Công Tử Biệt Tú

Chương 51: Hậu cung quần phương (1)

Chương 51: Hậu cung quần phương (1)
“Nhất Hậu” tất nhiên là hoàng hậu, nàng là nhất quốc chi mẫu, mẫu nghi thiên hạ, hoàn toàn xứng đáng đứng đầu hậu cung.
Dưới Hoàng hậu có bốn vị phi tử, theo thứ tự là Quý phi, Hiền phi, Thục phi cùng Đức phi, sau đó chính là cửu tần, tiệp dư, tài nhân, mỹ nhân. Dưới sự dẫn dắt của Lý tổng quản, Lâm Tú nghiêm chỉnh dựa vào phẩm cấp của các phi tần ở hậu cung, lần lượt đi tới từng tòa cung điện một.
Sau Quý phi là Hiền phi, vị hậu phi này ngoại trừ nhìn một chút rồi không có nói cái gì, cho nên Lâm Tú bọn họ hoàn thành nhiệm vụ rất thuận lợi.
Đi ra khỏi Ninh Hạ cung của Hiền phi, Lý tổng quản rốt cục thở phào một cái, nói ra: “Chủ nhân của Thiên Thu cung kia, tính tình vô cùng tốt, trước giờ không làm khó dễ cung nhân, ngươi có thể yên tâm.”
Thiên Thu cung là nơi ở của Thục phi, theo lời Lý tổng quản, vị Thục phi nương nương này có danh tiếng không tệ ở hậu c
Không bao lâu, bên trong Thiên Thu cung, Lâm Tú dán một bàn tay lên trên khuôn, một tay khác lau mồ hôi trên trán. Dùng loại phương thức này để chế băng, thực sự là tiêu hao nguyên lực quá. Hắn vốn còn có thể kiên trì chế năm mươi khối băng, bây giờ chỉ sợ là một nửa cũng không được.
Nhiều nhất là một tòa cung điện nữa, sau đó nguyên lực trong cơ thể hắn sẽ khô kiệt.
Đang lúc Lâm Tú cắn răng kiên trì, bên người bỗng nhiên có một làn gió thơm. Một người cung nữ đi tới, trong tay cầm một cái bát băng, trong bát băng là mười mấy quả nho óng ánh long lanh đã lột vỏ.
Nàng mỉm cười nhìn Lâm Tú, nói: “Vất vả cho ngươi, đây là Thục phi nương nương ban thưởng.”
Đưa bát băng cho Lâm Tú, nàng lại nhẹ nhàng bước trở về.
Lâm Tú nhìn bát nho trong tay, ăn mấy quả, quay đầu lại thấy ba tên hoạn quan đang gian nan nuốt nước bọt, thế là đưa bát đá cho bọn hắn, cười nói: “Thục phi nương nương ban thưởng, mọi người chia đi.”
Trong mùa hè nóng bức này có thể ăn được nho lạnh, đây là thứ chỉ có quý nhân trong cung mới có thể hưởng thụ. Lý tổng quản nuốt nước miếng, lắc đầu nói: “Không không không! Đây là Quý phi nương nương ban cho Lâm công tử, chúng ta không thể ăn…”
Lâm Tú khoát tay áo, nói: “Mấy vị công công theo ta chạy tới chạy lui cũng vất vả, sao ta có thể ăn một mình…”
Thấy Lâm Tú thoải mái như vậy, Lý tổng quản không có kiên trì, cười ha ha hai tiếng, nói: “Đã như vậy, chúng ta đi theo Lâm công tử hưởng chút lộc…”
Không biết quả nho này là giống gì, nước nhiều thịt dày lại không hạt, không những thế còn rất ngọt. Sau khi ướp lạnh, ăn một quả quả thực sảng khoái tới tận cùng. Lâm Tú đặt bát đá xuống, nhịn không được mà nói: “Nho này ăn thật ngon…”
Lý tổng quản cười nói: “Nho này chính là cống phẩm từ nước Tây Vực, Hoàng hậu nương nương cũng được mỗi hai chùm. Duy chỉ có Thục phi nương nương mới đem thứ cống phẩm quý giá này thưởng cho chúng ta.”
Lâm Tú quay đầu nhìn về hướng nội cung, quả nhiên Thục phi nương nương đối xử với mọi người đều rất tốt. Hiện tại hắn đã gặp qua chủ nhân của ba tòa cung điện, nhưng họ còn không thèm nhìn hắn lấy một cái, nói chi là ban thưởng.
Trong Hoàng cung cái gì cũng phải quy củ: Tạo mười khối băng cho Hoàng hậu nương nương, Tứ phi cũng chỉ được bằng một nửa. Lâm Tú đối với Thục phi nương nương rất có hảo cảm, nên tạo thêm cho Thiên Thu cung hai khối nữa.
Đối với chuyện này Lý tổng quản chẳng nói thêm một lời nửa chữ.
Sau khi cùng nhau hưởng cống phẩm được Thục phi nương nương ban thưởng, khoảng cách giữa mấy người dẫn rút ngắn lẫn nữa. Đi ra Thiên Thu cung, Lý tổng quản đưa mắt nhìn Lâm Tú một cái, thiện ý nhắc nhở: “Kế tiếp chúng ta đi Thụy Đông cung, nơi đó vốn là tẩm cung của Đức phi nương nương. Mấy năm trước, sau khi Đức phi nương nương ốm bệnh qua đời, giờ chỉ có Minh Hà công chúa ở lại. Khi đến đấy, Lâm công tử nhớ đừng nói lung tung, coi chừng chọc giận công chúa.”
Lâm Tú biết, nếu Lý tổng quản nói như thế, nghĩa là vị Minh Hà công chúa này không dễ trêu chọc.
Hắn nhẹ gật đầu, nói ra: “Ta đã biết.”
Bước vào Thụy Đông cung, Lâm Tú cảm nhận được một sự khác biệt rất rõ ràng so với những nơi trước đó.
Vĩnh Ninh cung, Trường Xuân cung, Ninh Hạ cung, Thiên Thu cung, tức là cung điện của Hoàng hậu cùng tam Phi còn lại, trong cung có không ít cung nữ hoạn quan, đâu đâu cũng thấy người bận rộn. Còn Thụy Đông cung này, chỉ có hai bóng người.
Một vị thiếu nữ váy đỏ ngồi trên một xích đu dưới cây ngô đồng, đứng phía sau nàng là một vị cung nữ.
Lý tổng quản đi đến trong viện, khom người nói: “Tham kiến công chúa, nô tài phụng mệnh bệ hạ, dẫn người đến chế băng cho Thụy Đông cung.
Thiếu nữ váy đỏ nhìn hắn một cái, nói ra: “Thụy Đông cung không cần băng, ra ngoài.”
“Vâng.”
Lý tổng quản vừa lên tiếng, vốn định mang Lâm Tú ra ngoài, thì sau lưng bỗng nhiên lại vang lên âm thanh của người thiếu nữ váy đỏ kia.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất