Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!

Chương 85. Vậy Đánh Đi!

Chương 85. Vậy Đánh Đi!


Bạch Ngọc Xa Liễn cao tới mười mấy trượng, giống như một ngọn núi nhỏ lơ lửng trên không.
Trong xe kéo, màn che tung bay.
Hai người con gái áo trắng dẫn đầu đi ra, trên hư không có chừng mười hai người đứng sóng vai, mỗi người đều vô cùng kinh diễm, làm cho mọi người trước mặt đều sáng mắt lên.
"Quá phô trương!"
Có người bĩu môi.
Nhưng đa số đều là vô cùng kích động.
"Ngọc Hành Thánh Tử muốn lộ diện sao?"
Có người suy đoán.
Sau một phút, một người đàn ông phong thần như ngọc, chắp hai tay sau lưng, bước từng bước ra khỏi xe kéo. Mỗi một bước đi của hắn dài đến trăm trượng, đầu ngón chân điểm nhẹ vào hư không như từng bông hoa sen từ từ nở rộ.
Chỉ một chiêu này cũng làm người ta ngước nhìn.
Dường như Ngọc Hành Thánh Tử này cũng không kém.
Người như vậy mà chưa bước lên Thiên Kiêu Bảng thì có điểm không hợp lý rồi.
"Trận chiến ngày hôm nay, chỉ sợ là một cuộc ác chiến."
Một vị thiên kiêu ngưng trọng nói.
Lúc này đôi bên chưa động thủ, nhưng khí tức Ngọc Hành Thánh Tử tỏa ra rõ ràng là Thoát Thai Cảnh đỉnh phong, đồng cấp với Diệp Trần.
Cả hai đều có thế lực lớn đằng sau, tài nguyên tu luyện không ít.
Người như vậy nếu giao thủ với nhau thì không tốn vài ngày chắc sẽ không phân thắng bại được.
"Ah!"
Một người đàn ông tài hoa xuất chúng, mặt mũi bướng bỉnh, tinh khí vây quanh người, khí huyết dâng trào, cao giọng nói: "“Hôm nay Ngọc Hành Thánh Tử tất thắng!”
"Mặc dù sau lưng Diệp Trần có Đế tộc, nhưng thực lực của hắn cũng thường thôi."
Người này cũng là một vị thiên kiêu, nhưng chưa từng bước lên Thiên Kiêu Bảng.
Đương nhiên không vừa mắt với mấy người trên Thiên Kiêu Bảng. Hôm nay Ngọc Hành Thánh Tử đại diện cho tất cả bọn họ đánh một trận với người đứng thứ hai Thiên Kiêu Bảng, bọn họ nhất định phải đứng về phía Ngọc Hành Thánh Tử.
"Ngay cả Thiên Kiêu Bảng còn không vào nổi, cũng xứng tranh đấu với Diệp huynh?"
Người bên cạnh khinh thường nói.
Người này là Hứa U đứng thứ 97 trong Thiên Kiêu Bảng. Mặc dù đứng ở cuối bảng, nhưng cũng không cho phép người khác khinh thường Thiên Kiêu Bảng.
Ngày thường thì cũng thôi đi, đa số là thiên kiêu cùng thế hệ, không động thủ thì không ai biết ai mạnh ai yếu.
Nhưng hôm nay thì khác, thiên kiêu Nhân tộc nhiều như vậy, ta đứng thứ 97, mà ngươi đứng thứ mấy?
Vô danh?
Rất xin lỗi, hai ta không cùng một đẳng cấp.

"Thiên Kiêu Bảng xuất thế, Ngọc Hành Thánh Tử dẫn đầu đứng ra khiêu chiến quyền uy của Thiên Cơ Lâu. Xem ra cũng có chút năng lực, trong cùng một thế hệ với thực lực này có thể coi như nhân tài kiệt xuất!"
Một người cấp Thánh Chủ nói nhỏ.
"Ngọc Hành Thánh Địa đã đứng vững mấy triệu năm, Thánh Tử mà bọn họ bồi dưỡng ra có thể tầm thường sao?"
Người bên cạnh gật đầu.
"Có lẽ Lâu chủ Thiên Cơ Lâu đã bỏ quên Ngọc Hành Thánh Tử cũng nên." Có người do dự nói.
"Chuyện này không thể nào! Ta đã nghe nói rất nhiều về danh tiếng của Thiên Cơ Lâu, có người nói Nhậm Thanh Đồ và Dương Khâu thành Thánh là nhờ chỉ điểm của Lâu chủ Thiên Cơ Lâu. Hạng nhân vật này có thể bỏ sót người khác sao?"
Có người đưa ra ý kiến khác.
"Các vị không cần tranh luận, hai vị thiên kiêu đang muốn động thủ!"
Một vị Thánh Chủ nói.
Hắn vừa dứt lời thì hàng loạt người vô cùng ăn ý cùng nhìn về phía giữa sân.
Ngọc Hành Thánh Tử với phong thái nhẹ nhàng, phẩy nhẹ quạt xếp trong tay, sợi tóc bay bay, giống như Trích Tiên bừng tỉnh trên đài đá bạch ngọc. Hắn hơi chắp tay nói:
"Diệp huynh, đã lâu không gặp!"
"Đánh!"
Diệp Trần mở mắt, trong đôi mắt ẩn hiện hàng nghìn hàng vạn phù văn. Hắn từ từ đứng dậy, tinh lực sôi trào mãnh liệt bao phủ bốn phương tám hướng, giống như hóa thành một vùng biển mênh mông che khuất cả đất trời.
Tranh!
Một tiếng tranh vang lên.
Cây thương màu máu hóa thành một đường cung, tựa như tia chớp, rơi vào trong tay Diệp Trần, khí tức sắc bén chém đứt cả hư không.
Diệp Trần không nói lời vô ích, vừa đi lên đã muốn động thủ.
"Hừm?"
Ngọc Hành Thánh Tử nhíu mày, trong lòng có chút không vui.
Mình thân là Ngọc Hành Thánh Tử, đã chủ động mở miệng chào hỏi rồi, tên Diệp Trần này không để ý tới thì thôi đi, vậy mà vừa mở miệng đã muốn khai chiến.
Hắn có chút không coi mình là gì.
"Vậy đánh đi!"
Quạt trong tay Ngọc Hành Thánh Tử điểm một cái vào hư không, lóe lên thành một thanh trường kiếm toàn thân trong suốt óng ánh, vừa xuất hiện lập tức toát ra khí lạnh thấu xương…
Hiển nhiên, Ngọc Hành Thánh Tử cũng có chuẩn bị mà đến!
Binh khí trong tay hắn cũng là cấp Thiên Biến!
Keng!
Ngọc Hành Thánh Tử cầm kiếm vung ra, thần quang phun ra nuốt vào, mũi kiếm chém vào hư không, mấy đường kiếm đan vào nhau chém về phía Diệp Trần.
Hắn ra tay trước!
Ánh kiếm như cầu vồng, lại như thiên hà treo ngược, liên miên bất tận. Với thế tiến công như vậy, cho dù là người có tu vi Thiên Biến Cảnh cũng phải nhíu mày.
Thực lực của Ngọc Hành Thánh Tử còn mạnh hơn dự đoán của bọn họ!
"Chỉ có vậy?"
Đột nhiên Diệp Trần mở miệng, hét lên một tiếng, tựa như núi sông chuyển dời. Nếu như không phải ngọc đài được trận pháp bảo vệ thì chắc nhiều người đã bị âm thanh chấn vỡ.
Ầm ầm!
Đất rung núi chuyển.
Diệp Trần đột ngột giẫm mạnh, cây thương trong tay tỏa ra huyết quang ngập trời, giống như một vùng núi thây biển máu, nó giáng xuống tựa như long trời lở đất!
Một thương này đã đè ép thế gian, những thứ đụng phải nó đều đắp lên một tầng sáng màu đỏ.
Dù đã cách một trận pháp nhưng rất nhiều người đều cảm thấy không thể thở nổi.
Thật là đáng sợ!
Không giống thực lực của một người trẻ tuổi có thể phát huy ra được!
Oanh!
Mũi thương chạm vào kiếm quang khiến tất cả đều phai mờ, khắp nơi đều là chân nguyên bạo loạn, cản trở mọi ánh nhìn, khiến cho mọi người không thấy rõ cảnh tượng giữa sân.
Oanh!
Lại một tiếng nổ lớn vang lên.
Rất nhiều người chấn động khi nhìn thấy một vệt máu thê diễm nở rộ trong sân.
Máu?
Máu của ai?
Diệp Trần hay Ngọc Hành Thánh Tử?
Chẳng lẽ hai người phân thắng bại nhanh như vậy sao?
Vù!
Một bóng người vọt ra, nửa người nhuốm đầy máu, cầm một thanh trường kiếm trong tay, cơ thể có rất nhiều vết rách, thương tích không thể tưởng tượng được.
"Là. . . Ngọc Hành Thánh Tử!"
Có người thất thanh nói.
-----



Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất