Công Tử Biệt Tú

Chương 89: Nữ nhân nguy hiểm (2)

Chương 89: Nữ nhân nguy hiểm (2)
Trong lòng Triệu Linh m hơi kinh ngạc, bởi vì lời người này nói và những lời Lâm Tú nói lúc trước thế mà lại giống nhau như đúc, lẽ nào bọn họ thật sự cảm thấy như thế sao?
Rất nhanh, bên ngoài có tiếng chuông vang lên, các học sinh ở Sùng Văn Điện tự mình xếp thành hàng, đứng thẳng người.
Một vị lão giả tóc bạc từ bên ngoài đi vào, đứng trên một tòa đài cao ở trước điện.
Lúc trước khi Lâm Tú nhập viện, đã từng gặp vị lão nhân này, biết hắn chính là viện trưởng Dị Thuật Viện.
Mỗi lần mở viện, viện trưởng đều triệu tập toàn bộ học sinh, phát biểu ở trong này, nội dung nói cũng chẳng qua là nội quy trong viện, nói cho các học sinh mới biết, ở trong này cái gì có thể làm, cái gì không thể làm, sau đó lại nói một hồi kỳ vọng tương lai đối với bọn họ, thẳng đến khi hết một canh giờ, Lâm Tú đã buồn ngủ, cuối cùng nghi thức hôm nay mới chấm dứt…
Các học sinh rời khỏi Sùng Văn Điện, khi Tần Uyển Nhi đi qua bọn họ, ánh mắt của Lý Bách Chương vẫn luôn nhìn theo nàng cho đến khi bóng người biến mất ngoài điện.
Lâm Tú muốn nhìn, nhưng không dám nhìn, bởi vì Linh m vẫn còn đứng ở bên người hắn.
Cho dù là như thế, dường như Triệu Linh m cũng nhìn thấu suy nghĩ của hắn, sau khi rời khỏi đại điện, nàng vô cùng nghiêm túc nhìn Lâm Tú, nói: “Nữ nhân kia rất nguy hiểm, ngươi tốt nhất cách xa nàng một chút.”
Lâm Tú gật đầu nói: “Ta biết rồi.”
Đương nhiên hắn sẽ không hoài nghi Linh m.
Khi nàng dùng vẻ mặt nghiêm túc này nói chuyện với hắn, đại biểu Lâm Tú cũng cần nghiêm túc.
Nàng nói nữ nhân kia rất nguy hiểm, vậy thì nhất định nữ nhân kia sẽ rất nguy hiểm.
Hắn mỉm cười nói với Triệu Linh m: “Yên tâm đi, chuyện đồng ý với ngươi, ta sẽ làm được, trước khi hôn ước giải trừ, ta sẽ thủ thân như ngọc, không cho bất kỳ nữ nhân nào cơ hội…”
Đồng thời, trong lòng hắn cũng sinh ra vài phần tò mò, có thể bị Linh m định nghĩa là nữ nhân nguy hiểm, rốt cuộc có năng lực gì?
Nàng có chỗ nào nguy hiểm, có cơ hội có thể trải nghiệm một chút…
Nghi thức khai viện đã xong, cũng không có nghĩa là chuyện của Lâm Tú đã xong.
Hàng năm học viện đều mở một vài khóa học, bao gồm kinh nghĩa, lịch sử, dị thuật, võ đạo… các học sinh văn cứ vào nhu cầu mình cần, lựa chọn khóa học để báo danh.
Những khóa học này chủ yếu là nhằm vào học sinh Huyền Tự Viện và Hoàng Tự Viện để mở.
Những thiên tài Thiên Tự Viện, mỗi một người đều có giáo tập danh tiếng chỉ dạy, như các ngôi sao vây quanh mặt trăng vậy, học viện trút hết tài nguyên tốt lên người bọn họ.
Học sinh Địa Tự Viện cũng có lão sư chuyên phụ trách, thuộc loại giảng bài của lớp nhỏ, rất được học viện coi trọng.
Huyền Tự Viện và Hoàng Tự Viện thì chỉ có thể rất nhiều người cùng nhau học, đối với kiểu sắp xếp này của học viện, Lâm Tú cũng không thấy kỳ quái.
Trước kia khi hắn đi học, trường học cũng chia thành lớp Thanh Bắc, lớp trọng điểm, lớp bình thường, và lớp đứng sau cần bổ túc, muốn trách chỉ có thể tự trách năng lực của mình thấp kém, thiên phú quá kém, không đáng được học viện trút tài nguyên.
Lâm Tú không có hứng thú với kinh nghĩa và lịch sử, khóa học dị thuật nghe thì có vẻ rất hữu dụng, nhưng thầy dạy tốt nhất đã ở bên người, hắn căn bản không cần lãng phí thời gian, đi theo Linh m tu hành là được.
Trong những khóa học này, duy nhất hắn cảm thấy hứng thú là lớp võ đạo.
Tuy Lâm Tú cũng được tính là một pháp sư, nhưng cấp bậc hắn rất thấp, nếu như đánh nhau với người khác, sử dụng năng lực còn không bằng đánh lộn phân thắng thua, hơn nữa hắn có được năng lực dị thuật, bất luận là sức mạnh hay là cường độ thân thể đã vượt qua cực hạn của người bình thường, võ đạo rõ ràng là phương pháp có hiệu quả nhất để trong thời gian ngắn tăng lên thực lực của hắn.
Cho nên, Lâm Tú không chút do dự đăng ký lớp võ đạo.
Học sinh Dị Thuật Viện vẫn là tương đối tự do, nói ra thì bọn họ không giống như là học sinh, mà giống như là nhân sĩ dị năng triều đình nuôi dưỡng, lớp võ đạo ba ngày mới học một lần, tiết học đầu tiên của lớp chính vào buổi sáng ngày mai.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Tú đi ra ngoài trước rồi mua bánh bao ăn sáng, sau đó đi Thanh Lại ti điểm danh, ngồi trong nha phòng một lát rồi mới không nhanh không chậm đi về phương hướng hoàng cung.
Đi không bao lâu, Dị Thuật Viện, giáo trường.
Lâm Tú nhìn một bóng người đứng ở đó, đi qua hỏi: “Lý huynh, huynh cũng học lớp võ đạo sao?”
Lý Bách Chương quay đầu lại, nhìn thấy Lâm Tú, trên mặt cũng lộ ra tươi cười, nói: “Chẳng lẽ Lâm huynh cũng đăng ký, lớp võ đạo không nhẹ nhàng, thân thể Lâm huynh không nhất định chịu đựng được…”
Lâm Tú cười cười, nói: “Không thử thì sao biết được là có chịu được hay không?”
Lúc này, Lý Bách Chương đến gần Lâm Tú, lộ ra một nụ cười như cái gì cũng biết, nhỏ giọng nói: “Lẽ nào nói, Lâm huynh cũng là đến xem…”
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất