Chương 88: Gà phun lửa hay bật lửa!
Tần Thọ vỗ vỗ tay nói:
-Rất tốt!
Không đợi tiểu gà Tây hiểu được, con thỏ đột nhiên duỗi nanh vuốt ma quỷ ra một phát bắt được tiểu gà Tây…
-A!
Rít lên một tiếng, tiểu gà Tây bị con thỏ đè xuống mặt đất…
-A!
Một tiếng hét lên, tiểu gà Tây bị con thỏ đè xuống đất, vung tay lên bốp bốp bốp… Chính là một trận đánh lên cái mông con gà!
-Hu hu hu… Cứu mạng! Đánh người rồi! - Tiểu gà Tây kêu to.
Tần Thọ hừ hừ nói:
-Đánh người? Thỏ gia ta ngày hôm nay còn muốn nướng ngươi lên ăn! - Nói rồi Tần Thọ làm ra vẻ muốn nhổ lông gà
Tiểu gà Tây sợ hãi hét lên:
-Cứu mạng với! Đồ không đứng đắn!
Tần Thọ nghe vậy thân thể cứng đờ, không đứng đắn? Là gà mái à?
Tần Thọ nắm lấy mắt cá chân của tiểu gà Tây, xách ngược nó lên, sau đó vô thức liếc nhìn đũng quần của tiểu gà Tây, không có gì cả… lông quá dày nên không nhìn thấy được..!
Tần Thọ lại ngẩng đầu nhìn, bộ ngực bằng phẳng… lúc này hắn mới nhớ tới, hình như không thể nhìn ra đực cái từ bộ ngực của loài gà, phải nhìn mào gà… Không, hình như Phượng Hoàng cũng không có cái thứ đồ chơi này. Mặc dù nghĩ như vậy, Tần Thọ vẫn liếc tới, kết quả thực sự không nhìn thấy mào gà, nhưng nhìn thấy một gương mặt đỏ rực, một đôi mắt đỏ ngầu như máu!
-Ấy… bị phát hiện...
Ý nghĩ này xẹt qua trong đầu Tần Thọ!
Giây tiếp theo…
-Đồ lưu manh! - Tiểu gà Tây hét lên, miệng mở ra và phun!
-Ngươi…
-Hừ!
Một ngọn lửa nuốt chửng đầu thỏ…
Lần này, tiểu gà Tây không nói không cố ý, nhưng cơn tức giận rõ ràng đã giảm đi rất nhiều!
Khi ngọn lửa tan đi, Tần Thọ xoa xoa đầu thỏ đen thui, sửa sang lại kiểu tóc không tồn tại, chính xác là lông, sau đó nói:
-Ngươi thật sự là cái?
-Ta là nữ! Không phải cái! Ngươi đây là…
Tiểu gà Tây lại lập tức xù lông:
-Hừ!
Tần Thọ cảm nhận ngọn lửa trên đầu mình, hắn thấy mình đã quen với nó… Sau khi cẩn thận cảm nhận ngọn lửa được phun lên cơ thể, các tế bào trên khắp cơ thể thực sự rất vui vẻ, chúng ấm áp và tan chảy, giống như đang hấp thụ thứ gì đó bên ngoài tựa như nhiệt lượng!
Tần Thọ vừa nhìn, trong lòng khẽ động:
-Thứ này ta cũng có thể ăn sao?
Vừa nghĩ tới đây, Tần Thọ mở miệng ra, ngọn lửa thuận thế xông vào trong miệng, Tần Thọ không thèm quan tâm, trực tiếp hút vào trong bụng, một ngụm lớn lửa tràn vào bụng, lập tức bị tiêu hóa, hóa thành nguyên khí hừng hực đi khắp toàn thân. Tần Thọ chỉ cảm thấy cả cơ thể của mình thư thái, giống như đang tắm hơi vậy! Rất thoải mái!
Tần Thọ vừa nhìn, trong lòng lập tức vui vẻ, mạnh mẽ hấp thu!
-Hô!
Lần này không phải tiểu gà Tây tàn nhẫn, mà là Tần Thọ hấp thu quá mạnh, vốn ngọn lửa trên đầu thỏ cũng bị hắn hấp thu…
Dưới góc nhìn của người thứ ba, đúng lúc ngọn lửa từ trong miệng gà mái phun ra, rồi vụt thành một đường thẳng vào miệng thỏ, như thể hai người đang cùng nhau ăn một que kem đỏ rực!
Tiểu gà Tây nhìn thấy thì trợn cả mắt, lập tức im bặt, kêu lên:
-Ngươi không sợ ngọn lửa của ta sao?
Tần Thọ nhấp miệng, nhớ lại cảm giác ngọn lửa, đồng thời, ngọn lửa trong cơ thể trong nháy mắt bị tiêu hóa hoàn toàn không còn tăm hơi, Tần Thọ vậy mà có cảm giác hơi đói bụng. Nói cách khác, hắn quả thực có thể nuốt chửng năng lượng của ngọn lửa này!
Nghĩ đến đây, Tần Thọ liếc mắt nhìn tiểu gà Tây, cười ha ha nói:
-Sợ chứ, bị đốt đau lắm!
-Thật sao?
Tiểu gà Tây nhất thời thở phào nhẹ nhõm khi nghe Tần Thọ nói sợ lửa của nàng!
Tần Thọ gật đầu đáp:
-Thật, tiểu gà Tây, xưa nay ta không lừa người.
-Không cho phép gọi ta là tiểu gà Tây! - Tiểu gà Tây tức giận kêu lên!
Tần Thọ thấy tiểu gà Tây có thể kìm nén tính khí, không phun hắn nữa. Chuyện này sao có thể? Hắn còn chưa đủ thoải mái đâu!
Vì vậy Tần Thọ cười híp mắt hỏi:
-Tiểu gà Tây, ngươi thật sự là cái sao!
-Nữ! - Tiểu gà Tây tái mặt tức giận!
Tần Thọ gật đầu nói:
-Ồ… Vậy thỏ gia ta không tính là chịu thiệt!
Tiểu gà Tây không hiểu nên hỏi:
-Chịu thiệt gì?
Tần Thọ nói:
-Ngươi xem, nụ hôn giữa nam và nữ miệng đối miệng, trao đổi nước bọt trong miệng. Tính như thế, vừa rồi ngươi phun lửa vào miệng ta. Tuy rằng không hôn, nhưng nguyên tắc cơ bản gần như giống nhau, vì thế cũng xem như là hôn môi gián tiếp nhỉ!
-Đồ lưu manh nhà ngươi! Ta thiêu chết ngươi!
Tiểu gà Tây phun lửa…
Tần Thọ nhìn thấy, thật sự đã đến, đắc ý trong lòng, trên mặt lại lộ ra vẻ đau khổ, sau đó nuốt từng ngụm lửa của tiểu gà Tây, hơn nữa còn không quên truyền âm nhướng mày nói:
-Ôi, cháy rồi. Lưỡi ta đau quá… Đau quá…
Tiểu gà Tây truyền âm lại, rất đắc ý nói:
-Sau này còn dám ức hiếp ta hay không?
Tần Thọ đáp:
-Dám!
-Ngươi còn dám? Ta đốt!
Nói rồi tiểu gà Tây tăng thêm lửa.
Tần Thọ thì lại càng ngày càng thoải mái, hắn phát hiện tầng cảnh giới thứ tư của Bát Cửu Huyền Công vẫn luôn bất động vậy mà nới lỏng một chút! Đây là điều mà Tần Thọ chưa từng mơ tới!
Từng nhìn thấy dáng vẻ hoành hành bá đạo của Dương Tiễn ở Thiên Đình, Tần Thọ biết môn công pháp này hết sức trâu bò! Bởi vì Hạo Thiên Khuyển từng nói, Dương Tiễn cũng không thể tu luyện Bát Cửu Huyền công tới tầng cao nhất!
Vậy tu luyện tới tầng cao nhất sẽ là sự tồn tại như thế nào? Tần Thọ rung động…
Đáng tiếc thân thể hư hại này của Tần Thọ hầu như không giữ được chút nguyên khí nào trong cơ thể… Hơn nữa, hắn cũng không dám ngồi xếp bằng mà yên tâm tu luyện. Sợ rằng sẽ chết đói trong lúc tu luyện giữa chừng. Ngay cả khi không chết đói, lỡ như bụng đói quấy nhiễu tâm trạng, tẩu hỏa nhập ma cũng không tốt!
Vì vậy, Tần Thọ chỉ có thể thỉnh thoảng tu luyện công pháp, tuy rằng vô dụng, nhưng có còn hơn không!
Tần Thọ thậm chí còn tính toán có nên thấy sang bắt quàng làm họ với Dương Tiễn hay không, bắt tay hữu nghị gì đó, lỡ vụng trộm lấy được nguyên bộ thì sao? Vậy chẳng phải một bước lên trời à!
Nhưng cuối cùng hắn vẫn bỏ cuộc, chưa nói đến thực lực và tính cách của Dương Tiễn có để con thỏ hắn mò mẫm đơn độc một mình hay không, Dương Tiễn đưa hắn vào Thiên Đình gặp Hằng Nga đã là ân tình. Tần Thọ không thể xuống tay với ân nhân được!
Giống như Ngô Cương, Ngô Cương say rượu, hắn cũng không ném đá giấu tay… Chuyện này gọi là trộm cũng có trộm đạo!
Nhưng bây giờ thì khác, Tần Thọ đột nhiên phát hiện ra rằng mình dường như có thể tu luyện Bát Cửu Huyền Công theo cách khác…
Vì vậy Tần Thọ kêu lên:
-Tiểu gà Tây, ngươi không ngực không mông, tính tình lại khó chịu như vậy. Ai dám cưới ngươi!
-Ngươi dám nói ta xấu xí? Ta thiêu cháy ngươi!
Tiểu gà Tây tăng thêm lửa!
-Ôi… Nóng quá… Má ơi… Ta nóng quá… A…
Tần Thọ cảm nhận được sự thay đổi của ngọn lửa đồng thời truyền ra tiếng sói tru quỷ khóc. Ngọn lửa ngày một yếu dần, hắn lập tức hét lên:
-Tiểu gà Tây, hỏi ngươi một vấn đề. Tiểu đệ đệ của Phượng Hoàng các ngươi mọc ở đâu?
-Đồ lưu manh, ta sẽ thiêu chết ngươi!
Tiểu gà Tây kêu to, tiếp tục phun!
Nửa tiếng sau…
Ngọn lửa của tiểu gà Tây ngày càng ít dần, cuối cùng nó chỉ có thể phát ra một vài tia lửa nhỏ khi kêu lên!
Tần Thọ nhìn tiểu gà Tây ỉu xìu không ra hình dáng gì kia hỏi:
-Tiểu gà Tây, sao vậy? Sao từ gà phun lửa biến thành bật lửa rồi? Hết hơi à?