Đại Vận Thông Thiên

Chương 159: Trà đã lạnh (3)

Chương 159: Trà đã lạnh (3)


Tranh luận ở thứ sáu đạt tới đỉnh, cùng với Chu Tinh Tinh nhảy lầu tử vong, thảo luận về ai là hung thủ đã rất là gay cấn.
Có người cho rằng là Phổ Phổ, có người cho rằng là Chu Triêu Dương, có người cho rằng là Chu Tinh Tinh tự mình trượt chân ngã xuống.
Group Bằng Thành bài đăng về án này chưa duyệt đã hơn 1.000, vô số người nghe muốn biết kết quả khẩn cấp gọi điện thoại đến đài.
Số điện thoại hotline của đài bị gọi đến muốn nổ, nhân viên hotline kêu khổ không ngừng, tố khổ đều đến chỗ đài trưởng, cứ tiếp tục thế này bọn họ không có cách nào chịu nổi, 24 giờ điện thoại vang không ngừng, lên ca làm liên tục, nếu cứ tiếp tục thế này, Trương Hợp Hoan còn chưa phát xong truyện bọn họ đã mệt chết trước rồi.
Diễn đàn phát thanh và truyền hình server không ngừng treo, trong lúc nhất thời ùa vào nhiều người dùng đăng kí như vậy, diễn đàn này vốn vắng đến mọc cỏ, bình thường cũng không có mấy người tham gia, hiện tại lưu lượng đột nhiên bạo tăng khiến cho trang chủ gặp sự cố.
Group Bằng trình thảo luận về Chu Tinh Tinh tử vong thủy chung nhiệt độ không giảm, ngay cả nhân viên công tác của kênh khác cũng chuyên môn chạy đến kênh văn nghệ, hy vọng có thể thông qua quan hệ nghe một chút mấy kỳ tiết mục mà bọn họ đã ghi trước, đều muốn biết tình tiết phát triển tiếp sau.
Tổ chuyên mục Tiểu thuyết phát sóng liên tục chưa bao giờ nhận được quá nhiều sự chú ý như vậy, từ sáng sớm bắt đầu đi làm, cửa đã muốn bị người đạp phá, toàn bộ thành viên nghiêm khắc dựa theo Trương Hợp Hoan dặn dò đều cự tuyệt, bất luận là ai cũng đều không được, đương nhiên lãnh đạo ngoại lệ.
Lãnh đạo ngoại lệ chỉ có hai người, một là Lý Hải Hà người lãnh đạo trực tiếp bọn họ, một là đài trưởng Ngô Tác Quân, ở trong mắt quần chúng bình thường, lãnh đạo không phải người, lãnh đạo đều là thần.
Vũ Tuyển Tề hôm nay đến làm thủ tục cuối cùng của nghỉ việc, còn có mấy cái anh ta phải tự ký, vốn anh ta muốn đi phòng tài nguyên nhân lực, nhưng đi vào đài, như ma xui quỷ khiến lại đi tới kênh văn nghệ, dù sao anh ta công tác ở đây nhiều năm như vậy, sao có khả năng không có cảm tình, tiến vào kênh văn nghệ trước ngẩng đầu nhìn danh sách tỷ lệ nghe đài treo ở cửa.
Nơi này mỗi tuần đều sẽ công khai tỷ lệ nghe đài các chuyên mục, Lý Hải Hà dùng phương thức này để kích thích các tổ chuyên mục, hy vọng bọn họ biết sỉ sau dũng, có thể tăng tỷ lệ nghe đài lên, trọng chấn kênh văn nghệ, tìm về vinh quang ngày xưa.
Nhưng thời đại phát triển quyết định kênh văn nghệ cô đơn đã trở thành tất nhiên, cũng không phải nhân lực có thể vãn hồi.
Vũ Tuyển Tề sở dĩ lựa chọn phương thức từ chức này cáo biệt đài, cũng bởi vì thất vọng đối với hiện trạng của kênh văn nghệ, anh ta tuổi cũng không nhỏ, thừa dịp còn có chút tinh lực kiếm thêm chút tiền, Vũ Tuyển Tề ở giới tiệc cưới của Bằng Thành vẫn rất có danh tiếng.
Vũ Tuyển Tề đầu tiên thấy được "Ca khúc bất hủ", tỷ lệ nghe đài mới nhất đã trượt đến 0.8, anh ta lắc lắc đầu.
Chuyên mục có mặt mũi cuối cùng của kênh văn nghệ đã rơi khỏi thời đại 1., chuyên mục khác khẳng định sẽ càng thêm thê thảm, anh ta rất tò mò “Tiểu thuyết phát sóng nhiều kỳ” đã rơi đến bước nào.
Sau khi từ chức, Vũ Tuyển Tề cũng không để ý tới radio nữa, bình thường cũng lười nghe, anh ta sợ bản thân dao động, cũng sợ thanh âm trong radio làm cho mình khổ sở, kiếp sống ở đài gần hai mươi năm đã muốn tràn ngập ký ức thanh xuân của anh ta.
Vũ Tuyển Tề tìm được tổ chuyên mục, xem từ thứ hai, khi anh ta nhìn thấy thời điểm thứ tư mình rời đi tỷ lệ nghe đài trực tiếp lên tới 2.0, không thể tin hai mắt của mình, xem xuống chút nữa, miệng của anh ta không khỏi mở rộng ra, lớn đến hầu như có thể nhét vào một quả trứng ngỗng.
Thứ bảy tỷ lệ nghe đài đã phá tam, Chủ Nhật đã đuổi ngang tỷ lệ nghe đài cao nhất cả năm của đài Bằng Thành, đạt tới 3.9, ba ngày kế tiếp tất cả đều ổn định ở tỷ lệ nghe đài siêu cao 3.9, cái này không phải viết chơi sao, hoàn toàn là quăng bom mà!
Vũ Tuyển Tề tim đập bịch bịch, anh ta cảm giác hai chân đã muốn mềm nhũn ra, để cho mình yên tĩnh một chút, mình có phải nằm mơ hay không, mình nhất định là đang nằm mơ, mình hôm nay còn phải đi đơn vị làm thủ tục nghỉ việc cuối cùng, xem ra mình tình kết rất sâu đối với đài, mình vẫn luyến tiếc rời khỏi, mình sao lại có giấc mơ hoang đường như vậy.
"Tuyển Tề đến à!"
Bên tai truyền đến thanh âm Lý Hải Hà.
Vũ Tuyển Tề rùng mình một cái giống như mùa đông tiểu xong một bầu nước tiểu nóng vậy, thấy được Lý Hải Hà, ý thức không phải là mộng, chính là hiện thực, mình đang đứng ở lối đi của kênh văn nghệ đài phát thanh. Vũ Tuyển Tề lại nhìn thoáng qua bảng thông báo, muốn xác nhận một lần nữa.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất