Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 91: Giảng Giải

Chương 91: Giảng Giải


Sau khi chỉnh lý tốt thùng đồ chuyển phát nhanh, trong lòng Vương Triệt cũng đã có kế hoạch huấn luyện cho Lục Mao Trùng.
Nhưng trước mắt anh cũng không cần vội, vì sau Khải Minh cúp chính là những đợt huấn luyện dài dằng dặc, cho đến khi học kỳ sau của lớp mười hai kết thúc và tốt nghiệp.
Thời gian bốn đến năm tháng này, cũng đã đầy đủ để anh hoàn thành kế hoạch huấn luyện tiếp theo.
Ba ngày chiến đấu vừa qua, đã để cho Lục Mao Trùng sơ bộ thể nghiệm được niềm vui thú khi đối chiến hồn sủng.
Cho nên nó cũng tràn đầy nhiệt tình đối với việc huấn luyện.
Hiện tại nó vẫn chưa trải nghiệm được cảm giác vinh quang khi dành chức quán quân. Nhưng loại cảm giác có thể chiến thắng đối thủ này, nhiều khi chính là động lực phấn đấu mạnh lên của bản thân hồn sủng.
Loại động lực này sẽ thúc đẩy bọn chúng khao khát được mạnh lên.
Đối chiến hồn sủng đang thịnh hành tại đương thời như thế, tự nhiên là có đạo lý của nó.
Sau khi ngủ một giấc thật ngon, Vương Triệt ung dung mang theo Lục Mao Trùng đi tới trường học.
Mà bởi vì mang Cơ Giới Vũ Trang trên người, nên dù Lục Mao Trùng đã bỏ ra một đêm làm quen, nhưng nó vẫn chưa thể thích ứng, nên nó cứ mềm oặt đi theo phía sau Vương Triệt...
Vẻ hưng phấn của các bạn học chung quanh cũng dần dần bị đánh tan, và bắt đầu học tập như bình thường.
Vì coi như người ta là quán quân, thì rốt cuộc đó cũng là chuyện của người ta.
Mình học tập thì cứ học tập, mình huấn luyện thì cứ huấn luyện.
Lúc này, các bạn học cùng lớp của Vương Triệt đang tiến hành hồi tưởng lại những trận đấu trong Khải Minh cúp.
"Sáng hôm nay các em tạm thời không cần huấn luyện. Thầy muốn để các em hồi tưởng lại Khải Minh cúp một chút."
Thầy giáo Trịnh là người đến lớp đầu tiên, và ông ấy cũng giống như các giáo viên chủ nhiệm của những lớp mười hai khác.
Ngay sau khi tranh tài thì đều cần tiến hành giảng giải.
Thầy giáo Trịnh đứng tại sân huấn luyện, chậm rãi nói ra:
"Bởi vì ba ngày tranh tài vừa qua có quá nhiều trận thi đấu, nên thầy chỉ giảng giải mấy trận đấu quan trọng thôi. Trận đấu đầu tiên chính là ‘khu bá chi tranh’ của bạn học Vương Triệt, lấy hệ Côn Trùng đối chiến với hệ Thiên Không."
"Đây là một trận đấu rất điển hình cho dạng chiến đấu đối nghịch thuộc tính. Không chỉ có thắng lợi mà còn cực kỳ ngắn ngủi, các em biết nguyên nhân trọng yếu nhất trong đó là gì không?"
"Em biết! Là do Hồn kỹ Phóng Tơ của Lục Mao Trùng quá mạnh!"
"Không đúng!"
"Em cảm thấy vẫn là do Lục Mao Trùng quá mạnh..."
"Đương nhiên không đúng!"
"Là do đối thủ khinh địch phải không ạ?"
"Không tính là như vậy."
"Thưa thầy, em biết! Là do Vương Triệt quá đẹp trai, dẫn đến chiến lực của con Tiêm Kích Hải Ưng kia bị hạ xuống! Loại mị lực ngưu bức này có thể trực tiếp ảnh hưởng đến hồn sủng a! Vì đến con Bách Hoa Thú của em lần thứ nhất nhìn thấy Vương Triệt, thì nó cũng liền muốn để anh ta ôm."
"Xéo đi!"
"Bởi vì đối phương không nên trực tiếp phóng ra Hồn kỹ Gió Thổi."
Thầy giáo Trịnh gật đầu, nói:
"Chính xác."
"Hồn kỹ Gió Thổi đánh với hồn sủng có tu vi hồn lực thấp hơn sẽ có hiệu quả cực kỳ tốt. Nhưng khi đánh với hồn sủng có tu vi hồn lực cao hơn mình thì sẽ có hiệu quả không rõ ràng. Đồng thời, uy lực của Hồn kỹ Gió Thổi quyết định bởi độ cao và độ trống của không gian, càng gần và càng trống thì uy lực càng mạnh. Con Tiêm Kích Hải Ưng kia vì muốn tối đa hóa uy lực của Hồn kỹ Gió Thổi, nên nó đã giảm xuống độ cao nhất định, từ đó liền tạo thời cơ cho Lục Mao Trùng lợi dụng."
"Con Tiêm Kích Hải Ưng kia còn có hồn kĩ thứ hai tên là Vũ Châm. Nếu như nó có thể dùng chiêu này ở trên không trung để tiến hành công kích xuống, rồi kéo rộng khoảng cách tấn công để phóng vũ châm, thì độ bao trùm sẽ rất lớn. Coi như tỉ lệ chính xác rất thấp, nhưng một khi trúng đích, coi như Lục Mao Trùng có thực lực mạnh hơn, thì trận chiến đấu cũng không thể kết thúc nhanh như vậy."
"Vị tuyển thủ kia có tâm tính quá gấp, vì cô ấy muốn lập tức đánh bại Lục Mao Trùng. Nhưng Tiêm Kích Hải Ưng đã bị Lục Mao Trùng của Vương Triệt bắt được trên không, sau đó Vương Triệt lợi dụng phán đoán sai lầm của đối phương về uy lực của Hồn kỹ Phóng Tơ, cho nên bạn ấy chỉ cần dùng một chiêu để phản sát."
Đám người liền nhao nhao gật đầu.
Thầy nói rất có đạo lý.
Vương Triệt cũng không phủ nhận, quả thật cô em gái kia đã quá vội vàng khi muốn đánh bại anh.
Nếu không cô ta sẽ không bị thua nhanh đến như vậy.
Thầy giáo Trịnh khoát tay áo, nói:
"Tốt, đợi lát nữa thầy lại giảng cho các em về trận chung kết, trận chiến đấu đó mới là trận đáng chú ý nhất. Đối với Khải Minh cúp mà nói, đó là một trận đối chiến vô cùng kinh điển, có chiến thuật đánh cờ phi thường thú vị trong đó. Các em hiện tại hãy nhìn lại trận đấu qua băng ghi hình đi."
"Vương Triệt, em đi theo thầy. Thầy có chuyện muốn nói với em."
Vương Triệt gật đầu, đi theo thầy giáo Trịnh tới một khu đất trống yên tĩnh.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất