Dị Giới Triệu Hoán Thiên Cổ Quần Hùng

Chương 70: Liệt hỏa đốt núi (2)

Chương 70: Liệt hỏa đốt núi (2)


Nhưng toàn bộ cơ thể đều đang không ngừng lùi về phía sau dọc theo đường núi rừng. Trên mặt đất hiện lên một vết dài cực kỳ rõ ràng.
Từng cây thụ già ở bên cạnh đều nổ tung, vụn gỗ bay khắp nơi!
Hàn Cầm Hổ nhanh chóng đuổi theo với vẻ mặt lạnh lẽo. U Minh ma khí trên người xông lên tận trời, sát khí sôi trào. Trường đao trong tay như một toà ma sơn phát ra huyết hắc quang mang bắt mắt, lập tức chém xuống!
Bùm bùm!!
Miệng mũi Tống Lương Công đều đang đổ máu. Hắn hoảng sợ ngẩng đầu lên nhìn ánh đao thông thiên triệt địa, lộng lẫy như ma sơn chém xuống, trong lòng tuyệt vọng.
Tu vi Tông Sư Tam Trọng của hắn đối mặt với thực lực mạnh mẽ, uy thế ngập trời của Hàn Cầm Hổ lại hoàn toàn không có cách nào chống cự. Chỉ một chiêu, đã bị thương nặng!
Nhìn đao thứ hai đánh úp lại, hắn không cam lòng gào thét, khoé mắt như nứt ra, trường thương lập lòe ánh sáng chói mắt dùng sức đâm tới!
Mai tóc tung bay, chân nguyên cả người bùng nổ, khí bay tận trời, khói bụi bay khắp nơi, đây là một thương mang theo hy vọng!
Đây là thương mà cả đời hắn phát huy một cách cường đại nhất!
Nhưng tiếc rằng, người hắn gặp chính là Hàn Cầm Hổ!
Keng!!
Hàn Cầm Hổ lẳng lặng đứng sau lưng Tống Lương Công, trường đao trong tay đang nhỏ từng giọt máu. Vẻ mặt hắn không hề gợn sóng, vẫn lạnh lẽo như vậy.
Đằng sau hắn, Tống Lương Công đứng đưa lưng về phía hắn, cơ thể lay động, giữa cổ có máu đang chảy xuống, trong mắt tràn ngập tuyệt vọng. Hắn từng nghĩ có lẽ hắn sẽ chết trong cuộc chiến chinh phạt Vương triều Đại Võ, nhưng không ngờ lại chết sớm như vậy!
Đại chiến còn chưa bước tới thời khắc gay cấn, mà hắn đã ngã xuống ở thành Dương Diên!
Cơ thể mềm nhũn, máu chảy ròng ròng.
“Lục người, dọn dẹp chiến trường, trên người hắn hẳn là sẽ có tín hiệu, phát tín hiệu cầu cứu ra!”
Là một Tông Sư, một tướng lĩnh của quân đội Đại Viêm, một nhân vật quan trọng, chắc chắn trên người sẽ chuẩn bị vật để cầu viện!
“Trương Tấn, thay khôi giáp trên người hắn, thực hiện kế hoạch!”
Hắn trực tiếp phân phó cho nam tử đang đứng sừng sững phía sau. Sau đó xoay người rời đi mà không hề để ý tới.
Dựa theo tình báo, tính cách của tướng quân thủ thành thành Dương Diên cực kỳ cẩn thận. Vậy nên, hắn không tiếc thiêu đốt một ngọn núi, mục đích chính là vì dẫn Tông Sư của thành Dương Diên tới.
Người cẩn thận có ưu thế, nhưng cũng có nhược thế.
Bởi vì cẩn thận nên đối mặt với biến cố đột nhiên xảy ra chỉ có hai lựa chọn. Hoặc là lấy bất biến ứng vạn biến, hoặc là phái cường giả điều tra tình hình để ứng phó.
Mà hiện giờ thân ở địch quốc, trong lòng tất nhiên sẽ lo lắng hơn rất nhiều so với bình thường, bất cứ tin tức gì cũng đều quan trọng. Hàn Cầm Hổ nắm chắc khoảng bảy, tám phần là quân địch sẽ phái Tông Sư tới điều tra.
Quả nhiên, hắn đã đoán đúng suy nghĩ của quân địch!
Không lâu sau, một làn khói màu xanh lam bay lên cao, khuếch tán trong phạm vi khoảng mấy chục trượng. Trong vòng mấy chục dặm, chi cần ngẩng đầu là có thể nhìn thấy rõ ràng.
“Tướng quân, đã bắn tín hiệu cầu cứu!”
Một người Đại Tùy duệ tốt đi tới cung kính bẩm báo với khuôn mặt lạnh nhạt.
“Được, phân phó xuống, toàn bộ đều ẩn nấp theo kế hoạch, lần phục kích này nhất định phải thắng tuyệt đối!”
Hàn Cầm Hồ gật đầu, khẽ bước nhẹ, thân hình đã biến mất trong nháy mắt.

Làn khói màu xanh bay lên cao ở phía xa.
Diêu Tuyết Phong vẫn luôn ở trên tường thành phía Tây thấy vậy thì vẻ mặt lập tức thay đổi, vậy mà lại xuất hiện biến cố!
Hơn nữa còn phát tín hiệu cầu cứu!
Tống Lương Công chính là một Tông Sư, có thể làm hắn cầu viện thì thực lực của kẻ địch phải rất mạnh mẽ!
“Tướng quân! Chắc hẳn Lương Công đang gặp nguy hiểm! Xin hãy đồng ý để mạt tướng lĩnh binh đi cứu viện!”
Năm người sau lưng hắn cũng nhìn thấy cảnh tượng ở phía xa kia, vẻ mặt đều tràn ngập giận dữ và kinh ngạc. Trong đó có một người bước ra vội vàng nói.
Diêu Tuyết Phong nhíu mày, đi qua đi lại mấy bước, suy nghĩ trong lòng thay đổi trăm lần.
Có nên cứu viện không?
Hắn nhìn mấy tướng lĩnh trước mặt, đặc biệt là người vừa mơi mở miệng, hơi do dự.
“Tống Lương Nghệ! Ngươi lĩnh một vạn binh mã lập tức ra khỏi thành đi cứu viện. Tả Hòa Phong và Hoa Đức mỗi người lĩnh một vạn binh mã đi theo tới cách đó hai mươi dặm. Nếu có bất cứ biến cố gì, tự quyết định cứu viện hoặc là rút lui!”
Diêu Tuyết Phong thở sâu rồi nhanh chóng hạ lệnh. Đại tướng dưới trướng không thể không cứu, nếu không sẽ làm trong quân bất mãn. Nhưng hắn lại lo lắng trúng kế của kẻ địch nên còn sắp xếp thêm hai người đi cùng. Nếu thật sự có kẻ địch mạnh cũng có thể cứu viện kịp thời, cho dù không thể cũng có thể giảm bớt tổn thất!
“Vâng thưa tướng quân!”
Ba người đối diện lớn tiếng lĩnh mệnh rồi lập tức lui xuống chuẩn bị.
Bọn họ là tướng lĩnh, chiến lực khi cầm binh và khi chưa cầm binh tuyệt đối không giống nhau. Có quân trận đại quân cùng tu vi Tông Sư Tam Trọng của bọn họ, ba người hợp lực cũng có thể chống lại Tông Sư Tứ Trọng!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất