Đại Vận Thông Thiên

Chương 131: Anh còn có cơ hội không? (1)

Chương 131: Anh còn có cơ hội không? (1)


Trương Hợp Hoan ngày hôm sau đi làm, như ma xui quỷ khiến lại gặp Lâm Tiểu Phượng ở trong thang máy, tiết mục mới của Lâm Tiểu Phượng cùng Phong Quân cũng sẽ phát sóng lần đầu tiên vào hôm nay, cho nên hai người đang đàm luận ở trong thang máy.
Nhìn thấy Trương Hợp Hoan, Lâm Tiểu Phượng có chút chột dạ, Lý Hải Hà ngàn vạn đừng mang lời mình nói truyền lại cho Trương Hợp Hoan, trông cậy vào phụ nữ giữ bí mật, nhắm chừng khả năng là cực kỳ bé nhỏ.
Trương Hợp Hoan tuy vừa tới, nhưng trò cười của cậu đã truyền khắp toàn bộ đài phát thanh thành phố Bằng Thành, hầu như mọi người đều biết kênh văn nghệ ra một người mới biết thổi tới tận trời, hắn nói trong vòng nửa tháng sẽ đưa tỷ lệ nghe đài của Tiểu thuyết phát sóng liên tục phá tam, nếu không làm được hắn sẽ từ chức.
Ở Lâm Tiểu Phượng thấy Trương Hợp Hoan làm như vậy chính là tự tuyệt đường lui, nhắm chừng kiếp sống điều tạm của hắn đã bắt đầu đếm ngược.
Trương Hợp Hoan vẫn lễ phép gọi một tiếng chị Tiểu Phượng, Lâm Tiểu Phượng gật gật đầu: "Sớm vậy!"
Cô ý thức được chỗ sâu trong đáy lòng của mình là ước gì Trương Hợp Hoan nhanh chạy lấy người, chủ yếu là mình luôn cảm thấy thiếu nợ hắn, Trương Hợp Hoan còn xuất hiện ở trước mắt mình, mỗi lần nhìn thấy Trương Hợp Hoan cô sẽ cảm thấy cả người không được tự nhiên, giống như gặp phải chủ nợ vậy, loại cảm giác này thật sự rất khó chịu.
Bởi vì là thời gian đi làm, mọi người đều chen vào thang máy, rất nhanh trong thang máy đã nhồi giống như cá hộp vậy, tiếng cảnh báo quá tải vang lên, phải có người đi xuống.
Mọi người nhìn nhìn lẫn nhau, đứng ở cửa có chút không tự giác, nép nép vào bên trong, tìm đúng cân bằng sẽ không kêu nữa.
Phong Quân vỗ vỗ Trương bả vai Hợp Hoan: "Tiểu Trương, chúng tôi đang vội."
Trương Hợp Hoan nhìn hắn một cái, có ý gì? Anh vội, tôi không vôi sao, hơn nữa tôi cũng không phải người cuối cùng đi lên, anh vỗ tôi làm cái gì? Sao không bảo người ở gần cửa đi ra?
Trương Hợp Hoan có chút buồn bực, người dẫn chương trình nổi danh rất giỏi sao? Ngươi có danh tiếng có thể sắp xếp mình xuống thang máy? Cậu cũng không quan tâm tới Phong Quân, lấy ra điện thoại di động tập trung nhìn, vừa vặn có một nhắc nhở mới, có đạo cụ mới, thẻ đánh rắm!
Trương Hợp Hoan vui vẻ, App Centurion thật sự là luôn giám sát toàn cục, thật sự là muốn cái gì đến cái đó, mở ra trung tâm mua sắm American Express Centurion, nhìn thấy thẻ đánh rắm điểm vào, 500 giá trị danh dự đổi một lá, số lượng đạo cụ chỉ có một lá, sau khi đổi, chỉ cần viết tên ở trên thẻ là được, thuyết minh riêng, cần viết viết tên ở trên cmnd.
Trương Hợp Hoan có chút đau đầu, Phong Quân là nghệ danh, cũng không biết tên thật của hắn là gì, bất quá Trương Hợp Hoan biết tên thật của Lâm Tiểu Phượng, dù sao Lâm Tiểu Phượng cũng có lỗi với cậu, hai người bọn họ lại đứng gần như vậy, vì thế Trương Hợp Hoan viết xuống tên Lâm Tiểu Phượng ở trên thẻ, xin lỗi, ai bảo hai ta quen biết.
Hai đồng nghiệp đứng ở cửa rốt cuộc đi xuống, cửa thang máy đóng lại bắt đầu đi lên, Lâm Tiểu Phượng bỗng nhiên cảm giác có chút không đúng, bụng quặn từng cơn, cắn chặt răng, nhưng rốt cuộc vẫn không có dừng được.
Bủm một tiếng, một tiếng rắm kinh thiên động địa không thể ức chế bạo phát ra.
Mọi người đồng thời bịt kín mũi, xoay người nhìn về phía khởi nguyên thanh âm, bởi vì Lâm Tiểu Phượng cùng Phong Quân đứng thật sự gần, chỉ có thể tập trung rắm này là một trong bọn họ phóng ra, còn chưa thể xác định cụ thể là ai.
Lâm Tiểu Phượng phản ứng cũng có vẻ linh mẫn, cô cũng bịt mũi, Phong Quân cũng bịt mũi, thật ra ai cũng không nói lời nào, chuyện này cứ thể cho qua.
Phong Quân nhìn thấy mọi người đang nhìn họ, đầu óc nóng lên thốt ra: "Không phải tôi!"
Lâm Tiểu Phượng tấm liền đỏ lên, Phong Quân có ý gì? Thanh âm chính là từ chỗ hai người bọn họ truyền ra, không phải anh thì chính là tôi, anh có quan tâm đến cảm thụ của tôi hay không?
Tuy rắm này thật là tôi phóng, nhưng Phong Quân anh cũng không thể bán đứng tôi như vậy chứ, anh không nói lời nào không có ai xem anh là câm điếc, cứ như vậy cho qua không được sao?
Phong Quân nói xong cũng có chút hối hận, hỏng rồi, đắc tội với người, cái này tương đương với tố giác đánh rắm là Lâm Tiểu Phượng phóng, thật là cô ta phóng, khó trách là người dẫn chương trình đang hot, cái làn điệu này thật sự là vang rõ có lực mà.
Mọi người đều nhìn về phía Lâm Tiểu Phượng, Lâm Tiểu Phượng hận không thể đạp thang máy nhảy ra, xấu hổ chết người mà, nhắm chừng chuyện mình đánh rắm ở trong thang máy sẽ trở thành trò cười trong toàn bộ đài.
Lâm Tiểu Phượng là một người cực kỳ chú trọng hình tượng, thế nào cũng không thể tưởng được hình tượng mà mình khắc khổ tạo ra sẽ bởi vì một cái rắm này mà bị hủy, về sau các đồng nghiệp sẽ nhìn thế nào đây? Nếu chuyện này truyền ra, người nghe trung thành của cô sẽ thấy thế nào?


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất