Đệ Tử Của Ta Đều Là Vô Địch Đại Yêu

Chương 12: Tiết học kỹ xảo (2)

Chương 12: Tiết học kỹ xảo (2)
Thời gian không biết đã trôi qua bao lâu, khí tức trong cơ thể con khỉ ngưng tụ từng chút một, cứ như thể vĩnh viễn không bao giờ ngừng nghỉ, liên tục chạy vòng quanh toàn bộ kinh mạch trong cơ thể, hắn cứ như thể hóa thành trung tâm của vòng xoáy linh khí, xung quanh không ngừng có linh khí tập trung về phía hắn.
Tập hợp thành hình theo dòn linh khí hội tụ.
Đột nhiên.
Một cảm giác như thể thăng hoa xuất hiện!
“Ừm, hình như đã xảy ra gì đó thì phải?”
Con khỉ gãi đầu, hình như đã có gì đó xảy ra, nhưng hắn lại hoàn toàn không nói ra được.
Thế nhưng hắn biết rõ, chính mình chắc chắn đang phát triển theo hướng tốt.
Nếu như con khỉ hiểu rõ hệ thống tu hành trong Tây Du, thì sẽ biết rõ hắn từ dẫn khí nhập thể, một bước đột phá thẳng lên đến Luyện Khí Hóa Thần cảnh giới.
Tuy nói chỉ là sự đột phá không đáng kể, vẫn còn cách thành tiên một khoảng cách nhất định, nhưng trong một khoảng thời gian ngắn ngủi đã đột phá cảnh giới, cũng chỉ có Thạch Hầu thân mang đại khí vận trời sinh mới có thể làm được.
Chỉ một lát sau, trong cơ thể hắn đã xuất hiện một loại lực lượng được gọi là pháp lực.
“Sư phụ tuyệt đối không phải là tiên nhân bình thường.”
Con khỉ nắm chặt tay lại thành quyền, cảm nhận lực lượng đáng sợ ẩn chứa bên trong pháp lực trong cơ thể, đồng thời còn không ngừng nuôi dưỡng cơ thể hắn, củng cố tinh hồn hắn, một nụ cười nở ra trên mặt hắn.
Kể từ hôm nay trở đi, rốt cục hắn cũng đã nắm giữ bí mật của trường sinh bất lão, cũng không ngừng tiến lên hướng tới mục tiêu này.
Đương nhiên, hắn không nên kiêu ngạo.
Hiện giờ hắn vẫn còn cách trường sinh bất lão rất xa.
Sáng sớm hôm sau.
Gần một vách núi ở Thái Hư Thiên.
Chu Huyền đã chuẩn bị tốt tư thế, đứng ở trên tảng đá lớn.
Sau khi trải qua chuyện ngày hôm qua, hắn cũng đã suy nghĩ kỹ càng.
Hiện tại nơi này vô cùng nguy hiểm, thay vì chạy loạn bị yêu quái hung hãn khác ăn thịt, chi bằng tạo mối quan hệ tốt với con yêu quái hiện giờ còn được tạm coi là thân thiện ở trước mắt này, hơn nữa con khỉ yêu này trông có vẻ như là thật sự muốn bái sư học nghệ.
Tuy nói Chu Huyền không biết tu tiên, nhưng hắn có thể chỉ đạo người khác tu tiên mà.
Giống như các giáo viên đào tạo học sinh ở các trường học có tiếng, có mấy ai có thể thi đậu Thanh Hoa Bắc Đại chứ?
Dạy người khác tu tiên, mình cũng không nhất thiết phải là tiên nhân.
Dù sao không học được, cũng không phải là do cách dạy của giáo viên có vấn đề, mà là do thiên phú của bản thân học sinh có vấn đề.
Nghĩ đến những điều này, trong lòng Chu Huyền bỗng cảm thấy an tâm thanh thản hơn rất nhiều.
Lúc này hắn đang mặc một bộ bạch bào trên người, đây là trang bị ban đầu của hắn sau khi xuyên việt, không nói đến những cái khác, chỉ riêng xúc cảm của bộ bạch bào này thôi cũng không tệ, mà cũng vô cùng, có thể tôn lên dáng vẻ tiên phong đạo cốt, diễn tả sống động hoàn hảo tư thái của cao nhân đắc đạo.
Hắn đang suy nghĩ.
Tiết học tiếp theo sẽ dạy cho con khỉ này.
Cũng chính là soạn bài mà mọi người thường nói.
Giống như giáo viên vật lý ngày xưa của hắn vậy, về cơ bản không cần phải soạn bài, lên lớp là cứ đọc y nguyên những gì được viết trong sách giáo khoa, làm như vậy còn không những chẳng bằng trực tiếp đọc sách, mà còn có khả năng thôi miên vô cùng hiệu quả.
Hắn tuyệt đối không thể làm như thế.
Một mặt là hắn không có sách giáo khoa, chỉ có thể làm theo những gì mình nghĩ trong lòng.
Mặt khác, dạy học cần phải chú ý nhất chính là giáo dục giải trí, biến những nội dung trong sách giáo khoa thành những chứ có thể áp dụng vào thực tế, kỵ nhất chính là lệ thuộc vào sách vở.
Nếu không, dạy học như vậy sẽ không có linh hồn.
Cũng đúng lúc Chu Huyền đang suy nghĩ.
Một con yêu quái nhảy từ trên cây xuống, theo đó lập tức có một giọng nói vang lên, cắt ngang mạch suy nghĩ của Chu Huyền.
“Đệ tử Tiểu Tôn, xin thỉnh an sư phụ!”
Nghe thấy giọng nói của con khỉ, Chu Huyền không hề xoay người, mà lại chắp hai tay sau lưng quay lưng về phía đối phương, càng tôn thêm phong phạm của cao nhân.
Muốn lừa được người khác, buộc phải gạt mình trước!
Nếu không tự coi mình là tiên nhân chân chính, không có sự tự tin từ trong thâm tâm rằng mình cái thế vô song, sao người khác có thể tin tưởng được đây?
Trong chốc lát, cảm giác đã đến rồi.
Tấm lòng hắn sáng như gương, không chút gợn sóng, cứ như thể hắn đang nắm giữ mọi đại đạo của trời đất, sao trời nhật nguyệt đều hội tụ ở trong lồng ngực, giống như một vị Thánh Nhân không gì không biết không gì không hiểu không gì không thấu.
“Ừm, vậy thì bắt đầu đi.”
Nghe thấy lời sư tôn nói, hai tay con khỉ nắm chặt, cực kỳ mong chờ tiết học kế tiếp.
Thông qua tiết học văn hóa ngày hôm qua, hắn đã tu luyện được “Khí”, khiến hắn thật sự tin tưởng năng lực của sư phụ, đã không còn bất cứ nghi ngờ nào nữa.
Thế nhưng lúc này, Chu Huyền lại đột nhiên hỏi: “Đồ nhi, đã ăn sáng chưa?”
“Bẩm sư phụ, vẫn chưa ạ.”
Con khỉ gãi đầu, hắn chỉ muốn huấn luyện sớm hơn một chút, quả thật vẫn chưa ăn sáng.
Thật ra hắn còn không định ăn sáng, muốn hoàn thành tiết học trước đã rồi lại ăn, không muốn lãng phí thời gian.
“Ừm, bài học hôm nay rất đơn giản, đó chính là bắt cá.”
Chu Huyền nói như vậy.
Suy nghĩ lựa chọn tiết học của hắn rất đơn giản, không phải là xem con khỉ muốn học gì, mà là xem hôm nay hắn muốn ăn gì!
Nghe được những lời này, con khỉ sửng sốt.
Bắt cá? Đi ra biển bắt cá sao?
Hắn rất quen thuộc với điều này!
Phải biết rằng trong những năm tháng lang bạt trên biển, hắn đã dựa vào việc xuống biển bắt cá để sống sót đến tận giờ, bắt cá chính là sở trường của hắn.
“Sư phụ, người có điều không biết, đệ tử phải vượt biển mới đi đến được Thái Hư Thiên này, vậy nên việc bắt cá không phải là việc gì khó đối với đệ tử cả.”
Con khỉ tự tin nói.
Thái Hư Thiên?
Trong lòng Chu Huyền giật thót, từ trong những lời con khỉ vừa nói, hắn mới biết được nơi này tên là Thái Hư Thiên.
Đây là một tin tức vô cùng quan trọng, suy cho cùng chỉ khi ngươi biết rõ đây là nơi nào, mới có thể rời khỏi nơi này được.
Chu Huyền khẽ gật đầu một cái, cười nói: “Đồ nhi, nếu như là dùng tay không bắt cá, đương nhiên là ai cũng có thể làm được, thế nhưng vi sư bảo ngươi bắt cá, không phải chỉ đơn giản là dùng tay bắt thôi, nếu như ngươi có thể không cần dùng đến hai tay mà vẫn bắt được cá, đó mới thực sự là bắt cá.
Đây chính là tiết học hôm nay của ngươi.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất