Đại Vận Thông Thiên

Chương 175: Say (3)

Chương 175: Say (3)


Lưu Trường Hà bảo đồ đệ đi ở phía trước, đề phòng Trương Hợp Hoan trượt chân ngã xuống.
Anh ta ở phía sau phụ trách bảo hộ, Trương Hợp Hoan quay đầu cười cười với anh ta, ánh mắt trong sáng, Lưu Trường Hà nhất thời rõ ràng tiểu tử này căn bản là không có say, hoàn toàn là giả bộ, giả say đánh lộ số chiếm đồng tình cô nương nhà người ta, hiện tại người trẻ tuổi thực biết chơi mà.
Tiểu Phương lái xe trở lại võ quán, Sở Thất Nguyệt vốn nghĩ đám người Lưu Trường Hà sẽ hỗ trợ chiếu cố Trương Hợp Hoan một chút, nhưng toàn bộ hành trình không thấy có ai đưa tay hỗ trợ.
Đến nơi, Lưu Trường Hà nói một câu: "Sở tiểu thư, phiền toái cô chiếu cố Trương Hợp Hoan, tôi cũng uống nhiều, Tiểu Phương, cậu đưa tôi về nhà đi."
Thật ra Lưu Trường Hà tuy uống không ít, nhưng còn chưa tới bước uống quá nhiều, anh ta là muốn giúp người như ý.
Sở Thất Nguyệt bất đắc dĩ, chỉ có thể làm gậy người của Trương Hợp Hoan, đỡ cậu đi tới xe của mình, kéo cửa sau ném Trương Hợp Hoan lên ghế sau, đã mệt ra một thân mồ hôi.
Lại nhìn đám người Lưu Trường Hà đã đi rồi, Sở Thất Nguyệt căm giận nói: "Anh cứ nhìn xem, anh kết giao bạn bè gì vậy? Tất cả đều là bạn nhậu, uống xong cũng không có ai hỗ trợ cả."
Trương Hợp Hoan lầm bầm không biết nói cái gì, Sở Thất Nguyệt nhìn chân cậu còn ở bên ngoài, lại phải đi nhét chân của cậu vào, mất một hồi mới có thể đóng cửa xe lại.
Trở lại ngồi ở ghế điều khiển, nhìn thấy cành hoa hồng hắn tặng mình, nhịn không được cười lên, thở dài nói: "Trương Hợp Hoan à Trương Hợp Hoan, em biết anh nghĩ thế nào, có phải mượn rượu giả điên hay không? Đáng tiếc tửu lượng của anh không được, có bản lãnh thì uống cho mọi người đều nằm sấp hết, sao cuối cùng uống nhiều nhất lại là chính mình chứ?"
Sở Thất Nguyệt lái xe chạy về khách sạn Hán Viên, chuẩn bị giúp Trương Hợp Hoan thuê phòng, nhìn trạng thái của cậu trước mắt, hôm nay là không có biện pháp về Bằng Thành.
Đi vào khách sạn Hán Viên, đỗ xe xong, Sở Thất Nguyệt kéo ra cửa xe bên kia vỗ vỗ đầu Trương Hợp Hoan: "Tỉnh tỉnh, cmnd của anh đâu?"
Trương Hợp Hoan than thở: "Mẹ, mẹ đừng đụng đến con, để con ngủ một chút…"
Sở Thất Nguyệt nghe hắn gọi mình mẹ, cho rằng hắn là thực say, nhịn không được cười nói: "Con ngoan, con đưa cmnd cho mẹ, mẹ lấy cho con gian phòng nghỉ ngơi."
"Không cần phiền như vậy, cứ ở chung một gian là được mà."
"Nghĩ đẹp quá mà!" Sở Thất Nguyệt kề sát vào nhìn nhìn Trương Hợp Hoan, lại có chút hoài nghi hắn giả say.
Lúc này điện thoại di động của cô kêu lên, Sở Thất Nguyệt nhìn thoáng qua không bắt máy.
Đối phương vẫn bám riết không tha gọi tới, Sở Thất Nguyệt vẫn không để ý, bỗng nhiên nhìn thấy một người nam trẻ tuổi quần áo rất chăm chút cầm điện thoại đi về phía cô, người đến là Khâu Quốc Phàm một trong các giám đốc của Hoa Phương, là một nhân tài trẻ tuổi, anh ta là từ Hỗ Hải đến huyện Hán tham gia cuộc họp ban giám đốc.
Khâu Quốc Phàm cầm điện thoại di động vẫy vẫy Sở Thất Nguyệt, đi đến trước mặt cô nói: "Sở tổng, sao không tiếp điện thoại của tôi?"
Sở Thất Nguyệt nói: "Anh tìm tôi làm gì?"
"Tôi chưa từng tới huyện Hán, cho nên muốn tìm một hướng dẫn du lịch miễn phí, thuận tiện báo cáo công tác với cô một chút."
Sở Thất Nguyệt nói: "Huyện Hán không có gì để xem, diện tích cũng không lớn, anh không lạc đường được đâu." Biết thằng nhãi này muốn theo đuổi mình, nhưng không có cảm giác gì với người này.
Khâu Quốc Phàm ngửi được mùi rượu nồng nặc, lưu ý đến bên Trương Hợp Hoan trong xe: "Đây là…"
Sở Thất Nguyệt nói: "Bạn trai của tôi, anh tới vừa lúc, giúp tôi đỡ anh ấy đi." Nếu không phải muốn để Khâu Quốc Phàm biết khó mà lui, cô sẽ không nói như vậy.
Khâu Quốc Phàm ngẩn ra một chút: "Cái gì? Bạn trai của cô? Tôi sao không biết?"
"Tôi tìm bạn trai cần báo cáo với anh sao? Hỗ trợ chút, đừng đứng ra đó, anh cũng không thể để tôi cõng anh ta chứ."
Khâu Quốc Phàm bất đắc dĩ gật gật đầu, giúp đỡ Sở Thất Nguyệt đưa Trương Hợp Hoan ra khỏi xe, Sở Thất Nguyệt từ trong ba lô của Trương Hợp Hoan tìm được cmnd, để Khâu Quốc Phàm đỡ cậu đi ở phía sau, mình đi làm thủ tục lấy phòng cho Trương Hợp Hoan trước.
Trương Hợp Hoan căn bản đi không nổi, Khâu Quốc Phàm cũng không muốn cõng cậu, bảo nhân viên khách sạn đẩy xe hành lý lại đây, hỗ trợ đặt Trương Hợp Hoan ở trên xe hành lý, nếu không phải Sở Thất Nguyệt dặn dò, thật muốn mặc kệ mặt hàng này ở trên đất.
Trương Hợp Hoan căn bản là không có say, vốn muốn mượn rượu giả say kéo gần khoảng cách với Sở Thất Nguyệt một chút, không nghĩ tới nhảy ra một người cạnh tranh, con cháu này cũng không phúc hậu lại có thể nhét lão tử vào xe hành lý, rõ ràng là muốn để lão tử cho người ta nhìn ngó mà.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất