Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!

Chương 69. Lão phu, Dương Khâu!

Chương 69. Lão phu, Dương Khâu!


Vài ngày sau.
Trước sơn môn của Thiên Cương Tông, hai tên đệ tử một cao một thấp đứng sóng vai với nhau.
"Sư huynh."
Người đệ tử có vóc dáng thấp hơn cảnh giác, rất khẩn trương, ngưng trọng nói: "Ngươi nói xem lần này Chưởng giáo có thể thành Thánh không?"
"Làm sao ta biết?"
Người đệ tử cao hơn liếc mắt một cái, nhàn nhạt nói: "Chẳng qua, viên thần đan mà Diêu Quang Thánh Địa đưa tới có thể giúp cho Chưởng giáo thành Thánh."
"Nếu như Chưởng giáo không thành Thánh, Thiên Cương Tông chúng ta chắc sẽ xong luôn!"
Hai vị lão tổ cấp Thánh nhân chết trong cùng một ngày, ở trong giới chuyện này không coi là gì, nhưng ở bên trong Thiên Cương Tông đã đủ nhấc lên sóng to gió lớn.
Nếu như không phải Diêu Quang Thánh Địa đưa đến một viên Thiên Địa Tạo Hóa Đan, sợ rằng hiện tại lòng người đã rối loạn.
Dù sao, mất đi hai Thánh Nhân, địa vị của Thiên Cương Tông ở trong mắt Diêu Quang Thánh Địa đã giảm đi.
Lỡ như Diêu Quang Thánh Địa không che chở bọn họ nữa.
Có trời mới biết Thiên Cương Tông sẽ nhận kết quả gì.
Nhiều năm qua Thiên Cương Tông hành sự bừa bãi, trêu chọc không ít kẻ địch, nếu như những người này biết tông môn mình không có ô dù nữa, chắc chắn sẽ cùng nhau xử lý bọn họ.
Bằng một trận pháp cấp Thánh, không thể chống cự được nhiều người.
"Dù sao năm đó Chưởng giáo cũng là một thiên tài, chắc việc thành Thánh có lẽ không thành vấn đề, vấn đề quan trọng là có khả năng sẽ có người đến quấy rối!"
Đệ tử cao hơn chau mày, trầm giọng nói.
"Hẳn sẽ không!"
Đệ tử thấp hơn khẩn trương nhìn xung quanh, nhưng không phát hiện ra bất cứ điều bất thường nào, hắn nuốt nước bọt, nói: "Không phải bây giờ Diêu Quang Thánh Địa vẫn rất coi trọng Thiên Cương Tông sao?"
"Ngươi biết cái gì!"
Người đệ tử cao hơn giễu cợt, lạnh lùng nói: "Nếu như Chưởng giáo không thành Thánh, Diêu Quang Thánh Địa lãng phí một viên thần đan, bọn họ không gây phiền phức cho Thiên Cương Tông đã là tốt lắm rồi, còn trông chờ bọn họ bảo vệ chúng ta?"
"Nằm mơ đi!"
"Ách…"
Sắc mặt tên đệ tử lùn ngưng trọng.
Hắn không nghĩ tới Tu Luyện Giới này tàn khốc đến mức này, trở mặt còn nhanh hơn lật sách.

Đúng lúc hai người nói chuyện câu được câu không.
Một luồng khói đen bay lơ lửng qua, lúc đi ngang qua trước mặt hai người, nhiệt độ không khí giảm xuống mấy phần, phảng phất có một bóng người màu đen đi qua bên cạnh hai người.
Mà hai người lại không hề phát hiện ra.
Khói đen không đi vào trong trận pháp, thân hình Dương Khâu hiện ra, hắn quay đầu liếc nhìn hai vị đệ tử kia, khóe miệng nở một nụ cười.
Vừa rồi hai người nói chuyện đã bị hắn nghe hết toàn bộ không sót một chữ nào.
"Lần trước, là Nhậm Thanh Đồ đoạt tiên cơ của lão phu, lần này nói không chừng lão phu cũng phải làm chim sẻ!"
Trong bàn tay Dương Khâu hiện lên một đạo ánh sáng, trong tay xuất hiện ngọc giản, hắn nhìn lướt qua nội dung bên trong, nghênh ngang đi vào bên trong Thiên Cương Tông.
Dọc theo con đường này, gió êm sóng lặng, không làm kinh động bất kì kẻ nào.
"Không hổ là tiền bối!"
Dù đây không phải lần đầu tiên như thế, nhưng Dương Khâu vẫn không nhịn được mà ca ngợi.
Cho đến tận bây giờ, hắn chưa từng nghĩ đến chuyện lẻn vào bên trong một tông môn lại có thể đơn giản như thế, trận pháp hộ sơn mở ở trước sơn môn, dường như không có tác dụng.
"Nếu như đi vào Diêu Quang Thánh Địa cũng như vậy thì…"
Trong mắt Dương Khâu rực lửa.
Chỉ là nghĩ lại.
Dường như hắn thấy được hình ảnh của Diêu Quang Thánh Chủ.
"Chờ trở lại Cửu U Ma Tông liền tìm cơ hội bái kiến lão tổ một lần, nói cho hắn biết chuyện ở Thiên Cơ Lâu. Lúc này… Vẫn thành Thánh trước rồi nói sau."
Dương Khâu tỉnh táo lại, nắm chặt ngọc giản trong tay, tốc độ dưới chân nhanh thêm mấy phần.
Hắn không muốn lặp lại chuyện lần trước nữa.
Biết đâu trước mình lẻn vào Thiên Cương Tông, sau đó Chưởng giáo Thiên Cương Tông thành Thánh, việc này liền vui rồi.
Nói một câu là con đường chết cũng không quá chút nào.
Sau khi đi vào Thiên Cương Tông.
Thân hình hắn lại biến mất không thể thấy được, hóa thành một cơn gió mát, bay nhanh về phía trung tâm đại điện của Chưởng giáo.
….
Ở đại điện của Chưởng giáo.
Chưởng giáo Thiên Cương Tông là một người đàn ông trung niên, người mặc trường bào, tóc tai chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ, gương mặt trang nghiêm, phảng phất đang thành kính triều Thánh.
Đột phá Thánh Chủ Cảnh rồi bước vào Thánh Cảnh chính là đi một bước dài đến trường sinh, quá trình này không được phép qua loa.
Hắn chỉ có một cơ hội này.
Mất đi cơ hội lần này, có lẽ cả đời này sẽ không thể thành Thánh.

Cho nên, hắn vô cùng coi trọng cơ hội này.
Đầu tiên là tắm rửa thay quần áo, sau đó tế bái tổ sư, cuối cùng là đốt hương cầu nguyện.
Sau khi hoàn thành hết quá trình này, hắn đi tới một gian mật thất, điều chỉnh trạng thái cơ thể đến đỉnh phong, trong chớp mắt một viên linh đan đã xuất hiện trong tay hắn.
Mùi thơm bay ra.
Viên thuốc này, toàn thân óng ánh trong suốt, ánh sáng bảy màu lưu chuyển, có những đường hoa văn lớn xen lẫn, liếc mắt nhìn qua cũng làm cho cảnh giới người ta bắt đầu buông lỏng.
"Hai vị sư tổ trên trời nếu có linh thiêng, xin hãy phù hộ cho đệ tử thành Thánh. Đợi sau khi đệ tử thành Thánh, đương nhiên sẽ san bằng Thiên Cơ Lâu, báo thù rửa hận cho hai vị tổ sư!"
Chưởng giáo Thiên Cương Tông trầm giọng nói.
"Sư tổ ngươi phù hộ ngươi hay không, lão phu không biết, nhưng sợ rằng ngươi không có cách nào thành Thánh. Còn việc muốn san bằng Thiên Cơ Lâu, vẫn là đợi kiếp sau rồi hẵng nói."
Đúng lúc Chưởng giáo Thiên Cương Tông hít sâu một hơi, muốn nuốt đan dược vào thì một giọng nói cười nhạo vang lên từ trong mật thất.
"Ai?"
Chưởng giáo Thiên Cương Tông bỗng nhiên đứng dậy, quát lạnh.
"Lão phu, Dương Khâu!"
Một bóng người màu đen đứng ở trong góc tường chợt lóe lên, khi xuất hiện một lần nữa, hắn xòe bàn tay ra, một viên đan dược tròn vo đang nằm ở trong lòng bàn tay hắn.
-----



Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất