Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 92: Cơ quan tình báo tại Lâm Đông

Chương 92: Cơ quan tình báo tại Lâm Đông


La Triết dường như chìm trong suy nghĩ.
Không lâu sau, anh ngẩng đầu lên nói: " Có thể, liền để ta đánh giá bài kiểm tra này xem hai người các người có xứng đáng vào đội tuần tra hay không, hai người cùng lên 1 lúc đi."
Mã Gia Phong trên mặt lộ ra vẻ tức giận.
Anh và em trai đều là những cao thủ lực lượng thức tỉnh cấp 3 cùng với kinh nghiệm chiến đấu dày dặn, họ phối hợp ăn ý với nhau, cho dù có là cao thủ thức tỉnh cấp 4 cũng phải tạm lánh xa bọn họ.
Tuy nhiên, trong khoảnh khắc tiếp theo, La Triết phóng xuất ra toàn bộ khí tức của mình.
Khí tức này thoáng qua.
Sắc mặt của Mã Gia Phong trở nên ngưng trọng, anh không còn do dự nữa, gọi thằng em trai của a tới, hai anh em đứng cạnh nhau.
bên ngoài sân
Những người thức tỉnh khác cũng mở to 2 mắt mà nhìn.
Bọn họ không hề biết rằng sẽ có cơ hội chứng kiến tận mắt trận chiến ở cấp độ này.
" Anh em là Thiết Chùy vậy mà liên thủ với nhau. Đây có lẽ là lần đầu tiên."
“ Đội trưởng La có thể thắng không?” Điều này rất lo lắng.
" Thật khó nói. " Một số người phân tích ánh mắt lóe lên, " Nếu là một chọi một, tôi càng xem trọng đội trưởng La nhiều hơn, nhưng nếu là một chọi hai, tôi nghĩ Đội trưởng La sẽ gặp bất lợi trong trận đấu này."
" Đem cái miếng thối nuốt vào lại đi, đội trưởng La mạnh mẽ như vậy, cho dù đối mặt với anh em Thiết Chùy cũng có thể thắng trận."
" Đội trưởng La rất mạnh, nhưng mà mạnh bao nhiêu có ai biết được không. Suy cho cùng, đội trưởng La chỉ là cao tầng của 1 nơi trú ẩn nhỏ. Quả thực, nơi ẩn núp Thâm Lam mạnh hơn những nơi trú ẩn khác, nhưng sức mạnh của anh em Thiết Chùy, thực lực còn mạnh hơn những kẻ mạnh ở những nơi trú ẩn khác, huống chi là hai người này lại liên thủ với nhau, bên nào có tỷ lệ thắng cao hơn, ngươi có thể phân tích mà tưởng tượng đi. "
Người phân tích nói trúng tim đen.
Những người thức tỉnh ủng hộ cho đội trưởng La cũng không biết nói gì.
Dù sao đây không phải là trận chiến sinh tử.
Hai anh em Thiết Chùy không sử dụng bất kỳ vũ khí nào, bọn họ nhìn nhau, 1 trái 1 phải hướng về phía La Triết tấn công tới.
Người em trai Mã Gia Trạch nhìn cơ thể béo ục mũm mĩm vậy thôi, nhưng tốc độ nhanh không thể tin được, dẫn đầu lao vào La Triết bên người, lợi dụng thân thể to lớn của La Triết, tấn công vào phần chân yếu thế.
Mã Gia Phong theo sát phía sau và tung ra một cú đấm nặng nề.
Hắn trong mắt lóe ra tinh quang.
Dạng này tổ hợp công kích cùng nhau, đội trưởng La Triết làm sao có thể đỡ được?
...
...
Bùm bùm bùm bùm!
Tay chân giao nhau, gió thổi mạnh, bụi bay mù mịt.
Những người thức tỉnh vây xem không thể không lấy tay che mặt để chắn bụi đang bay tới.
Bọn hắn nuốt 1 ngụm nước bọt.
Loại thực lực này, loại cấp bậc chiến đấu này, hiện tại có rất nhiều người thức tỉnh ở đây, chắc chắn lấn đầu tiên mới thấy qua.
Kinh khủng hơn rất nhiều so với họ tưởng tượng.
Nhiều người đã phát hiện ra rằng nếu thay thế bên họ vào chiến đấu, chỉ sợ rằng họ không thể kéo dài nổi một hiệp, họ sẽ bị đánh bại ngay lập tức.
" Này không phải ngươi giỏi nhất phân tích sao, xem thử bên nào đang chiếm ưu thế vậy? "
Nghe như vậy.
Người phân tích cái trán mồ hôi lạnh chảy xuống, " Con mẹ nó ta đều không thể nào thấy rõ, làm sao biết ai hiện tại đang chiếm ưu thế, nhưng mà nhìn tràng diện đang xảy ra, hẳn là 2 bên đang ngang tài ngang sức đi."
Có người bên cạnh lắc đầu.
Một bên phân tích bất mãn, " Ta tuy rằng không thấy rõ, nhưng là 2 bên giằng co ta đến ngươi đi, cho dù một bên có chiếm được ưu thế, khoảng cách chênh lệch nhau cũng không quá nhiều, trên cơ bản hai bên đang ngang nhau. "
Người thức tỉnh kia liếc hắn vẫn lắc đầu.
Với sức lực của mình, anh ta có thể nhìn thấy nhiều hơn, chỉ là thần sắc hắn vẫn chuyên chú nhìn trong sân, lười nhác trả lời.
Bên cạnh, Lam Thanh Nhã mắt cũng không chớp, gắt gao nhìn chằm chằm 1 hồi lâu, mới thở phào 1 hơi.
" Đó là bởi vì đội trưởng La đã không phát huy hết sức mạnh của mình."
" Không có xuất ra hết toàn lực sao? Cô đừng đùa vui như vậy, làm thế nào đội trưởng La vẫn có thể giữ được sức mạnh của mình trong một trận chiến khốc liệt như vậy?"
Lam Thanh Nhã lắc đầu, " Bởi vì sức mạnh của đội trưởng La thực lực cường đại, hoàn toàn chưởng khống hết tất cả trong trận đấu, anh ấy hạ thấp sức mạnh của mình để phù hợp với 2 người kia. Ngay cả trong toàn bộ trận chiến, đội trưởng La cũng chỉ phòng thủ, hay nói cách khác, đó là một thủ đoạn."
Giuã sân, nắm đấm của Mã Gia Phong như đạn đại bác đánh ra.
Chỉ có thân ảnh của La Triết lọt vào mắt.
Đã tiến vào trạng thái chiến đấu tập trung nhất.
Trạng thái này khiến anh ấy vô cùng thích thú.
Anh cảm thấy rằng trong trạng thái này, sức mạnh của một người có thể phát huy ra 120% thực lực.
Thật lâu.
Cả ba người tách ra, cả hai anh em Thiết Chùy đều thở hổn hển.
Trong trận này, họ chiến đấu rất vui vẻ, quần áo bị nứt nhiều chỗ, trông tả tơi, mồ hôi nhễ nhại.
Hai người trong lòng đều thỏa mãn.
Lúc này, Mã Gia Phong nhìn La Triết sắc mặt không 1 chút thay đổi, trong lòng giật mình hiểu ra.
Thảo nào, hắn lại có thể chiến đấu trơn tru như vậy, nghĩ lại, trong trận chiến trước đó, hắn dường như đã mắc nhiều sai lầm và bị sửa sai một cách đột ngột.
Đây là cái người chỉ đạo huấn luyện.
Sức mạnh của đội trưởng La mạnh hơn nhiều so với hắn tưởng tượng.
Thậm chí, anh không thể biết được đội trưởng La đã đạt đến cấp độ nào.
Mã Gia Phong không chán nản, ngược lại rất là vui mừng, cảm kích và tôn trọng.
Hắn mở miệng nhận thua và thừa nhận những thiếu sót của mình, anh ấy muốn làm việc thật chăm chỉ để trở nên mạnh mẽ hơn, một ngày nào đó anh ấy sẽ thách đấu với đội trưởng La một lần nữa.
Liền nghe được đối phương nói: " Các ngươi đã thông qua bài kiểm tra của tuần tra đội. "
…………
Lâm Đông cổng phía Nam.
Hàng ngày vẫn có rất nhiều người sống sót lui tới ở đây, náo nhiệt phi thường.
Nhiều người thức tỉnh vẫn đang nói về trận chiến ngày hôm qua, trông rất hào hứng.
" Các người không biết rằng đội của Vương Cường, người sống cạnh chúng ta, ngày hôm qua đã trúng lớn, tại tuyến đầu giết chết không ít ma thú. Họ vốn thuộc về tầng lớp nghèo và yếu như chúng ta, bây giờ, trang bị súng ống đã được thay thế."
“ Thôi đi.” Người Thức Tỉnh bên cạnh trợn tròn mắt, “ Tuyến đầu, anh có biết ngày hôm qua có bao nhiêu Người thức tỉnh đã chết không? Qua thật, những người sống sót kia sau khi còn sống chắc chắn trúng lớn, nếu như ngươi ao ước như vậy, ngươi có thể đăng kí tham gia lên tuyến đầu giết ma thú. "
Hai người vừa nói vừa đi về phía xa.
Mặc dù là giọng điệu ghen tị, nhưng nhìn hai người bọn họ cũng được thay rất nhiều vũ khí và trang bị mới tinh, biết rằng họ cũng đã thu được rất nhiều trong nhiệm vụ quy mô lớn ngày hôm qua.
Những chiến binh chiến đấu thuộc về Lâm Đông, ra vào sẽ đưa giấy thông hành cho những người gác cổng, trong khi những người sống sót mới đến sẽ xếp hàng chờ ở bàn đăng ký ở bên cạnh.
Một thanh niên trông bình thường xếp ở cuối hàng.
Đây là Hôi Nhận.
Anh làm dịch dung thay đổi diện mạo một chút đảm bảo sẽ không bị người của Lâm Vi nhận ra.
Sau khi hoàn thành việc đăng ký, Hôi Nhận đi vào nơi ẩn nấp của Lâm Đông.
Như trước đây, có rất nhiều người sống sót ở lối vào theo dõi những người đi vào, tìm kiếm những chủ nhân có thể có tiền.
Đây là hướng dẫn viên trong nơi trú ẩn.
Sau khi phớt lờ những người này và giả vờ ngạc nhiên và tò mò, Hôi Nhận nhanh chóng biến mất trong đám đông như thể anh không thể chờ đợi để đi dạo quanh nơi ẩn nấp Lâm Đông
Nhưng không giống như những kẻ lang thang như ruồi không đầu, Hôi Nhận có mục đích rõ ràng.
Một cơ quan tình báo nên được thành lập ở Lâm Đông.
Ba lô không gian trên người hắn chứa rất nhiều nguyên tinh cùng các loại trang bị, không thiếu.
Nhưng vẫn thiếu nhân lực, vấn đề này phải cần hắn giải quyết.
Hôi Nhận không quan tâm.
Trong nghề sát thủ nhiều năm cũng thường xuyên gặp phải tình huống này, cần phải tự mình thu thập thông tin và cần có người làm tai mắt của mình.
Anh ấy rất thành thạo cái này, anh có một bộ quy trình kinh doanh hoàn chỉnh.
Hôi Nhận bước vào khu vực hỗ trợ.
Đây là khu vực đông dân nhất ở phía đông Lâm Đông các tòa nhà đã được xây dựng ở đây và gần như không có khoảng cách giữa chúng.
Nơi này lại được những người thuộc tầng lớp thượng lưu gọi là khu dân nghèo.
Cũng xứng đáng với cái tên.
Nhiều người, dơ dáy bẩn thỉu, hoàn cảnh cũng phi thường phức tạp, nếu bạn không cẩn thận, bạn sẽ bị lạc trong đó.
Hôi Nhận đã quen đường, cùng con hẻm nhỏ hẹp chỉ có thể cho hai ba người đi song song, rẽ trái rẽ phải, cuối cùng cũng đến đích.
Một quán bar. Phía trên treo, Vong Ưu quán bar
Quán bar trong khu viện trợ này, cũng là toàn bộ khu viện trợ duy nhất 1 cái quán bar, nó đương nhiên là kém chất lượng và rất tồi tàn.
Nhưng bên trong rất sôi động, cho dù là ban ngày, vẫn có rất nhiều người mê đắm.
Những âm thanh ồn ào vang vọng trong quán.
Sau khi Hôi Nhận bước vào, mặt anh ta vô cảm, giọng nói tự động được lọc ra, chỉ quan sát trái phải, tìm kiếm thứ gì đó.
Ngay sau đó, anh ta đi về phía một góc của quán bar.
So với những nơi khác, góc này có vẻ yên tĩnh, chỉ có một ông già đang sững sờ nhìn chai rượu cạn trong tay.
Hôi Nhận đi tới và vỗ bàn.
Lão nhân ngẩng đầu, đánh rượu qua hỏi: " Làm sao vậy? "
Hôi Nhận vẽ một mô hình trên bàn.
Lão bản càng thêm có tinh thần, " Ngươi muốn cái gì, cứ việc nói thẳng. "
Hôi Nhận lộ ra ý cười, nhìn lão nhân nói: "Ta muốn ngươi..."


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất