Hệ thống nhà ma

Chương 90: Oán niệm quấn quanh bút bi

Chương 90: Oán niệm quấn quanh bút bi

Cô của Phạm Úc cũng nhìn thấy cảnh tượng trong phòng học, những đứa bé mặc đồng phục cúi thấp đầu ngồi bên cạnh bàn, vô cùng giống với học sinh trong tấm ảnh mà anh trai cô mang về kia.
Cô ngã trên nền đất, giữ nguyên một biểu cảm kinh ngạc sợ hãi, tay chân không nghe sai bảo, nửa ngày trời không bò lên nổi.
“Đừng nói chuyện!”
Trần Ca bước nhanh tới trước mặt cô Phạm Úc, nắm chặt cánh tay cô, kéo cô chạy về phía ngoài hành lang!
Truyền thuyết đó là thật, không cần biết những học sinh kia chết vì nguyên do gì, cuối cùng bọn họ cũng vẫn quay về ngôi trường này.
“Cậu cũng nhìn thấy rồi! Có đúng không?”
Nhìn thấy trong ảnh và tự mình trải nghiệm là hai loại cảm giác hoàn toàn khác nhau, hai mắt cô Phạm Úc lồi ra, dường như sắp hết hơi tới nơi, giọng nói liên tục đứt quãng.
“Đi ra ngoài trước đã.” Trần Ca kéo theo cô của Phạm Úc chạy tới hành lang, lúc rời đi, anh quay đầu lại nhìn thoáng qua phòng học kia một lần nữa, cửa sổ đã được đóng chặt, bên trong là một màu tối đen.
“Mình vào trường học lâu như vậy rồi vẫn không bị bọn chúng chủ động tấn công, xem ra thứ bị mắc kẹt trong ngôi trường này không phải là ác linh.” Trần Ca nghĩ như vậy cũng là có căn cứ nhất định, cô bé bị cha Phạm Úc bức đến điên đã tự sát ở căn phòng học cuối cùng, chính là những linh hồn trong phòng học này đã đứng ra bảo vệ cô ấy, dường như kẻ cảnh cáo cha của Phạm Úc lúc trước cũng là những linh hồn ở đây, bọn họ đang cố gắng bảo vệ những học sinh trong trường học, nhưng phương pháp không đúng lắm.
Trần Ca đỡ cô Phạm Úc đến cửa chính của Trường Trung học Mộ Dương, nấp vào sau cổng nát của trường để trú mưa.
Đã qua 12 giờ đêm, anh không dám tiếp tục ở lại trong ba tòa nhà của trường học, lại thêm sự tồn tại của cô Phạm Úc ngay bên cạnh làm anh không thể không cẩn thận.
Mưa cũng ngớt dần, hơn 1 giờ sáng, bên ngoài Trường Trung học Mộ Dương có ánh sáng xuất hiện, nhìn thấy cảnh này, Trần Ca lập tức bật đèn pin và hét to.
Bụi cây bị đẩy ra, một nhóm người mặc áo mưa bước tới.
“Ở đây! Kẻ tình nghi đã bị khống chế rồi!” Giọng nói của Trần Ca vốn rất to, nhưng khi nhìn thấy mặt của người đi đầu, anh bỗng cảm thấy chột dạ.
“Sao lại là cậu nữa?” Đội trưởng Lý một mình dẫn đầu, lúc đi tới cổng trường học nhìn thấy Trần Ca, sắc mặt thoáng run rẩy: “Trong suốt ba mươi lăm năm kể từ khi đồn cảnh sát Tây Thành được thành lập, đây là lần đầu tiên gặp phải chuyện trong một tuần có người báo cảnh sát khẩn cấp ba lần liên tục, lại còn là do cùng một người báo. Cậu có biết không? Người ở trung tâm báo cảnh sát đều thấy giọng nói của cậu hơi quen tai rồi đấy.”
Trần Ca bị đội trưởng Lý nói đến á khẩu, anh cũng cảm thấy hơi xấu hổ, vội vàng dìu cô Phạm Úc dậy, đi tới chỗ đội trưởng Lý.
Đội trưởng Lý gọi những người ở sau ra phá cổng trường rồi đi vào trong: “Cô ta là người bị hại?”
“Không, người phụ nữ này là một trong những hung thủ.” Trần Ca giao cô của Phạm Úc cho cảnh sát bên cạnh.
“Một trong số những hung thủ?” Đội trưởng Lý bật đèn pin ba lần, ra tín hiệu bảo mọi người xung quanh cảnh giác: “Hung thủ còn lại vẫn trốn trong ngôi trường này à?”
“Hung thủ còn lại đã chết rồi.” Trần Ca cố gắng dùng khả năng ngôn ngữ của bản thân khai ra toàn bộ những gì anh biết: “Anh trai của người phụ nữ này có sở thích rình trộm, sau khi chị dâu cô ta biết được thì đã đề nghị li hôn, kết quả anh trai cô ta giết chị dâu của cô ta rồi. Cô ta đúng lúc bắt gặp cảnh anh mình giết người, vì để không bị giết, cuối cùng cô ta giết luôn anh trai mình.”
“Phòng vệ quá mức, gây ra cái chết cho người khác?” Đội trưởng Lý trực tiếp bắt lấy then chốt của vấn đề.
“Nếu thật là như thế, vậy người phụ nữ này phải báo cảnh sát ngay từ đầu mới đúng, nhưng sau khi cô ta giết người xong lại tự mình thu dọn hiện trường, chuyện này xảy ra từ ba năm trước, đến giờ chết không đối chứng, tất cả những gì cháu biết đều là do cô ta nói cho cháu đấy.” Trần Ca chỉ vào cô của Phạm Úc: “Không loại trừ khả năng cô ta nói dối.”
“Nơi giấu thi thể ở đâu?” Đội trưởng Lý bỏ qua chuyện hỏi thăm nguyên nhân tại sao Trần Ca lại xuất hiện ở đây, nhân viên cảnh sát bên cạnh cũng có vẻ như đã quen thuộc, không chút nghi ngờ Trần Ca.
“Cái này thì chú phải hỏi cô ta rồi.” Trần Ca cũng muốn biết vị trí của cái giếng sâu, bốn nhiệm vụ nhánh chỉ còn thiếu mỗi cái này thôi.
Về mặt thẩm vấn phạm nhân, đội trưởng Lý có kinh nghiệm hơn Trần Ca nhiều, ông lấy từ người bên cạnh một chiếc khăn sạch rồi đưa cho cô Phạm Úc: “Hình phạt cao nhất của việc cố ý giết người là tử hình, nhưng nếu là phòng vệ chính đáng mà giết người, hoặc là thái độ nhận tội tốt, có biểu hiện lập công thì còn có thể nhận được khoan hồng.”
Cô Phạm Úc cầm lấy khăn tay, không nói một lời nào, cô không còn quá e ngại về việc phải chết.
“Nghĩ đến người thân bên cạnh cô đi, cô ở tuổi này chắc cũng đã có con cái rồi, nếu cô từ chối phối hợp, rất có khả năng cả đời này sẽ không nhìn thấy bọn họ nữa đâu.” Chú Lý quan sát sắc mặt, nhanh chóng tìm đúng điểm mũi nhọn, vừa nói xong câu này, cô của Phạm Úc liền bắt đầu dao động.
Lại khuyên bảo thêm mười mấy phút nữa, cuối cùng cô của Phạm Úc cũng nói ra: “Nơi giấu xác nằm ở ngọn đồi đất phía sau trường học, tôi chỉ nhớ đại khái phạm vi đấy thôi.”
Cô đưa cảnh sát cùng với Trần Ca, bám theo lan can đi tới ngọn núi nhỏ phía sau trường học: “Thi thể được giấu trong một miệng giếng, lúc đó ở đây xảy ra sạt lở đất, miệng giếng đã bị chôn vùi rồi.”
Xung quanh Trường Trung học Mộ Dương không có lấy một con đường tử tế , xe cỡ lớn không vào được, muốn tìm ra miệng giếng kia chỉ có thể dựa vào nhân lực.
Trần Ca cũng đã suy nghĩ tới điểm này rồi, vì thế sau khi biết chân tướng đã không do dự mà báo cảnh sát.
“Đội trưởng Lý, nếu không sớm kiểm chứng lời cô ta nói, kéo dài đến sáng ngày mai rất có thể sẽ làm lỡ tình tiết vụ án.” Anh cực kỳ nhiệt tình vây quanh đội trưởng Lý, nhưng trong lòng lại nghĩ đến nhiệm vụ nhánh cuối cùng.
“Trước tiên hãy phong tỏa hiện trường, đợi nhân viên mang dụng cụ đến rồi hẵng đào.” Căn bản không cần Trần Ca nhắc nhở, đội trưởng Lý đã gọi điện thoại sắp xếp xong mọi thứ.
2 giờ 15 phút sáng, nhân viên đã mang công cụ đến, đội trưởng Lý ra lệnh chỉ huy, sau khi phân chia cho mọi người khu vực cần phụ trách thì bắt đầu tiến hành đào giếng.
Trần Ca cũng cầm xẻng lên giúp đỡ, anh đào rất mạnh, không ít cảnh sát thấy anh là một người ngoài mà còn liều mạng như thế, trong lòng ít nhiều cũng có chút cảm động.
Hơn 3 giờ sáng, cái giếng sâu ở ngọn núi phía sau Trường Trung học Mộ Dương cuối cùng cũng được tìm thấy.
Lúc 4 giờ 30 phút sáng, miệng giếng đã được đào xong, hai cỗ thi thể bên trong miệng giếng được cảnh sát đưa ra ngoài.
Cũng vào lúc đó, chiếc điện thoại màu đen của Trần Ca rung lên nhè nhẹ, anh nhận được tin nhắn thông báo đã hoàn thành nhiệm vụ.
Trần Ca đặt xẻng xuống, tìm một nơi không có người mở tin nhắn ra kiểm tra.
“Người chơi đã đến địa điểm làm nhiệm vụ trong thời gian quy định, hoàn thành bốn nhiệm vụ nhánh và sống sót đến bình minh, nhiệm vụ tập luyện Trường Trung học Mộ Dương đã hoàn thành! Cảnh tượng kinh dị Trường Trung học Mộ Dương hoàn toàn mới đã mở khóa, người chơi có thể tự do điều khiển tất cả cơ quan trong cảnh tượng này!”
“Độ hoàn thành nhiệm vụ tập luyện vượt trên 90%, nhận được đạo cụ ẩn trong nhiệm vụ lần này - Bút Bi Bị Oán Niệm Bao Phủ.”
“Bút Bi Bị Oán Niệm Bao Phủ (đã hỏng): Bút Tiên vốn không muốn để ý đến bạn, nó liếc mắt nhìn bạn, rồi tự giấu bản thân mình đi.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất