Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 829: Lời hứa cuối cùng (hết trọn bộ - chương miễn phí)

Chương 829: Lời hứa cuối cùng (hết trọn bộ - chương miễn phí)
“Chờ đã, anh nói chúng ta?” Đồ Tể cười lạnh: “Một nửa thương tích trên người tôi là do anh, anh đều quên rồi sao?”
“Kẻ thù chung của chúng ta là túc mệnh, mà vết thương trong mộng cảnh tầng sâu không liên quan đến thân thể, có lẽ là tương đối dễ hồi phục.” Tôi đứng cùng với người đàn ông áo bào dài đa sắc: “Bốn người chúng ta là streamer cuối cùng của Tú Tràng. Chúng ta sẽ cùng nhau hợp tác giành chiến thắng, anh ta nói không sai.”
Hừ lạnh một tiếng, Đồ Tể cũng không nhiều lời nữa. Kỳ thực thì sau khi nhìn thấy bản thể của túc mệnh, niềm tin của mọi người đều bị dao động ở một mức độ nhất định.
“Vậy bắt đầu từ bây giờ, bốn người chúng ta liên kết thành đồng minh. A ở lại mộng cảnh để cung cấp tài nguyên nơi này cho các anh. Tôi sẽ cùng các anh trở về hiện thực, cố gắng để nhiều người hơn nữa có thể nắm chắc được vận mệnh của mình.” Chủ động nhượng bộ, người đàn ông áo bào dài nhiều màu tình nguyện rời khỏi mộng cảnh, gã đang thể hiện thành ý của mình.
“Quyết định như vậy đi.”
Quân cờ của túc mệnh trong mộng cảnh tầng sâu giao cho Tiểu A thu dọn, người đàn ông áo bào dài nhiều màu đích thân đưa tôi và Đồ Tể trở về hiện thực.
......
Mở mắt ra, Chu Lập nằm ở giữa phòng đã không còn hơi thở, bên cạnh là một chiếc áo bào đen, ngoài ra không còn thứ gì khác.
“Xóa bỏ hết dấu vết? Đây chính là cái giá phải trả khi chống lại túc mệnh.” Tôi trịnh trọng thu hồi chiếc áo bào trên mặt đất và vuốt mắt cho Chu Lập, đang định mở cửa thì bỗng nhiên phát hiện người phụ nữ không mặt đứng ở đó. Cô ta lặng lẽ nhìn thi thể của Chu Lập, không biết đang suy nghĩ cái gì.
“Mái tóc đen của cô đã giúp tôi rất nhiều, nhưng tôi thực sự không tìm được khuôn mặt đó. Có lẽ Chu Lập đã giấu nó trong lòng mất rồi. Tên điên ấy đã có một tuổi thơ bất hạnh và không hiểu được thế nào là yêu. Hai người đã ở cùng nhao, và có lẽ bi kịch đã được định sẵn kể từ lúc người này yêu người kia rồi.” Tôi đi ngang qua nữ quỷ không mặt, tháo mặt nạ ra, rồi chạy về phía cảng Hồng Kiều.
...
“Đêm qua, anh có trông thấy ảo ảnh phía trên bầu trời thành phố Kinh Hải không? Quá kinh khủng nha!”
“Ảo ảnh khỉ mốc! Kiến trúc trong ảo ảnh đó các tòa nhà trông khác hẳn với nơi mà chúng ta đang ở. Có người bảo, đó chính là nền văn minh Alantis từng bị nhấn chìm dưới đáy biển đấy!”
Hai bên đường, người người thảo luận liên tục. Có một vài người trông thấy kỳ cảnh đêm qua, đáng tiếc là chẳng hiểu sao lại không có ai lấy điện thoại ra chụp hình. Cứ tựa như, trong cõi u minh có một tiếng nói nào đó cứ liên tục ngăn trở bản thân những người ấy làm vậy.
“Dường như trận chiến giữa gã áo bào đen và Túc mệnh đã khiến rất nhiều người nghi ngờ trong vô thức.” Tôi siết chặt cổ áo: “Giấy vĩnh viễn không thể gói được lửa. Một ngày nào đó, mọi người sẽ có thể nhìn thấy được bầu trời chân chính.”
Đón Sở Môn từ bãi đậu xe ngầm ở cảng Hồng Kiều ra, tôi định thực hiện lời hứa của mình: “Gần đây, cậu có thời gian rãnh không? Tôi có thể dẫn cậu vào mộng cảnh tầng sâu.”
“Tạm thời chưa cần. Tôi có việc gấp, cần phải quay về Giang Thành.” Sở Môn tỏ vẻ thoải mái, tựa hồ cũng không hề gấp gáp gì, thẳng thừng từ chối. Do đó, tôi cũng chẳng thể ép buộc được nó.
“Vậy cậu lo chuyện mình cho xong đi rồi đến tìm tôi sau.” Từng đồng cam cộng khổ, thế nên hiện tại tôi rất tin tưởng Sở Môn, vốn dĩ định cho nó tiếp xúc đến một vài vấn đề liên quan đến Túc mệnh và vận mệnh.
“OK.” Sở Môn phất tay, xoay người rời đi. Tôi nhìn theo bóng lưng của nó; và cũng không biết có phải do ảo giác hay không - mà lúc nó quay đầu đi, tôi chợt nhận ra nó nở một nụ cười, một nụ cười vô cùng quen thuộc.
Ngay khoảnh khắc này, tôi giật mình nhớ ra một chi tiết. Khi kết thúc buổi livestream trò chơi tử vong chân thực, cái tên 'Socrates - Biện Luận Giả' có xuất hiện trong khung chat của phòng livestream. Nhưng lúc đó, Đỗ Dự vẫn đang ngồi bên cạnh tôi. Và gã ấy... có vẻ như hoàn toàn không hề mở ra phần mềm xem livestream trong điện thoại di động.
“Đỗ Dự và Sở Môn đều giúp đỡ mình vô điều kiện. Chẳng lẽ bọn họ cũng là thành viên của Tú Tràng? Nhưng Tú Tràng chỉ còn lại có 4 người - bao gồm cả mình... Vậy chẳng lẽ Tú Tràng vẫn còn những lá bài tẩy đang ẩn mình ở khắp nơi trên thế giới ư? Nếu vậy, sức mạnh thật sự của Âm Gian Tú Tràng quả thật rất khó lường.”
Tôi vừa là streamer của Tú Tràng, vừa là giám khảo phỏng vấn của Tú Tràng, nhưng lại không phải là chủ nhân của Tú Tràng. Tôi chỉ là một con cá bơi xa nhất trong dòng sông dài của số phận mà thôi.
Ting toong...
Mặt trời vẫn mọc lên như thường lệ; hộp thư SMS trong điện thoại thông báo có tin nhắn đến.
[Đã hoàn thành kỳ livestream thứ 15. Giai đoạn khảo hạch thứ hai đã hoàn tất.
Đã mở khoá một số quyền hạn trong Âm Gian Tú Tràng.
Đã đổi mới danh mục hàng hoá, bổ sung thêm 100 loại vật phẩm có thể hối đoái...]
Tôi cúp điện thoại, cũng không hề nhìn kỹ, chỉ hít vào một hơi thật sâu, để rồi bước chập chững một cách vô định trên đường phố, giống như bao người bình thường khác.
“Đã đến lúc phải quay về Giang Thành xem thử rồi. Kẻ được chôn dưới ngôi mộ lớn kia hẳn là bí mật cuối cùng của vở kịch hiện tại. Đứng ở phía trên luân hồi, có lẽ chính là đại biểu cho vận mệnh. Sau buổi livestream này, mình đã có một phần quyền hạn của Tú Tràng rồi. Nếu quay lại Giang Thành, hy vọng sẽ có phát hiện mới.” Tôi vẫn nhớ kỹ, khi bản thân tiến vào tầng ngầm của ngôi nhà số 44 đường Vô Đăng thì có gặp một kẻ đeo mặt nạ giấy khác. Đến tận lúc này, thân phận của người đó vẫn còn là một dấu chấm hỏi.
“Chi nhánh của Tú Tràng tại âm Dương Gian đã bị Song Diện Phật phá huỷ, còn tại mộng cảnh tầng sâu thì bị nhóm người phản bội phá huỷ do Túc mệnh châm ngòi ly gián. Giả sử ý chí chủ đạo của Túc mệnh thức tỉnh lại, chắc chắn nó sẽ dùng mọi biện pháp để ra tay với Tú Tràng. Khi đó, Giang Thành ắt hẳn sẽ gặp nguy hiểm.”
Tôi không nghĩ rằng Giang Thành sẽ an toàn hơn âm Dương Giang hay mộng cảnh tầng sau. Mọi thứ bắt đầu từ thành phố ấy, rồi đây rất có thể sẽ kết thúc tại thành phố ấy.
Nhưng đây không phải là những điều mà tôi nên cân nhắc bây giờ. Phải còn lâu lắm thì Túc mệnh mới hoàn toàn thức tỉnh được. Trong khoảng thời gian cách biệt này, chính là cơ hội của tôi.
“3 ngày sau, lại có livestream mới. Tuy Túc mệnh đáng sợ, nhưng ít nhất mình không hề thua cuộc trong lần quyết đấu vừa rồi! Đúng vậy, chỉ cần mình không chết, nghĩa là mình không hề thua!”
...
Giang Thành.
Phố Đinh Đường...
Có một tiệm bán đồ chơi người lớn tên Khoái Nhạc Điên Phong...
Bên cạnh cửa hàng ấy, có một quán mì nho nhỏ...
Cô chủ của quán mì ấy đeo khẩu trang che mặt quanh năm suốt tháng. Người ta đồn rằng, đó là một cô gái rất dịu dàng, còn nuôi thêm một con chó cỏ lười biếng nữa.
Quán mì không lớn lắm, đúng 8:00 giờ tối là mở cửa buôn bán, đến rạng sáng mới đóng cửa. Có người từng thuyết phục cô chủ quán ấy thay đổi thời gian kinh doanh để việc làm ăn khá khẩm hơn, nhưng cô ta luôn lịch sự lắc đầu từ chối. Cô ấy không hơn thua với ai, chưa từng cãi cọ với khách, đa phần thời gian là chỉ im lặng nhìn về một góc khuất nào đó trên con phố dài, tựa nhưng đang ngóng trông một người nào đó.
“Bạch Khởi! Đến giờ mở cửa buôn bán rồi.” Giọng nói của cô gái đó rất êm tai. Vì bị cô thúc giục liên tục, một con chó mập mạp to béo mới miễn cưỡng chui ra khỏi gầm bàn, ngậm lấy chìa khóa cửa rồi kéo mở cửa ra.
“Mi cứ lười biếng thế này, mập riết mà không lết nổi nữa rồi à?” Giọng nói bất đắc dĩ của cô gái vọng ra từ bên trong nhà bếp. Một lúc sau, cô mới ý thức được có gì đó không ổn. Mỗi khi cô xỉa xói, con chó lười biếng này luôn luôn sủa lại vài tiếng để phản đối. Nhưng hôm nay, đằng trước cửa chẳng hề có âm thanh nào vang lên.
“Bạch Khởi ơi??”
Cởi tạp dề xuống, cô chủ quán vội vàng chạy ra ngoài. Đến khi kéo rèm nhà bếp sang một bên, cô bất giác sững sờ ngay tại chỗ.
Có một thanh niên đang đứng ngay cửa quán mì. Không những thế, Bạch Khởi - một con chó bất lương và lười biếng điển hình mỗi ngày - lại đang vẫy đuôi và chạy vòng quanh hắn ta.
“Đã lâu không gặp, Tiểu Phượng!”
Tôi xoa đầu Bạch Khởi, sau đó tiến đến bên cạnh cô gái đang trong trạng thái run nhẹ đôi bờ vai kia: “Anh vẫn còn nhớ rõ... Bản thân anh vẫn còn nợ em một lời hẹn ước...”
HẾT TRỌN BỘ.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất