Đấu Phá Chi Dịch Bảo Hệ Thống

Chương 92: Đi đến Đế đô

Chương 92: Đi đến Đế đô


----
“Toa Toa, ngươi lại làm sao vậy?” Tiêu Sắt có chút bất mãn nói.
“Đã nói rồi, phải gọi ta là nữ vương đại nhân.” Mỹ Đỗ Toa nhíu mày, sau vỗ nhẹ vào sô pha, nói: “Bổn vương rất thích đồ vật gọi là ‘ sô pha ’ này, giúp bổn vương dọn vào.”
“Ách....” Tiêu Sắt nhanh tay đưa sô pha vào nhà gỗ.
Sô pha là một trong những món mà hắn đổi được trong mười tháng này. Từ lúc đổi được ‘ Biệt thiên thần ’ , Tiêu Sắt như gặp vận rủi, chăn, nồi, chén, gáo, bồn, sô pha... Toàn bộ dụng cụ sinh hoạt trong nhà gỗ nhỏ đều do đổi được, thậm chí còn đổi được một cái bồn cầ...
Nữ vương Mỹ Đỗ Toa có vẻ thích sô pha mềm mại, mỗi khi giành quyền khống chế Thất thải thôn thiên mãng, ngoại trừ đánh Tiêu Sắt thì chính là nằm dài trên sô pha.
“Nhân loại, còn chưa tới nửa tháng là đến Đại hội Luyện dược sư rồi, ngươi tính khi nào xuất phát?” Mỹ Đỗ Toa nhận lấy chén đũa từ tay Long Quỳ, thuận miệng nói.
Nghe vậy, Tiêu Sắt hơi hơi sửng sốt, trầm ngâm một lát, nói: “Ngày mai đi! Buổi chiều ta sẽ luyện chế thêm một viên Tử tâm phá chướng đan, sau đó luyện hóa, ngày mai chúng ta lại xuất phát, trực tiếp cưỡi ma thú phi hành của Hắc Nham thành đến Đế đô.”
“Ca ca, có phải chúng ta nên để lại thư cho Tiểu Y Tiên hay không, lần trước nàng không trở về, ta đã thu thư lại.” Long Quỳ vừa xới cơm cho Tiêu Sắt vừa nói.
Tiêu Sắt lắc lắc đầu: “Không cần, ngày mai ta viết một phong, hơn nữa nếu có một ngày ta tìm được phương pháp ức chế Ách nạn độc thể liền đi tìm nàng.”
Nghe tới Ách nạn độc thể, Mỹ Đỗ Toa có vẻ khác thường, ánh mắt nhìn Tiêu Sắt có chút phức tạp, thầm nghĩ trong lòng: Một linh hồn cường đại quỷ dị, một Thanh Lân có Bích xà tam hoa đồng, hiện giờ lại thêm Ách nạn độc thể đáng sợ trong truyền thuyết, cộng thêm nữ hài Huân Nhi có Đấu Hoàng âm thầm bảo hộ, những người xung quanh tiểu tử đều là mấy tồn tại không tầm thường.
..........
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Sắt luyện hóa hai viên Tử tâm phá chướng đan, đột phá Đấu Sư ngũ tinh, tỉnh lại từ trạng thái tu luyện, hít sâu một hơi, chậm rãi mở mắt, ánh vào mắt chính là bóng dáng Thất thải thôn thiên mãng quen thuộc.
Chỉ thấy nó đang đùa nghịch, mắt tím mở to nhìn Tiêu Sắt, tỏ vẻ nhu nhược đáng thương.
“Đói bụng sao? Tiểu gia hỏa?” Tiêu Sắt nhẹ nhàng sờ sờ đầu nó rồi nói.
“Chi.. Chi..” Thôn thiên mãng phun lưỡi, nhẹ nhàng gật đầu.
“Vậy ăn đi.” Cười cười, Tiêu Sắt móc ra một lọ Tử Tinh Nguyên Cộng Sinh, mở nút.
Nhìn lọ Tử Tinh Nguyên Cộng Sinh tản ra sương mù tím, hai mắt rắn nhỏ sáng lên, thân mật cọ cọ bàn tay Tiêu Sắt rồi lẳng lặng liếm ăn...
Tiêu Sắt ra khỏi phòng, nhìn thấy Long Quỳ đang dùng nạp giới thu dọn đồ, hai người nhìn nhau cười, sau đó hắn đi tới bàn, lấy giấy bút ra, bắt đầu viết.
Không lâu sau, Tiêu Sắt cùng Long Quỳ đã chuẩn bị ổn thoả.
“Ca ca, đã chuẩn bị xong.” Long Quỳ đưa nạp giới cho Tiêu Sắt. Đây là một nạp giới cấp thấp, Tiêu Sắt chuyên dùng để đựng công cụ cắm trại cùng với đồ dùng sinh hoạt.
“Ừ.” Tiêu Sắt nghe vậy nhận lấy nạp giới, vẫy vẫy tay, tức khắc có một tia sáng bảy màu chui vào lồng ngực hắn, Long Quỳ cũng ngoan ngoãn hóa thành một tia sáng tiến vào hình ma kiếm trên cổ tay.
Sau đó Tiêu Sắt ra khỏi nhà gỗ, đóng cửa lại, Tử vân dực bung ra, thân thể hắn nhanh chóng hóa thành tia sáng phóng lên trời....
Tiêu Sắt trở về Hắc Nham thành sau một năm rời đi, hắn mặc trường bào Luyện dược sư, bước dọc theo con đường trong trí nhớ đi đến chỗ thuê ma thú phi hành.
Nhìn đám người xếp hàng dài như một con rồng, Tiêu Sắt cười cười, lập tức đi đến quầy, hắn là Luyện dược sư nên không cần xếp hàng.
Nhân viên công tác là một thiếu phụ có chút nhan sắc, khi nhìn thấy huy chương Luyện dược sư trên ngực Tiêu Sắt thì nhanh chóng nịnh nọt, lấy lòng, “Luyện dược sư đại nhân, hẳn là ngài muốn đi Đế đô tham gia Đại hội Luyện dược sư đi!”
“Ừ.” Tiêu Sắt gật nhẹ, đúng lúc này chợt cảm giác có người lặng lẽ đến sau lưng, theo bản năng giơ tay bắt lấy bàn tay đối phương đang vỗ tới, nhẹ nhàng vặn một cái, phía sau lập tức có tiếng nữ hài kêu la: “Ai da.. Đau đau...”
Nghe giọng có chút quen thuộc, Tiêu Sắt hơi sửng sốt, sau đó quay đầu nhìn nhìn, thấy là Lâm Phỉ thì buông tay, kinh ngạc nói: “Lâm Phỉ, sao lại là ngươi?”
Lâm Phỉ nghe vậy, u oán trừng hắn, vừa xoa cánh tay đau nhức vừa nói: “Sao không thể là ta, người ta chỉ là muốn chào đón ngươi, ai ngờ ngươi ra tay nặng thế này.”
Tiêu Sắt có chút xấu hổ, lấy đan dược từ nạp giới, mỉm cười nói: “Xin lỗi, phản xạ có điều kiện thôi, đây là Đoạn trường đan, có hiệu quả chữa lành xương cốt cùng dây chằng tổn thương.”
“Đoạn trường đan?”Hai mắt Lâm Phỉ sáng ngời, nhận lấy đan dược rồi nhìn nhìn, tức khắc vui mừng, kinh ngạc hô to: “Trời đất, Tiêu Sắt ngươi quá hào phóng nha, tiện tay là đan dược tam phẩm.”
Lâm Phỉ mới vừa hô lên liền hấp dẫn sự chú ý của mọi người chung quanh, một đám lộ vẻ tham lam, nhưng khi nhìn thấy huy chương Luyện dược sư nhị phẩm trên ngực Tiêu Sắt thì dập tắt suy nghĩ.
“Ách...” Bị mọi người nhìn chăm chú, Tiêu Sắt đen mặt, hắn phát hiện bản tính cô nàng này không xấu, đáng tiếc là ngốc, hắn nhanh chóng để thiếu phụ đăng ký vị trí rồi cười gượng nói: “Ta còn có việc, đi trước một bước.”
“Từ từ...” Lâm Phỉ nhanh chóng giữ chặt tay Tiêu Sắt, cười nói: “Ngươi đi tham gia Đại hội Luyện dược sư phải không, ta mang ngươi đi gặp lão sư, hắn cùng hội trưởng Phật Khắc Lan, Tuyết Mị đều đang ở trên ma thú phi hành, ta ở trên ma thú phi hành nhìn thấy ngươi mới chạy lại đây đó!”
“Ách, cũng được.” Tiêu Sắt dưới sự lôi kéo của Lâm Phỉ bước lên ma thú phi hành.
“Lão sư, xem ta đưa ai tới đây!” Lâm Phỉ kéo tay Tiêu Sắt, hưng phấn mở cửa một gian phòng.
“Ai nha, nha đầu ngươi vẫn điên điên khùng khùng...” Áo Thác còn chưa nói xong thì đã nhìn thấy Tiêu Sắt bên cạnh Lâm Phỉ, ngây ra, dụi dụi mắt, cảm thấy khó tin nói: “Tiêu Sắt, đúng là ngươi sao? Ngươi thật sự tới?”
“Áo Thác đại sư, Phật Khắc Lan đại sư, Tuyết Mị tiểu thư, đã lâu không gặp.” Tiêu Sắt mỉm cười chào hỏi.
“Ha ha ha...Tiểu tử tốt lắm, quả nhiên tới.” Phật Khắc Lan vuốt chòm râu, đưa tay nói: “Ngồi, mau ngồi...”
Tiêu Sắt khẽ gật đầu, thừa dịp Lâm Phỉ khoe khoang công lao với Áo Thác, lặng yên rút cánh tay về, ngồi vào vị trí giữa Phật Khắc Lan và Áo Thác.
Nhìn thấy Tiêu Sắt, Tuyết Mị cũng vui vẻ, nở nụ cười dịu dàng, nói: “Tiêu Sắt, đã lâu không gặp.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất