Hệ thống nhà ma

Chương 20: Hiện trường vụ án nguy hiểm

Chương 20: Hiện trường vụ án nguy hiểm

Đám cháy lớn kỳ lạ, hung thủ biến mất, lần đầu tiên Trần Ca phát hiện mình rất có năng khiếu kể chuyện, anh kết hợp những tin tức, thông báo trên mạng và suy đoán của mình, gần như tái hiện lại vụ thảm sát năm đó.
“Nguyên nhân hậu quả của mọi chuyện là thế này: tôi muốn đi tìm tư liệu mới cho nhà ma của mình nên nửa đêm mới đi thám hiểm nhà ma, nhưng lại phát hiện ra một chuyện động trời. Mỗi một người trong căn nhà trọ này đều không bình thường, tôi nghi ngờ hung thủ giết người năm năm trước đang trà trộn ngay trong số bọn họ!” Trần Ca dập điếu thuốc, nhìn về phía màn hình điện thoại di động.
[Hơi thú vị rồi nha, trò ma sói phiên bản hiện thực nè, tiếp theo đây xin mời tiên tri phát biểu.]
[Tôi Là Một Con Sâu Xanh Nhỏ]: Streamer, anh cứ bịa tiếp đi, nói cứ như thật vậy. Anh cứ bịa đi, có một người tin thì coi như tôi thua.
[Nhà trọ Phúc An thành phố Cửu Giang, tôi mới lên mạng tra thử, hình như là thật.]
[Hạc Sơn]: Tôi tin tưởng streamer.
[Tôi Là Một Con Sâu Xanh Nhỏ]: Cứ coi như streamer nói thật đi, vậy anh ta làm sao chứng minh căn phòng mình đang ở chính là nhà ma năm đó? Theo như lời anh ta nói, nhà trọ từng bị lửa thiêu rụi, nhưng nhìn căn phòng anh ta đang ở mà xem, vách tường bằng phẳng, mặt đất sạch sẽ, tất cả đồ dùng trong phòng đều không bị hư hao gì, nơi này giống nhà ma sao?
“Tôi sẽ không lừa gạt các bạn về mặt này, muốn chứng minh thật sự quá đơn giản.” Trần Ca rời bàn trang điểm, lấy dao gọt trái cây ra, khẽ cạo lớp nước sơn trong một góc khuất: “Sau khi nhà trọ xảy ra chuyện thì đã đổi tên, lại tu sửa hết từ trong ra ngoài một lần, nhưng dù có sửa sang như thế nào thì vẫn có nhiều thứ không thể che giấu được.”
Anh cạo một lớp sơn trên tường ra, lộ ra viên gạch bị ám đen: “Đây là một trong những chứng cứ chứng minh nơi đây đã từng xảy ra hỏa hoạn.”
[Đàn Ông Cặn Bã Đều Phải Chết]: Không đúng, bây giờ việc tôi thắc mắc chính là tại sao anh đi vào nhà trọ nghỉ ngơi mà lại đem theo cả búa và dao? Anh muốn giả mạo đồng bọn của nghi phạm à?
[Bức tường đang đẹp lại bị phá hỏng, chia buồn với ông chủ nhà trọ một giây.]
[Một đêm ở nhà trọ này tốn bao nhiêu tiền vậy? Còn không có cả ti vi luôn.]
Trần Ca nhìn bình luận, nhịn mãi nhịn mãi, cuối cùng không nhịn được nữa: “Mọi người à, mọi người đừng quan tâm theo kiểu kỳ cục như thế được không? Tôn trọng tôi một chút đi được không? Bây giờ tôi đang mạo hiểm tính mạng để livestream cho mọi người xem đó!”
[Đàn Ông Cặn Bã Đều Phải Chết tặng một đồng tiền xu]: Tặng cho một hào nè, đủ tôn trọng chưa?
Trần Ca cũng hết cách với mấy khán giả này, đám này quá lầy: “Được rồi, bây giờ chúng ta quay lại chủ đề chính. Ở trong nhà trọ, tôi đã gặp phải sáu người, theo thứ tự thì người đầu tiên là một cô gái có thể đang gặp vấn đề về tâm lý. Sau khi tôi vào nhà, cô ta nở nụ cười khó hiểu với tôi qua khe cửa, người này tôi hoàn toàn không hiểu rõ, tạm thời không bàn đến...”
Trần Ca mô tả lại đặc điểm bên ngoài của tất cả các khách thuê phòng trọ cho khán giả, trong đó còn kèm theo phân tích của bản thân anh: “Xét theo động cơ thì chủ nhà trọ có khả năng là hung thủ nhất, nhưng mà ông ta bị thọt chân, đi lại rất chậm. Nếu xét theo thể trạng thì tên xăm mình ở lầu một và người đàn ông thấp béo ở lầu hai càng có khả năng hơn. Đương nhiên cũng không loại trừ người phụ nữ ở lầu một và Vương Kỳ ốm yếu.”
[Đàn Ông Cặn Bã Đều Phải Chết]: Anh nói một lượt như vậy cứ như không nói ấy, tôi còn đang nghi ngờ hung thủ là ông lão ngồi trên xe lăn đó, dù sao sau trận hỏa hoạn năm ấy, người được lợi lớn nhất là ông ta.
[Quả thật là rất có khả năng, bây giờ ông lão bị liệt ngồi trên xe lăn nhưng không có nghĩa là năm năm trước ông ta đã bị liệt, vả lại hung thủ không dùng tứ chi để đánh đấm giết người mà là phóng hỏa, ông lão hoàn toàn có khả năng gây án.]
[Đúng vậy, cũng có thể ông lão đang giả vờ bị liệt, người khó có khả năng là hung thủ nhất có lẽ chính là hung thủ.]
[Thật ra tôi nghi ngờ người phụ nữ ở lầu một hơn, cô ta mỉm cười với streamer hẳn là đang ám chỉ điều gì đó. Streamer, anh có còn nhớ khi người phụ nữ kia mỉm cười, môi cô ta nhếch lên cao bao nhiêu, mở rộng ra bao nhiêu hay không, để tôi dựa trên góc độ tâm lý học phân tích cho anh một chút.]
“Không nhớ...”
Các khán giả đều nhiệt tình hẳn lên, số lượng người xem livestream cũng tăng lên vùn vụt.
Trần Ca yên lặng nhìn phần bình luận nhưng không phát hiện được ý kiến có giá trị nào: “Xem ra tôi phải tự đi tìm nhiều manh mối thêm nữa mới được.”
Anh đưa di động ra trước mặt: “Trước đó tôi đã đi điều tra hiện trường thực tế một lần, phát hiện lầu một và lầu hai của căn nhà trọ này đều được đổi mới hết toàn bộ, nhưng một vài nơi trên lầu ba vẫn còn giữ lại dáng vẻ của năm năm trước. Đợi lát nữa tôi sẽ vào bên trong tìm kiếm cẩn thận, tranh thủ tìm ra những thứ có ích.”
[Giữ lại dáng vẻ của năm năm trước? Lạnh gáy vãi.]
[Vụ án bí ẩn chưa được giải quyết, có khi nào người chết vẫn không cam lòng nên cứ quanh quẩn ở chỗ cũ hay không?]
[Nửa đêm đi khám phá nhà ma, thật là trâu bò!]
[Không trâu bò thì làm sao mở nhà ma được? Tôi kể cho mọi người nghe nhé, lần trước đám bọn tôi đến nhà ma của streamer để lấy lại thể diện, kết quả hai người có lá gan lớn nhất thì một người sợ quá mà khóc, một người bị dọa ngất xỉu luôn.]
[Bạn đợi một tí đã, tại sao hai người bạo gan nhất lại bị dọa như vậy? Vậy những người nhát gan thì sao?]
[Bạn đang nói nhảm hả, người nhát gan ai dám vào nhà ma của anh ta chứ?]
[Hình như cũng có lý ha.]
[Hạc Sơn]: Ha ha.
Chủ đề của kênh livestream đã lệch lạc, Trần Ca cũng không thèm để ý. Anh bỏ dao gọt trái cây vào túi, tập rút dao mấy lần, sau đó một tay cầm điện thoại di động, một tay cầm búa đa năng đi ra cửa.
Lần này anh đã thông minh hơn trước, đầu tiên nhìn xuyên qua khe hở cánh cửa quan sát bên ngoài, sau khi xác định trên hành lang không có ai mới nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
Lúc đóng cửa, Trần Ca nhét một sợi tóc của mình vào bên trong lỗ khóa, làm thế để nếu có người mở cửa trong lúc anh rời đi, sợi tóc sẽ bị kẹt vào sâu trong lỗ khóa.
Sau khi chuẩn bị xong, Trần Ca băng qua hành lang lầu hai, đi đến đầu cầu thang.
Động tác của anh rất nhẹ nhàng, không làm kích hoạt đèn điều khiển bằng âm thanh, chỉ dựa vào ánh sáng trên màn hình điện thoại di động của mình để mò mẫm bước tới.
Trần Ca bước lên bậc thang, màu sắc hai bên vách tường dần dần tối lại, trong không khí thoang thoảng một mùi hương kỳ lạ không thể miêu tả được.
Anh đi tới lầu ba, mở đèn pin trên điện thoại di động của mình lên, tựa lưng vào vách tường, tập trung chú ý cao độ.
Lần đầu tiên vô tình đi lên lầu ba, anh từng nhìn thấy một bóng đen mơ hồ xuất hiện trên hành lang, loáng thoáng giống như hình dáng của con người.
“Không cần biết hắn là người hay ma, mình đều phải cẩn thận.”
Ánh sáng phát ra từ điện thoại chiếu sáng hiện trường vụ án nguy hiểm năm năm trước, Trần Ca nhìn từng vết xước khắc sâu vào vách tường, không khỏi nắm chặt cây búa đa năng trong tay.
Phong cách kiến trúc của nhà trọ Bình An rất đặc biệt, hành lang chỉ có một lối đi lên xuống nằm gần về phía bên phải nhà trọ, điều này khiến cho hành lang bên trái trông có vẻ cực kỳ dài và âm u.
Khi bước đi ở trong đó, phía sau lưng luôn có cảm giác lạnh run, cho dù tựa vào vách tường cũng không hề cảm thấy an toàn.
“Nếu như chỗ bắt đầu bốc cháy là ở lầu ba, nơi này căn bản không có cách nào bảo tồn được, cho nên lầu ba rất có thể là nơi hung thủ không bước lên.” Trần Ca cầm điện thoại di động bước đi trên hành lang tối đen như mực, cửa phòng hai bên mở he hé, rất nhiều cánh cửa đã bị đốt đến nỗi biến dạng.
Trần Ca né tránh những vật lộn xộn xếp thành đống trên mặt đất, đi vào một căn phòng gần mình nhất.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất