳng thèm gây chuyện, hắn đang nghĩ xem mình sẽ chết như thế nào?
Bây giờ tất cả mọi người trong Bát Vân điện đều tập trung tại đây, chỉ cần bản thân bị giết một lần, phương án hồi sinh mà hệ thống đưa ra đó chính là giết hết toàn bộ hội trường này.
Có thể một lần hốt trọn mẻ cá.
Lúc này điện chủ Tề Nguyên Sinh cũng đã lên cao đài dưới sự chú ý của mọi người
“Bốn vạn ba ngàn năm trăm năm trước, ở tại nơi đây tổ tiên Tôn giả đã lập nên cơ nghiệp……”
Bài diễn văn dài lê thê khiến Thanh ca chỉ thấy thêm buồn ngủ, chỉ có thể tìm ra vấn đề cần suy nghĩ sâu sắc một chút.
Ví dụ như cuối cùng thì ai sẽ giết mình?
Liếc nhìn Tề Thương đứng bên cạnh làm đệ tử chân truyền thứ ba của hắn mà âm thầm lắc đầu.
Đã gặp tên này ba lần rồi, còn là Linh Đài bát trọng, chút sức lực này không thể giết hắn.
Thật sự rất rất không đạt yêu cầu.
Lỗ Trọng?
Lỗ Trọng và mình cùng cấp, nhưng thần phủ không so được với thần phủ của mình, chống chọi không nổi.
Dường như hắn chỉ có thể dựa vào những người khác.
Vị đại hoàng tử đó, có vẻ rất lợi hại, không cần nhìn cũng biết là không nhìn thấu được cảnh giới của hắn.
Lúc trước ở sơn môn, hắn có lẽ rất ghét mình, bây giờ chắc chắn hắn không kìm được lòng muốn giết mình.
Thành ca tự cảm thấy hâm mộ bản thân vì những tính toán vi diệu của hắn, mặc dù lúc đó hắn chỉ cố gắng thể hiện chứ hoàn toàn không tính xa như vậy.
Sau hai giờ đồng hồ, buổi lễ dài dòng này cũng kết thúc.
Bước cuối cùng chính là khách mời của đại lễ
Trên mấy chục vạn chỗ ngồi toàn bộ đều là linh quả linh thú sơn hào hải vị có thể nâng cao tu vi, mặc dù tăng lên cũng có giới hạn nhưng cũng để chứng minh sự dồi dào giàu có của Bát Vân điện.
Nếu để một người là Tôi Thể cảnh được ăn những thứ này, thì ngay sau bữa ăn này sẽ lập tức tăng lên Ngưng Mạch cảnh.
Tề Nguyên Sinh đích thân bay qua mời đại hoàng tử vào trong điện dự tiệc.
Trong điện có tám chỗ ngồi, tất nhiên là chỉ có những người có địa vị cao nhất mới đủ tư cách ngồi đó.
Đại hoàng tử vui vẻ đồng ý, Tề Thương cũng bay tới, đưa tay ra với Khương Thành.
“Khương chưởng môn, ngươi là khách quý của chúng ta, mau mau đi vào trong điện thôi.”
Thấy hắn tỏ vẻ rất kiên trì, nên tất nhiên Khương Thành sẽ không từ chối
Chỉ nghĩ là anh giai này thật sự vất vả rồi, còn muốn nắm tay hắn bước vào, anh à như thế không có đàn ông cho lắm đâu nha!
Có khi nào sợ mình bỏ chạy không nhỉ?
Khoảnh khắc tay phải của Khương Thành chạm vào tay trái của Tề Thương, thời gian như ngừng trôi.
Lỗ Trọng vẫn luôn bí mật quan sát động tĩnh bên này đột nhiên mắt sáng lên.
Đây chính là bước thứ 3 trong kế hoạch của bọn họ.
Sau khi tắm rửa thay quần áo thơm tho sạch sẽ và chơi trò chơi thất bại, Tề Thương đích thân ra tay.
Muốn có được chiếc nhẫn đó, cách dễ nhất là gì?
Chính là trực tiếp chạm vào tay của đối phương
Người trong giới tu luyện không có thói quen bắt tay, thường xuyên giữ khoảng cách, cho nên trước đây cũng không có cơ hội.
Còn bây giờ, nhân lúc buổi lễ vừa kết thúc, đang trong khoảnh khắc ấm áp nhất.
Lấy cái cớ mời vào trong, Tề Thương thuận tay lắm lấy tay Khương Thành
Cách đó không xa, Lăng Dật cùng một vị đại sư luyện đan đang nói chuyện vui vẻ với nụ cười trên môi cũng khẽ ngậm miệng lại, ánh mắt nhìn thẳng vào tay hai người họ.
Đại trưởng lão Từ Nguyên Xán vận động linh lực của mình, chỉ cần một chạm Thần Phủ tức khắc sẽ nổ ngay.
Vị đại hoàng tử được mời cũng dừng bước.
Mấy đệ tử chân truyền bên đó cũng đồng loạt nhìn sang.
Khương Thành dù sao cũng là Thiên Mệnh nhất trọng, những thay đổi đột ngột trong ánh mắt và bầu không khí này, hắn có thể cảm nhận được.
Những cuối cùng hắn vẫn không ngờ được mục tiêu của đối phương lại là chiếc nhẫn, thật đúng không so bì được với mưu đồ đã định từ lâu của Tề Thương.
Chiếc nhẫn lưu trữ ở ngón giữa bên tay trái đột nhiên trượt ra rơi vào tay Tề Thương.
Ngay sau đó Tề Thương lấy đà, dùng sức bay ngược lại, kéo chiếc nhẫn ra khỏi người hắn.
Thành ca ngớ người.
Đại ca, ngươi đang làm gì vậy?
Đại ca vồ lấy cái nhẫn của em chi vậy?
Mặc dù trong chiếc nhẫn có hơn 100 nghìn viên linh thạch thượng phẩm, còn có 50 bình đan dược ngũ phẩm.
À, còn có mấy bộ quần áo để thay nữa
Thành ca đang tham gia vào “ngành nghề rủi ro cao” và cái chết là chuyện thường ngày, nên chuẩn bị mấy bộ quần áo để thay thì cũng hợp lí.
Những Tề Thương dù gì cũng là thiếu chủ của Bát Vân điện, mấy thứ này chẳng là gì so với hắn ta, đúng chứ?
Lên kế hoạch lâu như thế chỉ vì một chút đồ cỏn con này sao?
Kể cả ngươi có để ý nó đi chăng nữa, tội gì phải cướp trước mặt nhiều người như thế, có thấy mất liêm sỉ không?
Hắn không thể hiểu nổi.
Hành động đột ngột của Tế Thương khiến tất cả quan khách đều sửng sốt.
Ngay cả nhiều đệ tử không biết chuyện cũng hơi hoang mang.
Trên đại lễ, dưới bao con mắt mà lại đi túm lấy đồ của khách mời thì cũng …
Bát Vân điện cũng mất mặt quá đi thôi!
Nếu mà đồn ra ngoài, e rằng trăm năm sau cũng sẽ bị người đời chê cười.
Nhưng Tề Thương không quan tâm nhiều đến thế, khi cướp được chiếc nhẫn, cơ duyên chắc chắn sẽ đến tay!
Nghĩ rằng trong chiếc nhẫn sẽ có rất nhiều linh phù cửu giai, lại còn nhiều bảo vật khác nữa, lòng không kìm được vui sướng, hận không thể cười thật lớn
Đoạt được những bảo vật này rồi, vương triều Càn Tinh cũng cũng không giữ hắn nữa, còn quan tâm đến cách nhìn làm gì?
Khương Thành thật sự đã đến Thiên Mệnh nhất trọng, để tránh bị đuổi giết, việc đầu tiên Tê Thương làm đó chính là tẩu thoát.
“Bắt lấy hắn!”
Thời gian cấp bách, hắn không có thời gian xem bên trong có gì.
Ngay sau đó phía đối diện có một đạo lực lượng đánh úp lại.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất