Đệ Tử Của Ta Đều Là Vô Địch Đại Yêu

Chương 27: Mẹo truyền dạy (2)

Chương 27: Mẹo truyền dạy (2)
Dù đã nhận bản thân sai đến mức này rồi, vậy mà đối phương vẫn cố ý ức hiếp hắn, cái này về tình về lý đều không thể chấp nhận được.
Tất cả đều là yêu quái, không thể nào huynh đệ tương tàn.
"Pháp bảo!"
Nhìn thấy quả hồ lô lơ lửng trong tay của Tông Hùng quái, Hầu tử có chút giật mình.
Hắn từng nghe nói ở Đông Hải Long Cung có một món pháp bảo độc nhất vô nhị, nhưng hắn không ngờ rằng, đến cả một con yêu quái gấu cũng có pháp bảo, dù sao những thứ thế này, yêu quái rất hiếm khi có.
Đánh một hồi mà Quy Phái Khí Công mãi không thể vượt qua được lớp phòng ngự của đối phương, Hầu tử lắc đầu.
Không phải là hắn cho rằng uy lực của Quy Phái Khí Công không đủ mạnh, mà là chính bản thân hắn không đủ mạnh, nếu đổi lại là sư phụ sử dụng, nhất định có thể chỉ trong một chiêu, phá hủy toàn bộ Thái Hư Thiên.
Hắn vẫn còn thiếu sót rất nhiều.
Nhưng mà sau khi nghe được những lời đầu hàng của Tông Hùng quái, Hầu tử nhịn không được cảm thấy có chút vui vẻ.
"Đạo hữu! ta và ngươi còn mới động thủ chưa lâu, sao lại không đánh nữa rồi?"
"Ta không đánh, ta không đánh! Đều là lỗi của ta, thật sự không đánh nữa."
Tông Hùng quái không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng hận hết lỗi sai, có chết cũng không chịu đánh.
Không có ý nghĩa gì hết.
Trong thế giới loài người, một đứa trẻ không có mẹ giống như một ngọn cỏ, hầu như không khác yêu quái là mấy, mà một con yêu quái không có thầy, còn thấp kém hơn cả loại người này.
Những đại yêu quái thật sự đáng sợ, phía sau đều có người hậu thuẫn, bọn chúng luôn luôn tạo dựng những mối quan hệ tốt đẹp với các vị tiên nhân, từ đó có được chỗ dựa vững chắc với họ, những yêu quái như thế này được ví như Bà La Môn*.
*Trong xã hội Ấn Độ, tầng lớp Bà La Môn là tầng lớp cao nhất, tự xưng là hậu duệ của Brahma.
Mà Tông Hùng quái, chỉ là một Kshatriya*.
*Trong xã hội Ấn Độ, Kshatriya là tầng lớp đứng thứ hai, có trách nhiệm thi hành pháp luật và suy trì ổn định xã hội.
Vậy nên trận đấu này, hắn nhận thua hoàn toàn không có vấn đề gì.
"Này! Ngươi chạy ra đây cho ta, chúng ta đánh tiếp!", Hầu tử mắng.
Nhưng dù có nói bao lâu, có vẻ con gấu nâu kia vẫn không có ý định đánh tiếp.
"Khỉ ca ca, khỉ gia gia, ta chỉ muốn sống an ổn ở Hắc Phong Sơn này, nếu như ngươi thật sự vẫn muốn đánh ta, vậy thì ta sẽ không đánh trả."
Tông Hùng quái dang hai tay ra!
Thấy Tông Hùng quái không chịu đánh cùng mình, Hầu tử cũng mất đi hứng thú.
Cứ coi như là hắn đồng ý đánh tiếp, thì cũng không còn vui nữa.
Mà trong toàn bộ Thái Hư Thiên, chỉ có mỗi con đại yêu này chiến lực còn khá ổn, đáng để hắn chiến một trận, nhưng nếu hắn thực sự đánh đối phương tới mức tháo chạy không tha, vậy thì người chịu thiệt tự nhiên lại đổi thánh hắn.
Nghĩ nghĩ một chút, Hầu tử dừng lại nói: "Thôi bỏ đi, hôm nay coi như là tìm đến làm phiền ngươi rồi."
Nghe đến đây, Tông Hùng quái vô cùng vui mừng, nghĩ rằng cuối cùng mình cũng đã đuổi được tên ôn thần này đi, mỉm cười đáp lại: “Không có vấn đề gì, ta đây chỉ là một con gấu bình thường, không dám chọc giận Hầu gia gia."
Cuối cùng hắn cũng thở phào nhẹ nhõm, cho dù có đánh thắng được con khỉ này cũng chẳng được lợi lộc gì, không đáng không đáng.
Tuy nhiên, hắn vui mừng còn chưa được lâu, một câu nói của Hầu Tử lại khiến hắn lập tức sợ hãi.
"Lão Hùng, hay là thế này đi. Ta cũng ở Thái Hư Thiên, sau này chúng ta cũng được coi là hàng xóm, có việc ta sẽ thường xuyên tới tìm ngươi chơi."
"Không, không thể làm thế được."
Tông Hùng quái sợ hãi đến xanh cả mặt, nếu con khỉ này mỗi ngày đến chỗ hắn thì thực sự quá khủng khiếp.
Tốt nhất là nên nhanh chóng chuyển nhà.
Hầu tử không biết Tông Hùng quái đang nghĩ gì, trong đầu cũng hiện ra một vài suy nghĩ.
Cách vận khí của Tông Hùng quái rất kì lạ, lộn xộn không theo một quy chuẩn kết cấu nào.
Hắn thậm chí còn không biết những kỹ năng cơ bản nhất, dẫn đến lãng phí toàn bộ sức mạnh của mình.
Nghĩ tới đây, Hầu Tử nói: "Lão Hùng, lão Tôn ta sẽ không làm khó ngươi. Chỉ cần ngươi cùng ta luyện tập, ta sẽ truyền lại cho ngươi một bộ luyện khí khẩu quyết."
"Cái gì!?"
Tim Tông Hùng quái đập thình thịch, vẻ mặt đột nhiên thay đổi.
Cái gọi là luyện khí khẩu quyết, không phải là một loại công pháp sao.
Đó là loại công pháp đơn giản nhất!
Phải biết, ở trong hồng hoang thế giới ngày nay, pháp bảo và linh đan là hai thứ quan trọng nhất, nhưng những thứ cao cấp như vậy, không phải là thứ mà những con yêu quái như hắn có thể có được.
Vì thế, ngoài 2 thứ đó ra, thì việc tu luyện bằng công pháp trở thành ưu tiên hàng đầu.
Yêu quái ngày nay, chỉ có tẩy đi duyên hoa, trở thành Địa Tiên, mới đủ tư cách gia nhập những thế lực lớn như thiên đình hoặc phật môn, từ đây nhận được công pháp, tu thành đạo quả.
Bằng không, nhưng con yêu quái bình thường, không thể chạm được tới thứ này.
Hiện tại hắn Luyện Khí kỳ còn chưa tới cửa, thì đến khi nào mới có thể lên tới Địa Tiên chứ?
Tông Hùng quái vẫn luôn bị mắc kẹt ở cảnh giới này.
Mặc dù hiện tại hắn đang ở Phản Hư kỳ, nhưng trong lúc chiến đấu thực sự, đều phải dựa vào tiên khí Hồ Lô mới có thể đạt được tới đúng sức mạnh của cảnh giới này, nếu như không có, pháp lực của hắn quả thực không đáng kể.
Chỉ khi được kế thừa công pháp, hắn mới có thể củng cố sức mạnh, tiến xa hơn nữa.
Bằng không, cho dù có dựa vào Linh Tử Hồ Lô để nâng cao tu vi, cũng chỉ là mạnh ngoài trong yếu.
Vì thế nên lúc nào, khi nghe Hầu Tử có ý định truyền lại Luyện Khí Khẩu Quyết cho mình, hắn liền bị sốc, không nói lên lời.
Suy cho cùng, bộ công pháp này, không phải là loại tràn lan có thể đi đâu gặp đấy ngoài kia, nó tương đối quý hiếm.
Tông Hùng quái thậm chí còn nghi ngờ, có khi nào Hầu Tử cố ý chơi đùa hắn hay không.
Nhưng không, Hầu Tử căn bản không để ý, dù sao Luyện Khí Khẩu Quyết chỉ là công pháp cơ bản nhất, không phải bí pháp, nên trực tiếp mở miệng nói:
"Ngươi nhớ kỹ những thứ này!"
"Thiên Địa Huyền Tông, Vạn Khí Căn Nguyên, khí là cội nguồn của vạn vật, tu thân chi mệnh, quảng tu đạo nghiệp..."
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất