Công Tử Biệt Tú

Chương 100: Hạn chế năng lực (2)

Chương 100: Hạn chế năng lực (2)
Trong Dị Thuật Viện, Lâm Tú sải bước, tốc độ đi rất nhanh, nhưng ra khỏi cửa lớn Dị Thuật Viện, bước chân hắn lập tức chậm lại.
Từ đây đến Thái Y Viện, lộ trình đi khoảng năm phút đồng hồ, mà hắn cần một khắc mới có thể thành công phục chế năng lực của Vương Uy, cho nên đoạn đường này, Lâm Tú dự tính từ từ đi qua đó.
Đấu với hắn, Vương Uy cũng coi như là tự rước lấy nhục.
Tuy hắn không có chân khí, nhưng mà hắn có lực khí.
Một lực bằng mười người, chút chân khí này của hắn ta, ở trước mặt lực lượng của hắn, căn bản không đủ nhìn.
Lưng cõng Vương Uy, Lâm Tú từ từ bước đi, đồng thời cũng đang không ngừng phục chế sức mạnh trong cơ thể hắn, một khắc nào đó, bỗng nhiên người đằng sau lưng có động tĩnh.
Không thể ngờ được, hắn ta lại có thể tỉnh nhanh như thế, chuyện này không được, hắn còn cần một đoạn thời gian nữa mới có thể phục chế thành công.
Lâm Tú không chút do dự, nâng tay phải lên, bổ một cái về phía sau, chuẩn xác đánh vào đằng sau gáy Vương Uy.
Ngay sau đó, người trên lưng lại im lặng nằm xuống.
Nửa khắc sau, Lâm Tú mới đến Thái Y Viện.
Điều khiến cho Lâm Tú bất ngờ là, phục chế năng lực của Vương Uy, thật ra chỉ dùng nửa khắc, chỉ bằng một nửa so với phục chế năng lực của Đại Lực và Hải Đường cô nương, sự khác biệt giữa ba lần này là, hắn lấy hai loại năng lực kia thông qua bắt tay, còn bây giờ là cõng Vương Uy trên lưng.
Xem ra, tốc độ lấy năng lực, hình như có liên quan đến diện tích tiếp xúc với thân thể.
Lâm Tú âm thầm ghi nhớ điểm này.
Không bao lâu sau, trong Thái Y Viện, một lão Thái Y vuốt vuốt chòm râu, nói với Lâm Tú: “Không có gì đáng ngại, hắn chỉ là ngất đi thôi, nghỉ ngơi một chút là được rồi.”
Lâm Tú cười cười nói: “Vậy là tốt rồi, để cho hắn nghỉ ngơi ở trong này đi.”
Nói xong, Lâm Tú bỏ lại hắn ta, đi đến trong sân của Thái Y Viện.
Bạch Song Song đang ở trong kho dược liệu lấy dược liệu ra phơi nắng, Lâm Tú đi đến đó, đỡ hộp trong tay nàng, nói: “Ta giúp cô nương…”
Hai người bận một lát, cuối cùng chuyển được hết tất cả dược liệu ra ngoài, bỗng nhiên Lâm Tú nhìn về phía Bạch Song Song, nói: “Song Song cô nương, ta có thể học bắt mạch với ngươi không?”
Lần trước khi bắt mạch cho Thải Y, Lâm Tú đã nghĩ đến biện pháp này.
Trong tình huống bình thường, nhất định hắn không có biện pháp nào giữ được tiếp xúc da thịt đến thời gian một khắc với Song Song cô nương, nhưng nếu hắn lấy cớ học tập thì không nhất định nữa.
Bắt mạch là kỹ thuật đứng đầu, nàng chỉ có thể tự tay dạy, cơ hội thường xuyên đi lại chẳng phải đã có rồi sao?
Nghe Lâm Tú nói muốn học bắt mạch với nàng, Bạch Song Song vui vẻ nói: “Được!”
Nàng nhìn trái nhìn phải, chỉ vào một cái bàn đá ở trong viện, nói: “Chúng ta đi đến đó đi.”
Hai người ngồi xuống bên bàn đá, Bạch Song Song nói với Lâm Tú: “Mạch đập chậm, mạch trầm, số mạch, mỗi một loại mạch tượng thể hiện đều khác nhau, đối ứng với chứng bệnh, cùng với phương pháp trị liệu cũng khác nhau, đầu tiên ngươi cần phải làm quen mỗi một loại mạch tượng mới được…”
Có thể nhìn ra, nàng là thật sự muốn dạy Lâm Tú y thuật, nàng nói hết một lượt đặc thù của mỗi một loại mạch tượng với Lâm Tú.
Chỉ dạy học bằng lý luận không đủ, nàng vén cổ tay áo bên phải của mình lên, đặt cổ tay trắng tuyết lên trên bàn đá, nói với Lâm Tú: “Ngươi có thể chẩn một chút mạch của ta, khi bắt mạch lần đầu, không nên gấp gáp, nhất định phải chẩn nhiều lần, phải nhớ kỹ, thà chẩn nhiều chứ đừng chẩn lầm…”
Trong lòng Lâm Tú cảm động, Song Song cô nương còn thật sự suy nghĩ cho hắn, một lần bắt mạch ít nhất cũng có năm ba phút đồng hồ, cho dù diện tích tiếp xúc da thịt ít thời gian phục chế lâu, nhưng chẩn mười lần tám lần cũng đủ rồi, hôm nay chẳng phải là song hỷ lâm môn sao?
Lâm Tú kiềm chế vui sướng trong lòng, vươn ba đầu ngón tay, nhẹ nhàng đặt lên cổ tay trắng noãn của nàng.
Ngay sau đó, vẻ mặt Lâm Tú hơi ngưng lại.
Không đúng!
Sao lại không có chút động tĩnh nào!
Vốn dĩ chỉ cần va chạm với người có năng lực dị thuật, lực lượng trong có thể hắn sẽ rục rịch, không chịu khống chế của Lâm Tú đi vào thân thể người khác, nhưng lúc này, tay của hắn đặt ở trên cổ tay Song Song cô nương một hồi lâu rồi, nhưng cỗ sức mạnh kia vẫn không có động tĩnh gì.
Lẽ nào, Song Song cô nương không có dị thuật?
Điều đó không thể nào, chính mắt Lâm Tú đã nhìn thấy nàng sử dụng dị thuật, cũng chính miệng nàng thừa nhận, điểm này, không thể nào sai sót.
Rất nhanh, Lâm Tú đã ý thức được vấn đề ở đâu.
Chắc không phải là số lượng năng lực hắn phục chế, đã đến giới hạn đó chứ?
Nói như thế, lần đầu thức tỉnh loại năng lực nào đó, uy lực đều rất yếu, cần không ngừng thức tỉnh, mới có thể dần dần trở nên mạnh mẽ.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất