Dị Giới Triệu Hoán Thiên Cổ Quần Hùng

Chương 91: Lão Tướng Liêm Pha (2)

Chương 91: Lão Tướng Liêm Pha (2)


Hoa Hùng lãnh đạo quân Bắc Xuyên. Từ tám ngàn binh sĩ trại Vĩnh An, điều ba ngàn binh sĩ gia nhập quân Bắc Xuyên, và có hai vạn hai binh sĩ từ các thành, cộng với bảy trăm binh sĩ tinh nhuệ Tây Lương và bốn trăm Thiên Nguyên võ giả. Tổng cộng là hơn hai vạn sáu binh sĩ và ngựa.
Thống soái Hàn Cầm Hổ chỉ huy Kiêu Dũng Doanh với hơn sáu ngàn quân, nhưng họ đang chiến đấu ở quận Lâm Đài và con số thương vong không rõ ràng.
Thích Kế Quang thống lĩnh một trăm đội quân Thiến gia vào quận Hoà Thành và cùng với Thôi gia chiến đấu chống lại Hắc Liên Giáo.
Liêm Pha chỉ huy Trại Vĩnh An với năm nghìn binh lính và một trăm giáp sĩ Đại Triệu.
Ám Vệ Dự Nhượng thành lập hiện đã đạt được hiệu quả bước đầu, chủ yếu là để dò hỏi thông tin tình báo và tin tức từ nhiều nơi.
Đây là tất cả sức mạnh dưới sự chỉ huy của hắn lúc này.
Có gần bốn vạn người mặc áo giáp, chắc chắn không thua kém một số thế lực lớn nào.
Hơn nữa, hắn tin rằng dưới sự lãnh đạo của những mãnh tướng Hoa Hạ này, bọn họ nhất định sẽ phát huy được sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ!
Bây giờ tiến vào Đông Bắc, quân Hàn Cầm Hổ đã đánh những trận đẫm máu suốt mấy ngày liền là một ví dụ điển hình nhất!
Một tướng bất tài, tam quân mệt mỏi, tương tự vậy, nếu chủ tướng dùng binh như thần, anh dũng thiện chiến nhất định bất bại!
Trở lại Lý Phủ, Lý Bắc Thần vừa mới ngồi xuống thì quản gia Lâm Túc bước tới và kính cẩn bẩm báo: “Thành chủ, Tây Ninh có tin tức truyền đến.”
Trong chốc lát, Lý Bắc Thần sửng sốt, đã hơn hai tháng kể từ khi hắn phái mật thám tới phủ Tây Ninh, hiện tại rốt cục có tin tức gửi về!
Tinh thần hắn lập tức sảng khoái, ngồi thẳng dậy vươn tay nhận tin tình báo từ Lâm Túc.
Khi hắn mở ra, mắt hắn đờ ra trong giây lát, lông mày hơi nhăn lại, nhưng rất nhanh sau đó đã giãn ra.
Nội dung tin tình báo rất đơn giản, quân đội của Hắc Liên Giáo đã thay đổi và nghi ngờ rằng sẽ tiến hành một cuộc hành quân lớn!
Lúc liên minh với Thôi gia thành lập liên minh, hắn cũng đã đoán được điểm này, tất cả phán đoán trước của hắn giờ đã được tình báo xác thực rồi gửi đến, chắc chắn là điểm này.
Hắn lẩm bẩm một mình, cười mà như không, hắn có thể phát hiện ra động thái lạ của Hắc Liên giáo, có lẽ các thế lực lớn trong triều đều đã biết chuyện, còn những người thân cận, như Thôi gia đã lên kế hoạch rồi: “Xem ra, không lâu nữa thì Hắc Liên giáo sẽ tấn công quận Vân Ấp, nhưng không biết triều đình có sắp xếp gì?”
“Quận Vân Ấp, Kính Nguyệt Môn, một trong năm cửa ải, nhưng không biết nên đánh hay rút?”
Hắn có chút tò mò, thực lực của Kính Nguyệt Môn quận Vân Ấp không kém Thôi gia, cũng như nhà họ Thôi, hắn sẽ lựa chọn phản kháng và bảo vệ lợi ích của bản thân, hay từ bỏ sơn môn đã kinh doanh trăm năm, trực tiếp bỏ trốn đây?
Tuy nhiên, tông môn thuận lợi hơn nhiều so với chuyện thế gia, sau cùng, nếu không kiểm soát thành trì hoặc nắm giữ quyền lực, một đỉnh núi cũng có thể tái lập tông môn.
Thế gia lại không được, bất kể đi đâu đều phải đối chọi gay gắt với các thế lực to lớn ở nơi đó và giành giật tài nguyên!
Hơn nữa, sau khi chuyển đến, không quen thuộc với nơi ở, con người bản địa, cũng không có sức mạnh mang tính áp đảo tuyệt đối thì hơn nửa số đó sẽ có kết thúc thê lương.
Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, không chiếm được địa lợi, cũng không có thiên thời thì làm sao giành được thắng lợi?
Có lẽ thất bại ở ngay trước mắt!
Tuy nhiên, hắn đoán rằng, chắc hẳn Thôi gia đã bày mưu tính kế cả hai tay, khi tình thế không tốt, tuyệt đối không thể đánh nhau đến chết với Hắc Liên giáo được!
Lúc này, Trần Cung đi tới với vẻ mặt nghiêm nghị, hiện tại đang phụ trách công việc của ba thành, một cách rành mạch, phân minh, trật tự ngay ngắn, điều này khiến Liễu Trường Thanh cực kỳ khâm phục và xúc động, hắn nói: “Chủ công!”
Mặc dù Trường Thanh rất tò mò không biết những vị tướng có năng lực và hung tợn này được thành chủ nhà mình tuyển chọn đến từ đâu, nhưng Lý Bắc Thần không nói, hắn chỉ có thể chôn sâu mối nghi ngờ này trong lòng.
Lý Bắc Thần đưa tin tình báo cho Trần Cung và cười nhẹ: “Công Đài đến rồi ư? Đây là thông tin tình báo do Tây Ninh Phủ gửi tới, người đến xem xem.”
Trần Cung vươn tay nhận lấy, liếc mắt nhìn qua, ánh mắt bình tĩnh, không hề gợn sóng: “Thông tin so với trong cung không tệ, gần đây Hắc Liên giáo sẽ tấn công quận Vân Ấp, còn về Vương triều Đại Viêm, quân át chủ bài cũng nên hành động rồi.”
Trần Cung nhìn lão tướng Liêm Pha đang ngồi ở bên cạnh, sau khi cúi đầu hành lễ nói: “Thời thế loạn lạc sắp bắt đầu, nhưng có Liêm Pha tướng quân bảo vệ, chủ công không cần lo lắng.”
Làm sao hắn lại không biết danh tiếng của Liêm Pha?
Các danh tướng của nước Triệu đều một đời chinh chiến, hiếm khi thất bại!
Thời đại cực kỳ huy hoàng đó khiến hắn hồi tưởng lại, danh tiếng của các bậc chư tử càng khiến hắn phải kính nể!
Sau khi chung sống được một thời gian, Liêm Pha cũng biết Trần Cung là đại tài, trong bụng biết chữ, nhất định không thua kém một số người tài giỏi ở thời đại của mình, Liêm Pha nói: “Công Đài tiên sinh đã quá lời!”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất