Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên

Chương 61: Thần Binh khế ước(2)

Chương 61: Thần Binh khế ước(2)
So sánh với Thần binh chân chính, dù có là Bán Thần binh thượng phẩm thì món đồ đó cũng chỉ là phế liệu.
Nhưng rất đáng tiếc, lúc này Đậu Trường Sinh đã không còn nhiều lựa chọn, sống sót mới có tương lai.
Sau khi đạt được【 Khế Ước Thần Binh 】, hắn chọn sử dụng nó ngay, Băng Phách Đao đang nằm trong tay Đậu Trường Sinh nổi lên vầng sáng nhàn nhạt, hào quang lúc sáng lúc tối, không ngừng lập loè, Băng Phách Đao hồi phục từ trong tĩnh mịch, như thể hồi sinh.
Quang ám lấp loé, Băng Phách Đao giống như đang hô hấp.
Một luồng xúc cảm truyền ra ngoài, Đậu Trường Sinh phát hiện thanh Băng Phách Đao trên tay giống như sinh trưởng ở trên tay mình, như thể là một bộ phận trên cơ thể mình, Băng Phách Đao lấp loé theo nhịp, cũng bắt đầu khớp dần với từng nhịp thở của Đậu Trường Sinh.
Hoan hô, nhảy nhót, hưng phấn, đủ loại cảm xúc không ngừng truyền ra từ Băng Phách Đao, đi sâu vào trong lòng Đậu Trường Sinh.
Đao Linh của Băng Phách Đao từ trong cơn ngủ say đã hoàn toàn thức tỉnh.
Đồng thời nó chẳng có bất cứ kháng cự nào đã trực tiếp công nhận Đậu Trường Sinh, coi hắn là chủ nhân của mình.
Đao Linh tỉnh tỉnh mê mê, đương nhiên vẫn chưa sinh ra linh trí, sẽ không trực tiếp lên tiếng gọi một câu chủ nhân, nhưng chỉ cần nhìn bộ dạng nhảy nhót không kịp chờ đợi của nó cộng thêm sự rung động không ngừng từ Băng Phách Đao đã đủ để tỏ rõ tất cả.
Đáng tiếc.
Nếu không phải đang gặp nguy cơ sinh tử.
Đậu Trường Sinh có【 Khế Ước Thần Binh 】trong tay đã có thể bỏ chạy ngay tức thì, sau đó tiến tới Ngũ đại Thần binh thế gia, dựa vào【 Khế Ước Thần Binh 】cũng đủ để chôm được một món thần binh được truyền thừa đến thời đại của bọn họ rồi chạy.
Đến khi đó chỉ dựa vào một món Thần binh thôi Đậu Trường Sinh đã có thể tức khắc trở thành cường giả trong thiên hạ, lại không tốt cũng sẽ được Hoàng thất Đại Chu và đông đảo thế gia đỉnh cấp mời làm thượng khách, được vô số tiên nữ và yêu nữ gọi ca ca tốt, âm mưu muốn có được tinh hoa của Đậu Trường Sinh hắn.
Nhà cao cửa rộng, công danh lợi lộc, chỉ một thoáng đã đạt được toàn bộ, thơm ngon hơn nhiều so với việc làm một tên nằm vùng.
Tiếng bước chân nặng nề càng lúc càng vang dội.
Trương Thiếu Quyền khôi ngô vạm vỡ, mặc bộ giáp nặng trịch che đi phần cơ bắp cường tráng trên người, giữa khe hở của bộ giáp lộ ra da thịt màu đồng cổ như được tưới một tầng đồng thau.
Trọng giáp loé lên màu vàng rực, bao trùm toàn thân, đây là một loại khôi giáp toàn thân.
Trương Thiếu Quyền ở bên trong như đang bao bọc cho mình một tầng sắt thép, đó không còn là thân thể máu thịt, mà đã trở thành tạo vật làm từ sắt thép.
Dưới ánh mặt trời, bộ giáp hắn mặc hiện lên sắc vàng óng ánh, vóc dáng như một tầng lầu lớn, từng bước từng bước đi tới, mang theo cảm giác áp bức mãnh liệt.
Đậu Trường Sinh rõ ràng cảm nhận được áp lực, bỗng cảm thấy bản thân thật nhỏ bé.
Tuy đứng cách Đậu Trường Sinh hơn mười mét nhưng đã khiến cho người ta có cảm giác đứng trước một dãy núi hùng vĩ, trùng điệp và nguy nga.
Vị Trương Thiếu Quyền này xếp hạng thứ mười ba trong Nhân Bảng, đứng đầu trong thập đại danh bộ, lấy thực lực tứ phẩm võ đạo đã sớm nằm trong nhóm người mạnh nhất bên dưới Tông Sư.
Đấu với hắn, nếu không phải Tông Sư thì hắn chính là bất khả chiến bại.
Hắn ta xuất hiện đủ để trấn áp tất cả ngưu xà quỷ thần.
Nhưng hôm nay vị này lại trông vô cùng thận trọng như thế.
Chủ tu ban đầu của hắn chính là ngoại công, trên Nhân Bảng đã từng giới thiệu, bước vào Tứ phẩm diễn sinh thần thông luyện thành Kim Cương Bất Hoại.
Hắn thiên phú dị bẩm, thân cao một trượng, khí huyết chi lực, kinh thiên động địa, cộng thêm phương pháp khổ luyện chuyên tu, thân xác của hắn đã là Kim Cương Bất Hoại.
Hiện giờ đối phó một người yếu như mình mà hắn lại còn chủ động mặc giáp, theo Đậu Trường Sinh đây là một chuyện chẳng cần thiết chút nào.
Bộ giáp vàng này vừa nhìn đã biết không phải vật phàm, không chừng nó là một loại Bán Thần binh, ít nhất cũng là Pháp khí thượng phẩm, coi như kể cả khi Trương Thiếu Quyền bị vạn thiết kỵ của người Hồ phương Bắc công kích thẳng mặt thì Đậu Trường Sinh cho rằng người thắng cuộc vẫn sẽ là hắn.
Huyết khí trên người tràn đầy hệt như có thực thể, cuối cùng còn ầm vang xông thẳng lên trời, biến thành làn khói cuồn cuộn đầy huyết tinh, cuồn cuộn không ngớt, lực lượng cực nóng kia tựa như mặt trời buông xuống, nướng chín cả trời đất.
Đậu Trường Sinh cảm nhận được luồng sóng nhiệt đang nhào tới trước mặt, dường như thân xác bị quăng vào trong lò luyện, sắp bị nó đốt cháy hầu như không còn.
Một khi khí huyết này xông ra, người thường chẳng thể nào chống lại, dù tạo nghệ võ đạo của Đậu Trường Sinh không thấp thì cũng cực kỳ khó chịu.
Băng Phách Đao trong tay lập lòe, hàn khí bộc phát dữ dội, biến thành một luồng khí tự do, cuồn cuộn thổi quét về phía trước.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất