Đại Phụng Đả Canh Nhân

Chương 2: Xác chết vùng dậy (1)

Chương 2: Xác chết vùng dậy (1)
Hứa Thất An ngoài miệng nói muốn về thỉnh giáo ý kiến của Ngụy Uyên, thật ra là lấy lệ Dương Thiên Huyễn, trong lòng đang cân nhắc lợi hại của việc nói thẳng.
Ngụy Uyên tốt với hắn, hắn biết. Nhưng sau khi nói thẳng, Ngụy Uyên là lựa chọn một lần nữa phong ấn Thần Thù, hay là lựa chọn mở một mắt nhắm một mắt? Dưới tình huống thiếu vật tham chiếu, Hứa Thất An không dám mạo hiểm thử.
Dù sao cũng không phải con đẻ của Ngụy Uyên.
Nhưng hắn lại không nỡ rời khỏi kinh thành, trong lúc nhất thời ở vào thế khó xử.
Mặt khác, Thần Thù hòa thượng từng yêu cầu hắn giữ bí mật, không thể lộ ra sự tồn tại của y. Hứa Thất An không nắm chắc mang bí mật nói cho Ngụy Uyên, Thần Thù hòa thượng sẽ làm ra phản ứng như thế nào.
Ngươi không thể bởi vì một vị cao thủ như thần ma luôn vẻ mặt ôn hoà, liền thật sự tin tưởng hắn là Bồ Tát đại từ đại bi.
“Ài, bức... Dương sư huynh, ngươi lập gia đình chưa?” Hứa Thất An hỏi.
“Chưa.” Dương Thiên Huyễn lắc đầu: “Nữ nhân là trói buộc, ta không cần.”
Như vậy, ta còn nghĩ lúc ngươi cùng thê tử sinh hoạt vợ chồng, có phải cũng không cho nàng nhìn mặt của ngươi hay không? Nếu là như thế, vậy ngươi chỉ có hai con đường có thể đi: Một, giống á thánh thư viện Vân Lộc, trở thành một nam nhân vĩnh viễn đứng ở phía sau thê tử (á thánh lấy một con hươu, ý nói về tư thế sinh hoạt). Hai, làm một nam nhân cốc đạo nhiệt tâm (chơi gay).
Nghĩ nghĩ, Hứa Thất An nhịn không được cười ra tiếng.
Lúc này, ngoài thuyền truyền đến tiếng hót của con chim không biết tên, thê lương cô tịch, tựa như cú đêm gào thét.
Dương Thiên Huyễn đầu tiên là sửng sốt, sau đó chấn động, thốt ra: “Là khí tức của lão sư.”
Khí tức của Giám chính?
Hứa Thất An ngẩn ra một phen, không kịp đặt câu hỏi, trước mắt mất đi bóng người Dương Thiên Huyễn. Ngay sau đó, tiếng chim kêu thê lương bên ngoài biến mất.
Sau nữa, bóng lưng thuật sĩ áo trắng trở về khoang thuyền, hắn vẫn đưa lưng về phía Hứa Thất An, nhưng cúi đầu, tựa như đang đánh giá vật nào đó trong lòng bàn tay.
“Lão sư đưa tới Thoát Thai Hoàn cho ta.” Trong thanh âm Dương Thiên Huyễn lộ ra mờ mịt cùng khó hiểu.
“Thoát Thai Hoàn?” Hứa Thất An hỏi lại một câu.
“Ồ, ngươi biết điển cố phá kén thành bướm không?” Dương Thiên Huyễn nói.
“Phá kén thành bướm không phải điển cố, đều con mẹ nó là chuyện xưa cách thức già cỗi, giống chuyện xưa sau sau cơn mưa nghe nhiều nên thuộc. Dương sư huynh ngài nói thẳng chính sự.” Hứa Thất An khoát tay, cắt ngang Dương Thiên Huyễn làm màu.
Dương Thiên Huyễn làm màu, nhàm chán không thú vị.
“Ồ ồ...” Dương Thiên Huyễn cũng không để ý, hắn thật ra là người dễ tính hơn nữa ôn hòa, không kiêu ngạo cùng màu mè như các cao phẩm cường giả kia, chỉ là thích làm màu chút.
“Vị thuốc chính của Thoát Thai Hoàn chính là kén của Cửu Sí Kim Ti Điệp, kèm theo công thức bí mật luyện chế thành đan dược, dùng nó, có thể kéo dài tuổi thọ, thay da đổi thịt.
“Thay da đổi thịt không phải nói láo, uống thuốc này, trong nửa canh giờ sẽ tiến vào giấc ngủ say, giống như nhộng kết kén. Trong cơ thể thu liễm toàn bộ sinh cơ, người ta ở trạng thái chết giả, ngay cả nguyên thần cũng sẽ tịch diệt.
“Trong quá trình này, thân thể cũ tựa như kén, thai nghén thân thể mới. Cho nên tên là Thoát Thai Hoàn. Nhưng thuốc này là linh đan giữ mạng, thân thể bị thương nặng, bên bờ vực cái chết mới có thể dùng.”
Không biết ăn loại đan dược này, có phải ý nghĩa lại là xử nam hay không? Hứa Thất An ngạc nhiên nói: “Lợi hại như vậy?”
“Thần kỳ thì thần kỳ, chỉ là tính thực dụng không cao.” Dương Thiên Huyễn lắc đầu: “Người có thể giết ta, sẽ không cho ta cơ hội dùng Thoát Thai Hoàn, cao phẩm võ giả chiến đấu xưa nay là nghiền xương thành tro.”
“Vậy bình thường dùng thì sao?” Hứa Thất An hỏi.
“Cũng chỉ kéo dài tuổi thọ mà thôi, nhiều lắm là để trạng thái thân thể trở nên tốt hơn, tuy nói cũng không sai, nhưng so với giá cả luyện chế đắt đỏ của nó, thì tỏ ra quá mức bỏ thì tiếc mà ăn thì phí. Lão sư sáu mươi năm, cũng chỉ luyện ra một lò, ba viên mà thôi.”
Hứa Thất An giật mình gật đầu, đan dược này giá trị sử dụng không cao, buồn bực nói: “Giám chính đưa thứ này cho ngươi làm chi...”
Nói xong, Hứa Thất An ngây người.
Dương Thiên Huyễn cũng ngây người.
Hai người im lặng một lúc lâu, đồng thanh nói:
“Sẽ không là cho ta chứ?”
“Chẳng lẽ là cho ngươi?”
Lại là một trận im lặng.
Lão sư bảo ta đi Vân Châu trông coi Hứa Thất An, bây giờ lại đưa tới Thoát Thai Hoàn... Nhưng ta căn bản không dùng đến thứ này, Thải Vi sư muội loại thuật sĩ thấp phẩm kia, bình thường cũng không dùng đến... Không phải cho Hứa Thất An, còn có thể cho ai?
Gặp đúng lúc Hứa Thất An chết mà sống lại, đang lo giải thích nguyên do như thế nào, lúc này lại đưa tới Thoát Thai Hoàn...
Ý niệm lóe lên trong đầu Dương Thiên Huyễn.
Thoát Thai Hoàn này rõ ràng là làm riêng cho ta, vừa lúc giải quyết phiền não trước mắt... Mà Dương sư huynh căn bản không dùng đến loại đan dược này... Nhưng, Giám chính sao biết ta cần Thoát Thai Hoàn?
Hắn biết tình cảnh trước mắt của ta, biết ta chết mà sống lại? Như vậy, Giám chính quá nửa cũng biết cái tay cụt của Thần Thù hòa thượng ở trong cơ thể ta?
Trong nháy mắt này, đầu óc Hứa Thất An vận chuyển tốc độ cao, rất nhiều chi tiết của vụ án Tang Bạc nhanh chóng hiện lên.
Yêu tộc ẩn nấp trong Giáo Phường Ti, Giám chính coi như không thấy.
Cái tay cụt của Thần Thù hòa thượng từ trong Tang Bạc thoát vây, Giám chính giả bệnh khoanh tay đứng nhìn.
Hằng Tuệ ở kinh thành đại khai sát giới, diệt Bình Viễn bá phủ, tuy nói trên người có pháp khí che chắn khí tức, nhưng có thể che chắn Giám chính thuật sĩ nhất phẩm?
Dư nghiệt Vạn Yêu quốc thả ra cái tay cụt của Thần Thù hòa thượng, lại mang nó bí mật đưa đến chỗ ở của ta, để nó ký sinh ở trên người ta, ôn dưỡng cái tay cụt... Cái này ý nghĩa kinh thành chỉ có ta có thể ôn dưỡng Thần Thù hòa thượng... Mà bí mật lớn nhất trên người ta chính là vận khí cổ quái.
Đổi lại mà nói, Yêu tộc biết sự cổ quái trên người ta, nhưng ta đời này trừ từng đánh một con động vật bò sát, một con cáo xám, ta con mẹ nó chưa từng có nhiều tiếp xúc với Yêu tộc.
Đợi một chút!
Giám chính biết sự cổ quái trên người ta, hắn tặng ta hắc kim trường đao, lại thông qua phương thức bí ẩn tặng ta tuyệt học《 Thiên Địa Nhất Đao Trảm 》... Con mẹ nó, nghĩ kỹ mà sợ.
Hai phán đoán lóe lên trong lòng: Một, Giám chính cấu kết Yêu tộc. Hai, Giám chính biết được mưu tính của Yêu tộc, nhưng xuất phát từ nguyên nhân nào đó lựa chọn khoanh tay đứng nhìn.
Hứa Thất An càng thiên hướng loại phán đoán đầu tiên hơn, bởi vì nếu không phải Giám chính mang bí mật trong cơ thể hắn tiết lộ cho Yêu tộc, vậy Yêu tộc là làm sao biết hắn đặc thù? Mình lại chưa từng có tiếp xúc thân mật với Yêu tộc.
Nếu nói Ngụy Uyên tặng Hứa Thất An sẽ cảm kích, sẽ an tâm thu nạp, như vậy Giám chính tặng, sử dụng câu nói nào đó bây giờ rất lưu hành:
Toàn bộ món quà vận mệnh tặng, đều sớm đã định giá trong bóng tối.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất