Một Đêm Thành Hoan

Chương 62: Huynh đệ ba người

Chương 62: Huynh đệ ba người

Hàn Phong lắc đầu, khóe miệng cười khổ.
Hôm qua, khi Lâm Phỉ Phỉ hôn mê vẫn một mực gọi tên một người đàn ông: Tây Hàng. Anh nghe từng câu, tim như bị xé nát thành từng mảnh.
Nếu Lâm Phỉ Phỉ mơ màng gọi tên Hoắc Minh Lãng, anh cũng sẽ không khó xử như vậy. Nhưng bây giờ lại là một người đàn ông khác. Nói cách khác, anh đã không còn cơ hội.
Đúng lúc này, ngoài động vang lên tiếng nổ mạnh. Trên bầu trời, một giọng đàn ông thông qua loa công suất lớn truyền đến bốn phương tám hướng:
- Lâm Phỉ Phỉ, Lâm Phỉ Phỉ, bảo bối, bảo bối, em đang ở đâu vậy? Em có nghe thấy anh gọi không? Em mau ra đây đi, bảo bối.
- Tây Hàng. Là giọng của Tây Hàng.
Trong động, Lâm Phỉ Phỉ vui mừng nhảy dựng lên, vội vàng chạy ra ngoài cửa động, ngẩng đầu lên nhìn trời. Quả nhiên, trên bầu trời đang có chiếc trực thăng nhỏ, còn Sở Tây Hàng thì tay cầm loa, đứng ngay cửa máy bay lớn tiếng gọi.
- Tây Hàng, em ở đây. Tây Hàng, em ở đây, nhìn xuống đây đi.
Lâm Phỉ Phỉ giơ tay vẫy máy bay đang bay trên trời.
Lúc này, Lâm Phỉ Phỉ đang mặc bộ đồ thể thao màu vàng chanh ngày hôm qua, nhìn qua khá bắt mắt. Sở Tây Hàng trên máy bay liếc mắt liền có thể nhìn thấy.
Lập tức anh ta hạ lệnh cho máy bay đáp xuống gần, thả thang dây xuống, sau đó tự mình kéo Lâm Phỉ Phỉ lên, hai người xoay tròn trên không trung, mặt đối mặt, ngưng mắt nhìn nhau.
- Tây Hàng, tại sao anh lại đến đây?
Lâm Phỉ Phỉ kích động nhìn Sở Tây Hàng từ trên trời rơi xuống, cảm động đến nỗi nước mắt đảo quanh.
Sở Tây Hàng tức giận nói:
- Nếu anh không đến, con cừu nhỏ là em đã bị người ta ăn hết rồi.
Nói xong, ánh mắt bất thiện nhìn thoáng qua Hàn Phong đang đứng ngoài cửa động.
Lần đầu tiên Sở Tây Hàng và Hàn Phong gặp mặt, hai người đã hung hăng chiến với nhau một trận. Có thể nói là ngay từ đầu đã như nước với lửa.
Lúc này, Lâm Phỉ Phỉ mới sực nhớ Hàn Phong vẫn còn trong sơn động, vội vàng nói:
- Tây Hàng, anh mau cứu Hàn Phong ra đi. Lát nữa nước sông tràn vào trong động, có thể sẽ gặp nguy hiểm.
Sở Tây Hàng cau mày, nói:
- Mưa ngừng rồi, nước sông sẽ không dâng lên nữa. Để anh cứu em ra khỏi đây rồi nói sau.
Nói xong anh ta liền dùng sức kéo thang dây, bên trên lập tức có người kéo thang dây lên, rất nhanh đã kéo Sở Tây Hàng và Lâm Phỉ Phỉ lên trực thăng.
Lên đến trực thăng, Lâm Phỉ Phỉ mới phát hiện, đi cùng Sở Tây Hàng còn có Hứa Thần và Mạc Tiểu Lâu.
Lâm Phỉ Phỉ đã gặp hai người này ở câu lạc bộ. Lúc đó, Mạc Tiểu Lâu cà lơ phất phơ đề nghị muốn chơi bài thoát y, còn bây giờ, cậu ta lại đang thành thành thật thật điều khiển máy bay, một thân quân trang màu xanh thẫm, khí khái hào hùng mười phần, khiến Lâm Phỉ Phỉ phải mở rộng tầm mắt.
Không ai có thể nghĩ Mạc Tiểu Lâu lại là quân nhân, hơn nữa quân hàm còn không thấp. Chỉ là Lâm Phỉ Phỉ không biết những thứ này, cho nên không cách nào nhìn ra chức vụ của cậu ta là gì.
Hứa Thần bên cạnh thấy vẻ mặt Lâm Phỉ Phỉ như vậy, không khỏi trêu ghẹo:
- Không cần kinh ngạc. Cái tên Mạc Tiểu Lâu này khi mặc quân phục thì áo mũ chỉnh tề. Nhưng khi cởi ra thì chính là mặt người dạ thú.
Đằng trước, Mạc Tiểu Lâu tức giận nói với Hứa Thần:
- Cậu cũng chẳng tốt hơn tôi bao nhiêu đâu. Mặc áo blouse vào, cậu chính là bạch y thiên sứ. Nhưng khi cởi ra, cậu chính là ác ma lòng dạ ác độc.
- Xem ra, trong ba huynh đệ chúng ta, cũng chỉ có tôi trước sau như một.
Sở Tây Hàng nghe xong, không khỏi bật cười, một tay ôm lấy lưng Lâm Phỉ Phỉ, nói:
- Bảo bối, em nhặt được bảo vật rồi có biết không?
Bảo vật mà anh nói tất nhiên là đang chỉ mình.
Lâm Phỉ Phỉ bị ba người trêu chọc, không khỏi khẽ cắn môi. Cô có thể nhìn ra được, tình cảm giữa ba người Sở Tây Hàng, Hứa Thần, Mạc Tiểu Lâu thật sự rất tốt.
Đột nhiên, Lâm Phỉ Phỉ cảm giác máy bay giống như đang chuyển hướng, vội vàng lên tiếng:
- Này, tại sao chúng ta lại bỏ đi vậy? Hàn Phong vẫn còn bên trong sơn động mà
- Không quan trọng, đưa em về đã. Em không thấy máy bay của chúng ta quá nhỏ, không chứa được người thứ năm sao?
Sở Tây Hàng không khỏi cau mày lần nữa. Lâm Phỉ Phỉ dường như rất quan tâm tên Hàn Phong kia.
Lâm Phỉ Phỉ nhìn qua, thấy đúng là như vậy, đang muốn quay đầu nói với Hàn Phong trong sơn động mấy lời. Ai ngờ Mạc Tiểu Lâu đột nhiên tăng tốc, máy bay kêu một tiếng đã bay ra ngoài mấy trăm mét.
Lâm Phỉ Phỉ nhìn ót của Mạc Tiểu Lâu, cắn răng. Tên này rõ ràng là cố ý.
Sau mấy phút, máy bay đã hạ xuống thôn Oa Oa.
Máy bay đáp xuống, khiến thôn dân thôn Oa Oa đều cảm thấy hiếu kỳ. Đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy máy bay.
Sở Tây Hàng cũng không quan tâm đến mọi người xung quanh. Sau khi máy bay đáp xuống, liền kéo Lâm Phỉ Phỉ vào phòng của cô. Sau đó đóng cửa rầm một tiếng.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất