Công Tử Biệt Tú

Chương 68: Ở lại bên người bản cung.

Chương 68: Ở lại bên người bản cung.
Lý tổng quản đã sớm chờ đến lòng nóng như lửa đốt, chặn lại nói: “Lâm công tử, ngài đừng chậm chạp nữa, bệ hạ và nương nương còn đang chờ ở trong cung đó, lỡ như chúng ta đi chậm, bệ hạ trách tội lên…”
Đông Thành Úy cũng vội vàng nói: “Đúng vậy Lâm đại nhân, bệ hạ triệu kiến quan trọng hơn, các ngài vẫn là mau chóng vào cung, đừng trì hoãn chuyện lớn…”
Bây giờ Đông Thành Úy đến cả suy nghĩ giết chết nghịch tử kia cũng có rồi.
Người bệ hạ khẩn cấp triệu kiến, thế mà lại bị bọn họ bắt vào nhà lao, hắn đây là ngại cái vị trí Đông Thành Úy của ông già hắn ngồi quá thoải mái sao?
Lâm Tú nhìn Lý tổng quản, nói: “Nếu bệ hạ trách tội, vậy thì cứ nói lời thật đi, ta nghĩ, Đông Thành Úy đại nhân sẽ làm chứng cho ta, không phải ta cố ý chậm trễ bệ hạ và nương nương, mà thật sự là bị người bắt vào nhà lao, khó có thể thoát thân…”
Bên ngoài mặt trời lên cao, trong nhà giam bí như cái lồng hấp, Đông Thành Úy rùng mình một cái, chỉ cảm thấy một cảm giác mát lạnh từ phía sống lưng chạy lên.
Nếu như việc này nháo đến chỗ bệ hạ, vậy thì hắn tiêu đời, hoàn toàn triệt để tiêu đời rồi!
Lúc này hai chân hắn nhũn ra, đến cả suy nghĩ muốn quỳ xuống với Lâm Tú cũng có.
Hắn cầm lấy tay Lâm Tú, nhỏ giọng nói: “Lâm công tử, Lâm công tử, ngài đại nhân có đại lượng, tha cho hạ quan một con đường, hạ quan nhất định nhớ rõ ân tình của ngài, buổi tối hôm nay hạ quan thiết yến ở Trích Nguyệt Lâu, rất hân hạnh được đón tiếp Lâm công tử…”
Lâm Tú thản nhiên nhìn hắn một cái nói: “Ăn cơm thì không cần, chỉ là lệnh công tử…”
Đông Thành Úy cắn răng nói: “Đánh, lát nữa sẽ đánh, bản quan nhất định sẽ quản giáo cho tốt nghịch tử này, xin công tử yên tâm!”
Lâm Tú gật gật đầu, lại nói: “Vừa rồi ta nghe nói, ở nơi này giam rất nhiều người đều là bị oan uổng…”
Đông Thành Úy lập tức nói: “Điều tra, bản quan lập tức điều tra, nhất định trả cho bọn họ một công đạo!”
Mấy người ở trong các nhà giam khác nghe được lời này của Lâm Tú, trên mặt đều lộ ra vẻ kích động, không ngờ được vị quý công tử này thế mà lại nói chuyện thay bọn họ.
Ánh mắt Lâm Tú thâm thúy liếc nhìn Đông Thành Úy một cái, sau đó nói với Lý tổng quản: “Chúng ta đi thôi, đừng để cho các nương nương chờ lâu.”
Lý tổng quản đã vội muốn chết, túm lấy Lâm Tú chạy ra phía bên ngoài, khi hai người đi đến sân của nha môn, đúng lúc một người trẻ tuổi từ bên ngoài lao đến, hắn nhìn thấy Lâm Tú, đầu tiên là sửng sốt, sau đó giận dữ nói: “Ai thả ngươi…”
“Hỗn xược!”
Đông Thành Úy từ trước đến giờ chưa từng luyện võ, thế mà cả người có thể phi hẳn lên, một cước lăng không đạp vào ngực người trẻ tuổi, đá hắn bay ra ngoài, rồi cười nói với Lâm Tú: “Lâm công tử, chuyện trong cung quan trọng hơn, hai người mau đi đi…”
Mãi đến khi Lâm Tú và đám người Lý tổng quản đi ra khỏi cửa lớn của nha môn Đông Thành, con trai của Đông Thành Úy mới hồi tỉnh lại, hắn vừa xoa ngực của mình, vừa khó hiểu nói: “Cha, người làm cái gì vậy, bắt hắn là…”
Nói đến chuyện này Đông Thành Úy lập tức tức giận, nổi giận mắng: “Là cái gì, là cái gì, câm miệng cho lão tử!”
Người bệ hạ cần, người nào dám giữ, Đông Thành Úy lại đạp một cước nữa lên người con trai, chưa hết giận nói: “Ngươi hố cha ngươi rồi, suýt chút nữa hại chết ông đây, về sau ít lêu lổng với những người đó đi, người đâu, cầm hình trượng đến…”
Chỉ chốc lát sau, trong viện nha môn Đông Thành truyền ra tiếng kêu thảm thiết.

Bởi vì thời gian trì hoãn quá lâu, lúc Lâm Tú đến hoàng cung vừa lúc là chính ngọ, thời điểm nóng nhất.
Trong cung Trường Xuân, Quý phi nương nương vẫn chưa trang điểm gì, loại thời tiết này bất kể trang điểm cái gì cũng sẽ lập tức bị trôi mất, tuy các cung nữ ở bên cạnh cũng mồ hôi đầm đìa, nhưng vẫn dùng sức cầm quạt quạt gió cho nàng.
Quý phi nương nương phất tay bảo các nàng dừng lại, có chút buồn bực nói: “Đừng quạt nữa đừng quạt nữa, gió quạt ra đều là hơi nóng.”
Nàng đứng ở cửa nghển nhìn ra ngoài, hỏi: “Đến chưa?”
Một tiểu cung nữ từ bên ngoài chạy vào, lau một trán đầy mồ hôi, nói: “Quý phi nương nương, vị công tử kia đến rồi, bây giờ đang ở cung Vĩnh Ninh…”
Quý phi nương nương nhíu mày, nhỏ giọng thầm nói: “Hoàng hậu giỏi lắm, là Hoàng Hậu thì có thể chuyện gì cũng đều xếp ở trước bản cung sao, ngay cả lượng băng mỗi ngày cũng nhiều gấp đôi bản cung…”
Toàn bộ cung nữ hoạn quan cung Trường Xuân đều thức thời cúi đầu, có một vài lời Quý phi nương nương có thể nói, nhưng các nàng đều không thể nghe.
Đoán chừng qua một hồi lâu, mới có bóng người đi vào cung Trường Xuân.
Hôm nay tâm tình Lâm Tú không tệ, từ trước đến giờ hắn không thích bắt nạt người khác, nhưng đối với người muốn bắt nạt hắn thì hắn cũng chưa bao giờ nương tay.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất