Đại Vận Thông Thiên

Chương 151: Mút (1)

Chương 151: Mút (1)


Đây là số tài trợ đầu tiên mà Trương Hợp Hoan kéo về, phải nói là Lưu Trường Hà chủ động đưa tới cửa, Trương Hợp Hoan có lòng tin đối với tiết mục của mình, cho rằng Lưu Trường Hà khẳng định là kiếm ổn không bồi, nhưng Lưu Trường Hà ở dưới tình huống không biết nội dung tiết mục có thể cho cậu tài trợ, đây là phải chú ý, đây là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Trương Hợp Hoan lại xin chỉ thị Lý Hải Hà một chút, tặng thêm Lưu Trường Hà một năm quảng cáo, Lưu Trường Hà lúc này ký hợp đồng, hẹn thứ hai sẽ chuyển tiền vào tài khoản quy định.
Trương Hợp Hoan vốn định giữ anh ta lại ăn cơm trưa, Lưu Trường Hà còn có việc ở võ quán, vội trở về, trước khi đi ủy thác một chuyện với Trương Hợp Hoan.
Anh ta mang theo một chút đặc sản địa phương đến đây, trước đó đã chia làm ba phần, một phần cho Trương Hợp Hoan, còn hai phần là cho Kiều Thắng Nam cùng Lâm Tiểu Phượng, mỗi người hai túi gạo, bốn hộp trứng vịt, hai hộp cua, bởi vì hôm nay đến vội vàng, cho nên không thể nhất nhất đi đưa được, chuyện còn lại giao cho Trương Hợp Hoan.
Trương Hợp Hoan sau khi tiễn bước Lưu Trường Hà, gọi điện thoại cho Lâm Tiểu Phượng, Lâm Tiểu Phượng nghe nói là nông sản phẩm, tỏ vẻ không cần, bảo cậu gọi điện thoại cho Kiều Thắng Nam, mấy thứ này đều để Kiều Thắng Nam lấy đi.
Trương Hợp Hoan lại liên hệ Kiều Thắng Nam, Kiều Thắng Nam ở cũng không xa, bảo Trương Hợp Hoan chờ chốc lát.
Đại khái chừng 20 phút, Kiều Thắng Nam lái BMW X5 đến đây, Trương Hợp Hoan hỗ trợ chất đồ lên, Lưu Trường Hà tặng lễ có vẻ nhiều, mỗi túi gạo chừng 50 cân.
Kiều Thắng Nam nói: "Đồ của anh có cần tôi giúp đưa về không?"
Trương Hợp Hoan cầu còn không được, mang tất cả đều chất lên trên xe, đi theo Kiều Thắng Nam lên xe, nhìn thấy trên ghế phụ đặt một bó hoa tươi, Trương Hợp Hoan liếc liếc mắt một cái nói: "Ô, bạn trai tặng?"
Kiều Thắng Nam nói: "Không cần anh quản!"
Trương Hợp Hoan nói: "Bó hoa này cũng đẹp". Rồi cầm bó hoa đặt ở ghế sau, xem ra Kiều Thắng Nam không thiếu người theo đuổi.
Kiều Thắng Nam nói: "Tôi không thích hoa."
Trương Hợp Hoan nhìn thoáng qua cổ tay trắng nõn như ngọc của cô, hôm nay đeo là Fifty Fathoms màu trắng: "Thích đồng hồ?"
Kiều Thắng Nam nhìn cậu một cái không nói gì.
Trương Hợp Hoan nói: "Theo tôi thấy cô là thích mấy thứ máy móc, đồng hồ, súng ống, mấy thứ lạnh lẽo cứng rắn khuyết thiếu nhiệt độ không có cảm tình, nhưng đủ trung thành sẽ không lừa gạt."
Kiều Thắng Nam nói: "Anh không nói lời nào không có ai xem anh là câm điếc, thứ này đưa đi đâu?"
"Nhà của tôi!"
Kiều Thắng Nam đưa xe rời đài, Trương Hợp Hoan gài đai an toàn: "Không băng đi chỗ của cô trước, đô không ít, cô một mình cũng không dễ vận chuyển."
Kiều Thắng Nam nói: "Đi chỗ của anh trước, tôi không có nhu nhược như anh tưởng tượng." Nhớ tới thằng nhãi này nói mình không có vị phụ nữ, hàm răng có chút ngứa ngứa.
Xe không có biện pháp trực tiếp đến cửa nhà Trương Hợp Hoan, nên ngừng ở ven đường, còn một đoạn nữa mới tới được nhà, Trương Hợp Hoan vác hai bao gạo, Kiều Thắng Nam giúp cậu cầm trứng vịt cùng cua đi vào.
Liễu Vân Tư đang ở trong sân giặt quần áo, nhìn thấy hai người bọn họ đến, nhanh lau bọt xà phòng trên tay đi ra đón, tươi cười rạng rỡ nói: "Đến còn mang theo đồ làm gì?"
Trương Hợp Hoan nói: "Có người bạn tặng, mẹ, gạo đặt ở đâu?"
Liễu Vân Tư chỉ chỉ gian phòng của cậu, từ khi Trương Hợp Hoan đi ra ngoài thuê ở, nơi này đã để trống.
Liễu Vân Tư tiếp nhận trứng vịt cùng cua trong tay Kiều Thắng Nam: "Tiểu Kiều phải không? Chúng ta đã gặp mặt."
Kiều Thắng Nam mỉm cười gật gật đầu: "Dì khỏe! Cháu gọi là Kiều Thắng Nam."
Liễu Vân Tư nói: "Thắng Nam, trưa rồi ở đây ăn cơm đi, dì đi làm!"
"Không được, con giữa trưa còn có việc, phải về."
Liễu Vân Tư nói: "Như vậy sao được? Chuyện có lớn cũng phải ăn cơm, lúc này đã đến giờ cơm rồi."
Trương Hợp Hoan cất gạo xong đi ra: "Không bằng ăn cùng đi, mẹ tôi làm mì thủ công cũng ngon lắm."
Kiều Thắng Nam nói: "Sao có thể không biết xấu hổ như vậy."
Trương Hợp Hoan nói: "Không có gì đâu, mẹ đi làm đi, con tiếp đón khách."
Liễu Vân Tư vui tươi hớn hở đi, chờ bà đi rồi, Kiều Thắng Nam nói: "Tôi thực không muốn ăn cơm ở nhà anh, ăn nhiều cũng xấu hổ, lại không quen."
Trương Hợp Hoan nói: "Không có gì đâu, một hai lần là quen ấy mà, dù sao cô cũng phải ăn cơm trưa, nhắm chừng bà cũng xem cô là bạn gái của tôi, cố phối hợp một chút, đừng để cho mẹ tôi thất vọng."
"Sao tôi phải phối hợp? Ta với anh còn không tính là bạn bè bình thường."
"Là không tình yêu thôi, ăn bữa cơm cũng không tổn thất gì, cô xem TV một lát, tôi đi hỗ trợ."
Kiều Thắng Nam lại không thích xem TV, đến nhà người ta làm khách cũng không thể ngồi chờ ăn, giáo dục của cô cũng không cho phép làm như vậy, Kiều Thắng Nam đi theo vào nhà bếp, Liễu Vân Tư đang chuẩn bị đồ ăn.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất