Khí Vũ Trụ

Chương 58: Sói xám

Chương 58: Sói xám
Lạc Thải Tư vừa nghĩ đến sói thì lập tức có một hình bóng xuất hiện trong tầm mắt của nàng, cái bóng kia từ từ rõ ràng hơn. Đến khi hoàn toàn xuất hiện trước mắt Lạc Thải Tư, chân của nàng run lên nhè nhẹ.
Đây là một con sói xám đã trưởng thành dài khoảng chừng hai mét, đôi mắt phát ra ánh sáng màu xanh lục, miệng hơi mở nhìn chằm chằm Lạc Thải Tư. Cho dù có ở trên thảo nguyên, con sói dài đến hai mét cũng không nhiều chứ đừng nói đến có sói dài hơn hai mét.
“Lam Tiểu Bố làm sao bây giờ?” Giọng nói của Lạc Thải Tư có chút run rẩy, nàng không biết phải làm gì, cũng may bây giờ con sói kia chỉ nhìn chằm chằm nàng và Lam Tiểu Bố chứ chưa hề công kích.
Ánh mắt Lam Tiểu Bố vẫn vô hồn, trừ lúc ăn ra miệng của hắn luôn lẩm bẩm những điều mà Lạc Thải Tư không thể hiểu được.
Trong lòng Lạc Thải Tư hiểu rõ bây giờ nàng không thể nhờ cậy gì vào Lam Tiểu Bố, nhưng nếu để một mình nàng đối phó với con sói to như sói đầu đàn thế này thì nàng không khóc đã coi là dũng cảm lắm rồi. Có lẽ nàng nên cảm thấy may mắn vì đây chỉ là một con sói cô độc.
Hai người một sói giằng co nhau, Lạc Thải Tư không dám động, con sói kia cũng chẳng nhúc nhích, Lam Tiểu Bố đứng sau lưng Lạc Thải Tư tựa như hoàn toàn không biết nguy hiểm đang đến gần.
Mười phút sau sương mù trong khe núi đã thấm ướt tóc Lạc Thải Tư, nàng cảm thấy có chút lạnh.
Sói xám tựa như cảm thấy Lạc Thải Tư không có uy hiếp gì cả, nó bước về phía trước mấy bước. Lạc Thải Tư nhanh chóng bỏ ba lô xuống, mắt vẫn nhìn chằm chằm sói lấy từ trong ba lô ra một con dao gọt trái cây.
Cho dù tay của Lạc Thải Tư đang run rẩy liên tục, nàng vẫn làm xong động tác này.
Nắm con dao gọt trái cây trong tay Lạc Thải Tư cảm thấy có chút sức lực, nàng không quay đầu lại chỉ run rẩy nói, “Lam Tiểu Bố, người chạy nhanh đi. Nhớ kỹ con đường phải đi, cứ như vậy leo lên, sau khi đến Thái Xuyên cổ đạo rồi hãy nói to ta là Lam Tiểu Bố.”
Lạc Thải Tư biết rõ nào nhất định không thể ngăn được con sói này Lam Tiểu Bố lại ngơ ngơ ngác ngác hoàn toàn không giúp được gì. Hai người cùng chết ở chỗ này còn không bằng để Lam Tiểu Bố chạy trốn trước.
Không phải là nàng cao thượng muốn nhường cơ hội sống sót lại cho Lam Tiểu Bố mà nàng biết chắc chắn rằng mình không chạy thoát được bởi vì nàng hoàn toàn không chạy nổi. Chạy không thoát thì chỉ có thể ở lại khe núi này, mà ở lại đây thì sớm hay muộn cũng bị sói đuổi kịp còn không bằng không trốn.
Lam Tiểu Bố là kỳ tài y học, chưa nói đến chuyện khác, chỉ dựa vào khả năng cải thiện Lam cơ môi tố và chữa trị được bệnh đống tằm, Lam Tiểu Bố nhất định có cơ hội sống sót hơn nàng.
Không thể sống được có lẽ rất thê thảm, gia tộc Phil giàu có bị sụp đổ khiến Lạc Thải Tư biết Thiên âm đáng sợ như thế nào. Hiện tại Lam Tiểu Bố còn sống cũng là đang cố gắng sinh tồn dưới lòng bàn chân của Thiên âm. Trừ khi Lam Tiểu Bố vừa ra ngoài lập tức được quốc gia coi trọng nhưng khả năng này không lớn lắm. Nguyên nhân là Thiên âm có 80% khả năng có thể bắt được Lam Tiểu Bố trước, 10% khác có thể là do một vài công ty y dược lén mang Lam Tiểu Bố đi, còn 10% cuối cùng có thể là quốc gia phát hiện Lam Tiểu Bố, sau đó bảo vệ Lam Tiểu Bố.
Nhìn thấy con dao gọt trái cây trong tay Lạc Thải Tư, sói xám lại ngừng lại.
Lần này chỉ dừng lại một lát, nó lại từ từ tiến về phía Lạc Thải Tư. Chắc hẳn nó đã nhìn ra Lạc Thải Tư chỉ là cái thùng rỗng mà thôi.
Trong lòng bàn tay Lạc Thải Tư đều là mồ hôi, răng của nàng run cầm cập, trong mắt tràn đầy sợ hãi. Không sợ chết và sắp chết là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Dường như nàng có thể trông thấy hình ảnh mình bị sói cắn chết, bị xé thịt nhấm nuốt.
Sói xám bước đến càng lúc càng gần, Lạc Thải Tư theo bản năng lui lại
“Sao người còn chưa đi?” Lạc Thải Tư lui lại thì va vào Lam Tiểu Bố, nàng quay lại giận dữ nói, “Ngươi có biết thời gian quý giá như thế nào không? Ta có thể ngăn cản giúp ngươi được bao lâu chứ? Nếu ta mà đi được thì ta chẳng thèm để ý đến ngươi đâu.”
Vội vã nói ra hai câu, Lạc Thải Tư phát hiện giọng nói của mình không còn run rẩy nữa.
Nàng vừa định quay đầu lại nhìn sói xám thì bỗng nhiên cảm nhận được một luồng gió tanh hôi ập tới, Lạc Thải Tư luống cuống vung con dao gọt trái cây ra ngoài
Răng rắc! Con dao gọt trái cây bị gãy, hai chân trước của sói xám đạp lên bả vai nàng, miệng há lớn cắn về phía cổ của Lạc Thải Tư.
Lạc Thải Tư nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên gương mặt tươi cười của ông nội.
Cái chết đau đớn đáng sợ cũng không xảy ra, Lạc Thải Tư mở to mắt, năng phát hiện hai tay Lam Tiểu Bố đang bóp chặt lấy cổ sói xám, một người một sói đang lăn xuống dưới.
Mặc dù nơi này là khe núi nhưng vẫn có sườn dốc.
“Bịch!” Lạc Thải Tư trông thấy Lam Tiểu Bố và sói xám ngã xuống khe nước bên dưới khe núi, bọt nước văng lên tung tóe.
Bả vai nàng bị sói xám cắn trúng, máu tươi trào ra, cảm giác đau nhức truyền đến, nhưng Lạc Thải Tư không lo đến những cái này, nàng nhanh chóng cầm ba lô xông về phía Lam Tiểu Bố. Cho dù có thể trốn được, thế nhưng giờ phút này nàng không hề nghĩ đến chuyện trốn đi.
Dòng suối rất cạn, Lam Tiểu Bố vẫn đang bóp chặt cổ sói xám đè nó lên tảng đá bên cạnh dòng suối.
Lạc Thải Tư chạy nhanh đến kéo Lam Tiểu Bố đồng thời vội vàng nói, “Bác sĩ Lam, ngươi không sao chứ?”
Lam Tiểu Bố ngoảnh mặt làm ngơ, trong miệng tựa như còn lấm bẩm gì đó, tay vẫn không buông lỏng.
“Con sói kia đã chết rồi, người buông tay ra đi.” Lạc Thải Tư trông thấy trên người Lam Tiểu Bố có mấy vết cào rất sâu, nước trong suối đã xuất hiện mấy vệt tơ hồng.
Dường như Lam Tiểu Bố nghe hiểu được lời Lạc Thải Tư nói, hắn buông tay ra leo lên. Chỉ là sau khi rời khỏi dòng suối rồi, hắn lại bắt đầu lẩm bẩm.
Sói xám có lẽ đã bị Lam Tiểu Bố bóp cổ đến hôn mê bất tỉnh, Lạc Thải Tư nhanh chóng cầm một tảng đá lên. Đang định đập thêm mấy cái lên đầu sói, đập chết con sói xám này.
Nhưng vào lúc này nàng phát hiện bụng sói xám rất lớn. Lạc Thải Tư cũng học y, lập tức hiểu được sói xám đang mang thai. không chỉ như vậy, có lẽ chẳng còn bao lâu nữa sẽ sinh sói con.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất