Dị Giới Triệu Hoán Thiên Cổ Quần Hùng

Chương 88: Thích Kế Quang xuống Nam (1)

Chương 88: Thích Kế Quang xuống Nam (1)


Thương lượng xong, Thôi Tâm Thuỷ đứng dậy cáo từ: “Lý thành chủ, nơi này còn có vài vị Đại Tông Sư đến, chúng ta ở chỗ này cũng là dư thừa nên trở về trước. Sau này sẽ còn gặp lại!”
“Sau này sẽ còn gặp lại!”
Lý Bắc Thần ôm quyền, nhìn nhóm người Thôi Tâm Thuỷ rời đi.
“Công Đài, ngươi thấy việc này thế nào?”
Hắn quay lại chủ vị, nhìn về phía Trần Cung rồi nhẹ nhàng hỏi.
‘Chủ công, xem ra Hắc Liên Giáo sắp có hành động lớn, hơn nữa rõ ràng Thôi gia đã nhận được tin tức đáng tin cậy, nếu không cũng sẽ không sốt ruột như vậy, chuyện này có thể cử tướng quân Thích Kế Quang tới đó.”
Vẻ mặt Trần Cung nghiêm túc, nói năng thận trọng, hắn hơi ôm quyền, trục tiếp mở miệng nói với Lý Bắc Thần.
Lý Bắc Thần gật đầu rồi thở dài một tiếng. Mãnh tướng dưới trướng hiện giờ vẫn quá ít, tới lúc cần dùng mới nhận ra là không đủ.
Sau khi cử Thích Kế Quang đi, trong phủ Bắc Xuyên của hắn cũng chỉ còn lại một vị tướng lĩnh duy nhất là Hoa Hùng.
Tuy Hoa Hùng dũng mãnh, thực lực mạnh mẽ, nhưng nếu nói về cầm binh tác chiến thì lại kém Hàn Cầm Hổ và Thích Kế Quang rất nhiều.
Hai người này một người thì tấn công tiêu diệt Nam Trần, một người thì Nam diệt giặc Oa, Bắc ngự Thác Đát (Tiếng anh: Tatar), đều là tướng tài hiếm có!
Lý Bắc Thần nhìn Luân Hồi chi lực hiện giờ còn thừa, 3253 đạo!
Nếu đã quyết định cử Thích Kế Quang tới Thôi gia, vậy thì phải ưu tiên triệu hồi ra một nhóm Thiến gia quân. Như vậy đến khi chiến đấu hắn mới có thể thu được lượng Luân Hồi chi lực lớn nhất!
Nhưng vào lúc này, biểu tình của hắn đột nhiên sửng sốt, bởi vì chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi mà Luân Hồi chi lực đột nhiên nhảy số, nhanh chóng tăng lên như một chiếc cối xay gió lớn!
Sao lại thế này?
Chẳng lẽ là đội diệt phỉ Tây Lương, có thu hoạch lớn?
Hay là bên phía Hàn Cầm Hổ có kết quả đại chiến?
“Tướng quân! Đã quét dọn chiến trường xong!”
Hà Dung cả người đầy máu bước tới rồi cung kính bẩm báo với Hàn Cầm Hổ, khuôn mặt tràn đầy hưng phấn và kính trọng.
Trận chiến chém giết này làm tất cả máu nóng trong cơ thể hắn đều trở nên sôi trào. Trong lòng tràn đầy vui sướng làm hắn hận không thể ngửa mặt lên trời hét to!
Trước khi hắn quy thuận Hàn Cầm Hổ đã làm buôn bán tình báo. Có thể nói là biết tường tận mọi tin tức về các tướng lĩnh của Vương triều Đại Võ.
Nhưng hắn lại có thể khẳng định rằng tất cả đại tướng trong triều của Vương triều Đại Võ, không có một ai có thể lợi hại hơn Hàn Cầm Hổ!
Cho dù là Đại Tông Sư Trần Hằng Vũ, chủ tướng của quân Trấn Long, nổi danh khắp Đại Võ, được người người kính trọng, trong mắt hắn, nếu nói về tài năng quân sự cũng không bằng Hàn Cầm Hồ!
Ninh Hạo Viễn, hiện giờ đang là thái phó, hai mươi năm trước được vô số con dân Vương triều Đại Võ tôn làm Quân Thần, Đại Tông Sư Cự Đầu, có thể có được đạo chinh chiến khó đoán như Hàn Cầm Hổ không? Hắn chưa từng gặp qua, nhưng trong lòng lại cảm thấy, dù có thế nào, Hàn Cầm Hổ tuyệt đối sẽ không kém hơn chút nào!
Bước ra từ phủ Bắc Xuyên, trải qua ba trận chiến, nhưng bọn họ giống như đùa giỡn kẻ địch trong lòng bàn tay vậy, số lượng quân địch chết nhiều hơn bên họ rất rất nhiều!
Mỗi một trận chiến đều tính toán suy nghĩ của kẻ địch một cách cực kỳ chuẩn xác, bách chiến bách thắng!
“Ừ.”
Hàn Cầm Hổ gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh. Hắn ngắm nhìn thành Đồ Bình phía xa, ở nơi đó, khói khi có binh lính đi qua xông thẳng lên trời, không hề có ý muốn ẩn nấp, như một làn khói đặc báo động, sừng sững trong trời đất.
Sau khi chém giết hai vạn quân địch ở ngoài thành Dương Diên, hắn đã lĩnh binh đi tới nơi này làm một bộ phận binh sĩ dưới trướng mặc chiến giáp lấy được từ ngoài thành Dương Diên. Hai bên diễn kịch, chém giết lẫn nhau, lại phát tín hiệu cầu viện, quả nhiên dẫn tới đại quân thành Đồ Bình.
Một trận chiến giết toàn bộ kẻ địch!
Thành Đồ Bình không giống thành Dương Diên. Tuy nó ở biên cảnh như lại không phải là con đường giao thông quan trọng nên chỉ là một toà thành trì râu ria. Bởi vậy Đại Viêm cũng không để lại quá nhiều binh sĩ ở đây, chỉ có ba vạn.
Quân đội canh gác thành Đồ Bình bị hắn dụ ra khỏi thành cứu viện rồi tiêu diệt hết đã chiếm một phần ba.
Nói cách khác thì bây giờ trong thành Đồ Bình chỉ còn lại hai vạn binh mã.
Ánh sáng lạnh lẽo lập loè trong mắt Hàn Cầm Hổ, sát khí nổi lên. Phục giết kẻ địch nhiều hơn nữa cũng không thể làm nhiệt huyết của hắn kích động. Chỉ có công thành đoạt đất, khai thác lãnh thổ mới là việc mà một nam nhi nên làm!
Nhìn thành trì trên đường chân trời phía xa, trong mắt hắn nổi lên một tia rung chuyển. Từ hôm nay trở đi, cái tên Hàn Cầm Hồ này chắc chắn sẽ vang vọng thế gian, làm muôn nghìn quân giặc hoảng sợ!
“Thay chiến giáp của Đại Viêm quân, xuất phát, mục tiêu là thành Đồ Bình!”
Dáng người hùng vĩ đứng sừng sững trên chiến trường, dưới chân là sơn thi biển máu, xương thịt đầy đất, sắc mặt lạnh băng, một mệnh lệnh truyền khắp toàn quân.
Chỉ một lát sau mọi người đã thay quần áo xong, ánh mắt tràn ngập cuồng nhiệt nhìn chăm chú vào Hàn Cầm Hổ, nhìn vị tướng quân vô địch của bọn họ!

“Đại tướng quân, trong thành Khánh Bắc truyền đến cấp báo!”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất