Đệ Tử Của Ta Đều Là Vô Địch Đại Yêu

Chương 36: Đặt tên cho Hầu tử, lời mời của Long Vương (2)

Chương 36: Đặt tên cho Hầu tử, lời mời của Long Vương (2)
Hầu tử ánh mắt đột nhiên sáng lên, hắn kỳ thật đối với cái tên trước đó không có vấn đề gì hết, chỉ là cảm thấy có chút tầm thường, không ngờ rằng sư phụ lại nhắc tới chuyện này trước.
Vì sư phụ đã nói nên đổi tên, nên hắn đương nhiên rất vui mừng.
Nhưng tới đây, Hầu tử lại có chút e ngại.
Mặc dù thần thông của sư phụ vô cùng mạnh mẽ, đạo pháp nổi danh tứ phương, nhưng người vẫn chưa có được một cái đại danh nào.
Vì vậy, hắn cảm thấy có chút bất an, sợ sư phụ sẽ đặt cho mình một cái tên khác như "Đại hồ" hay "A Hầu".
Chu Huyền chỉ suy nghĩ một lát rồi đưa ra câu trả lời.
"Ta có ba cái tên, ngươi có thể tự mình chọn một cái."
Hả?
Ba cái tên?
Hàm của con khỉ như sắp rớt xuống.
Sư phụ có lẽ vẫn chưa suy nghĩ kỹ.
Liếm môi, Hầu tử có chút sợ hãi, bởi vì nó cảm thấy kỹ năng đặt tên của sư phụ thực sự không tốt lắm.
Nhưng cũng may có ba lựa chọn, dù thế nào đi nữa, ít nhất cũng có lựa chọn, không thể nào ba cái tên đều tệ như vậy.
Nghĩ như vậy, Hầu tử nhăn mặt nói: "Sư phụ, ba tên đó là gì?"
Hắn chỉ hy vọng ba cái tên này không phải là sư phụ ngẫu nhiên nghĩ ra.
Mà Chu Huyền quả thực chưa có suy nghĩ kĩ, chậm rãi nói: "Ba cái tên này đều có nguồn gốc rất lớn, ngươi nghe cho kỹ!
Tên đầu tiên là Khả Khả Hư Đặc! "
"Hả?"
Hầu tử nghiêng đầu, nhất thời có vô số điều không hiểu muốn hỏi, cái tên này... họa phong có chút không quá hợp?
"Sư phụ, cái tên này có ý nghĩa gì?"
“Không có,” Chu Huyền thành thật thừa nhận, “Khả Khả Hư Đặc là một con linh hầu sống ở thời kỳ thượng cổ, trong linh hư thế giới, nhìn vẻ mặt của người có vẻ không thích nó lắm, ta cũng cảm thấy cũng có chút không hợp, trước tiên cứ để làm tên dự phòng.”
Hầu tử vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì lại nghe thấy giọng nói của Chu Huyền: "Tên thứ hai là Lục Tiểu Linh Đồng!"
"Ách……"
Hầu tử mím môi, có chút không nói nên lời.
Linh Đồng?
Nghe cái tên này có chút giống Đồng Tử ở phía dưới Tiên Nhân.
Hoàn toàn không mạnh mẽ tý nào cả.
"Sư phụ, cái tên này, chẳng lẽ cũng là tên của một vị Tiên Thiên Linh Hầu từ thời thượng cổ sao?"
"Gần như vậy." Chu Huyền khẽ gật đầu.
Tuy nhiên, cái tên này cũng không phù hợp với Hầu tử, dù sao khi nhắc đến cái tên này, người ta thường liên tưởng đến một lão gia gia, mà lão lão gia này lại làm đệ tử của một người xuyên không, nghĩ thế nào cũng cảm thấy rất mâu thuẫn.
Không thích hợp, vẫn là không thích hợp.
Nghĩ đi nghĩ lại, Chu Huyền bất đắc dĩ nói ra tên cuối cùng.
"Nếu ngươi không thích hai cái đầu tiên, vậy gọi ngươi là Tôn Ngộ Không là được rồi. Trước đây ta gọi ngươi là Tiểu Tôn, Tôn là họ của ngươi, tên đầy đủ của ngươi là Tôn Ngộ Không."
"Ngộ Không...Tôn Ngộ Không."
Đột nhiên, cái tên lóe lên như một tia sét, đánh chính xác vào trái tim Hầu tử khiến hắn bị sốc.
Không hiểu sao ba chữ “Tôn Ngộ Không” dường như có một ma lực khiến hắn vừa nghe đến liền nhớ tới, giống như Hoàng Chung Đại Lã, chúng cứ vang vọng trong đầu hắn.
Xem ra từ lúc sinh ra hắn đã là Tôn Ngộ Không!
Tôn Ngộ Không chính là cái tên sẽ đồng hành cùng hắn suốt cuộc đời!
'Khả Khả Hư Đặc' và 'Lục Tiểu Linh Đồng' trước đó đã hoàn toàn bị hắn lãng quên.
Cái tên này là thứ duy nhất hắn không bao giờ có thể quên được.
Trong giây lát, hắn gần như chết lặng.
"Ngươi tựa hồ rất hài lòng với cái tên này. Được, không tệ, vậy ta cho ngươi cái tên này!"
Chu Huyền nói như vậy.
Dù sao hắn cũng không nghĩ ra cái tên nào hay hơn, tạm thời để đệ tử của hắn làm Tề Thiên Đại Thánh đi, dù sao bọn họ đều là khỉ, cũng không có gì khác biệt.
Hơn nữa, cái tên Tôn Ngộ Không còn dễ phát âm hơn.
Rất phù hợp.
"Cảm ơn sư phụ đã đặt cho ta cái tên hay như vậy!"
Hầu tử tên Ngộ Không vô thức siết chặt nắm đấm, trong cơ thể có một cơn đập mạnh không thể giải thích được.
Hắn không biết tại sao chỉ vì một cái tên mà bản thân lại hưng phấn đến thế!
Sau khi đặt tên cho đệ tử, Chu Huyền liền thuận miệng gọi: "Ngộ Không".
"Có đệ tử!"
"Vì ngươi đã quen việc chuyển một ngọn núi, nên lần rèn luyện tiếp theo sẽ đổi thành hai ngọn núi..." Chu Huyền cười khúc khích, bây giờ hắn đã thoải mái hơn khi sắp xếp bài học cho Hầu tử.

Trong nửa tháng tiếp theo, Ngộ Không bắt đầu luyện tập nghiêm ngặt hơn.
Mặc dù độ khó tăng lên nhưng Hầu tử không hề phàn nàn chút nào, bởi vì hắn biết, sư phụ nghiêm khắc với hắn để khiến hắn trở lên mạnh hơn!
Ngoài việc luyện tập, hầu tử còn nghiêm túc cân nhắc cách cải thiện món ăn.
Ngày thường hắn ăn trái cây rừng, lên núi bắt thỏ, xuống biển bắt cá, chưa nói đến việc những món ăn này khiến thần tiên nhàm chán, mà hắn cũng cảm thấy mình có chút giống một con chim.
Chỉ là vì chăm chỉ luyện tập nên hắn không để ý nhiều đến việc này.
Sau đó Ngộ Không đến gặp Tông Hùng quái và hỏi hắn có món ăn nào ngon hơn không.
Sau khi nghe xong, Tông Hùng quái nhanh chóng xua tay, bày tỏ cứ giao cho hắn.
Gần đây, nhờ vào sự hướng dẫn của Hầu tử, cuối cùng hắn cũng đã đột phá bình cảnh, bước vào Luyện Hư Hợp Đạo, hắn cũng đang định cảm ơn.
Thế là hắn lập tức bày tiệc chiêu đãi Ngộ Không
Nhưng sau khi nhìn thấy một bàn đầy khuỷu tay dã thú đẫm máu, thịt chim còn chưa có được làm sạch lông và trái cây dại không tên, Hầu tử lập tức lắc đầu.
Những thứ đồ này đừng nói tới sư phụ, ngay cả hắn nhìn thấy còn cau mày.
“Lão Hùng, không còn món nào ngon hơn sao?”
Tông Hùng quái nghe vậy sửng sốt: "Hầu ca, món ngon phong phú như vậy không đủ sao?"
Hắn đã bỏ ra rất nhiều công sức để có được những loại thịt yêu thú này, đã vậy còn đều rất tươi mới.
Ngộ Không nghe xong, liên tục xua tay: “Lão Tôn ta chỉ muốn một bàn đồ ăn có đủ sơn hào hải vị để hiếu kính với sư phụ, chỗ này làm sao có thể được?”
"Thì ra là hiếu kính sư phụ..."
Tông Hùng quái lập tức nắm được trọng điểm của lời nói.
Hắn biết rằng phía sau Hầu ca có một vị cao nhân thần bí truyền dạy đạo pháp, nhờ vậy mà Hầu ca có thể tiến bộ nhanh hơn ấp 10 lần.
Trong lúc đang ghen tị, trong lòng hắn cũng hiện lên một cảnh tượng, tức là hắn cũng có thể trở thành đệ tử chính thức của vị sư phụ đó.
Tuy nhiên, hắn biết đây chỉ là tưởng tượng, Tiên nhân thu nhận đệ tử, đều chọn người có phúc nguyên lớn, còn phải có cơ duyên, không thể tùy tiện thu nhận.
Tông Hùng quái nói: "Hầu ca, nơi này trái cây rừng và thú săn đương nhiên không lọt vào mắt sư phụ ngươi, nhưng ta biết có một nơi tốt, có thể thưởng thức vô số món ngon!"
Nghe vậy, Hầu tử nhanh chóng vui mừng hỏi: “Mau kể cho ta nghe!”
"Tây Phương Tiên Hải, đương nhiên là..."
Trước khi Tông Hùng quái kịp nói, đã nghe thấy một tiếng nổ như sấm sét bên ngoài hang động.
Có tiếng rồng gầm từ trên mây truyền xuống.
Cùng lúc đó, một thanh âm khàn khàn truyền tới!
"Ta là Long Vương của Kim Miết Đảo. Tông Hùng đạo hữu, xin hãy ra ngoài gặp mặt!"
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất