Một Đêm Thành Hoan

Chương 86-3: Mất tình anh em

Chương 86-3: Mất tình anh em

Từ cái lần vì Lâm Phỉ Phỉ mà hai người mâu thuẫn, Mạc Tiểu Lâu và Hứa Thần đã không gặp nhau một tuần. Hai người giống như đang giận lẫy, không ai để ý đến ai.
Nhìn Mạc Tiểu Lâu đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, Hứa Thần ngây ra cả nửa ngày.
Không ai hiểu Mạc Tiểu Lâu bằng anh ta. Tính nết của tên này bướng bỉnh vô cùng. Nếu gây gổ với ai đó, Mạc Tiểu Lâu sẽ không bao giờ chịu thua. Lần nào cũng là anh ta và Sở Tây Hàng chịu thua trước, Mạc Tiểu Lâu mới bằng lòng bỏ qua.
Hứa Thần nhìn chằm chằm vào Mạc Tiểu Lâu, nhìn rất lâu, sau đó mới nói:
- Hẳn là hôm nay lại uống lộn thuốc?
Vì cái chuyện giáo huấn lần trước, trong lòng Hứa Thần vẫn còn tức giận.
Khóe miệng Mạc Tiểu Lâu nhếch lên, mặt dày mày dạn nói:
- Anh Thần, vẫn còn tức giận à? Việc cũng đã qua một tuần rồi, anh đã nghĩ thông chưa? Nếu chưa thì không thể trách Mạc Tiểu Lâu tôi được rồi.
- Nếu tôi vẫn chưa nghĩ thông, anh định giết tôi à?
Hứa Thần vẫn rất cố chấp. Mấy lời này tựa như đang giận lẫy, kỳ thật cũng đang thăm dò Mạc Tiểu Lâu.
Mạc Tiểu Lâu nghe vậy thì nụ cười trên mặt cứng đờ, lập tức gãi đầu:
- Hôm nay tôi đến đây không phải vì chuyện này. Tôi muốn dùng loại thuốc tiêu sưng đặc chế của anh. Mau đưa cho tôi đi, tôi có việc cần dùng gấp.
Nghe xong, Hứa Thần mới chợt hiểu ra:
- Tôi đang phân vân không biết lý do tại sao anh lại đến chỗ tôi nhận lỗi. Thì ra là có việc cần nhờ. Như thế nào, có phải đêm hôm qua ra tay quá nặng với hoàng hoa khuê nữ nào rồi hay không? Cho nên mới cần loại thuốc tiêu sưng đặc chế của tôi?
Mạc Tiểu Lâu bị Hứa Thần nói đến mặt đỏ lên, không khỏi nhớ đến cảnh tượng vừa mới đè Lâm Phỉ Phỉ dưới thân, vội vàng lắc đầu. Anh cau mày, lớn tiếng nói với Hứa Thần:
- Bớt sàm ngôn đi. Mau bảo nhân viên của anh mang đến. Nhanh nhanh đi.
- Nhìn thái độ của của anh, xem ra cô gái kia nhất định là cực phẩm. Bằng không thì làm sao khiến anh để bụng như vậy? Được, anh chờ tôi đi lấy cho anh.
Hứa Thần chậc chậc vài tiếng, sau đó đứng dậy đi lấy thuốc cho Mạc Tiểu Lâu.
- Nói nhảm nhiều quá.
Mạc Tiểu Lâu thấp giọng lẩm bẩm.
Có được thuốc, Mạc Tiểu Lâu vội vàng chạy ra ngoài.
Điều này càng khiến cho Hứa Thần càng thêm hiếu kỳ, không biết cô gái khiến cho Mạc Tiểu Lâu phải để bụng là thần thánh phương nào. Lòng hiếu kỳ xui khiến Hứa Thần cầm cái ống nhòm bước đến cửa sổ, nhìn trộm Mạc Tiểu Lâu dưới lầu.
Mạc Tiểu Lâu nào biết Hứa Thần lại có hành động này. Sau khi rời khỏi cổng bệnh viện, anh bước lên xe phía đối diện, sau đó cầm chai thuốc đặc chế của Hứa Thần đưa cho Lâm Phỉ Phỉ trong xe:
- Mau đưa mặt đây tôi bôi thuốc cho. Đây là tôi tự hạ thấp giá trị đàn ông đi lấy cho cô đấy.
Lâm Phỉ Phỉ đương nhiên cho rằng anh ta đang ba hoa, không cho là đúng, nói:
- Không cần anh làm, tôi có tay tôi tự làm.
Nói xong, liền móc cái gương nhỏ từ trong túi xách mang theo, không ngờ cái gương bên trong đã vỡ thành mảnh nhỏ. Lâm Phỉ Phỉ lúc này mới nhớ đến khi Hoắc Minh Lãng chộp tay cô, cô đã dùng túi xách đập Hoắc Minh Lãng vài cái, cho nên cái gương nhỏ bên trong mới bị bể nát.
Mạc Tiểu Lâu nhìn thấy, không khỏi mỉm cười:
- Yên tâm đi, tôi không làm gì cô đâu. Cô cũng không muốn mang cái mặt heo này về nhà gặp anh Tây Hàng đúng không? Mau lên, tôi ghét nhất là loại con gái hay nhăn nhó.
- Anh mới là đầu heo.
Lâm Phỉ Phỉ nhỏ giọng thầm mắng một câu, nhưng Mạc Tiểu Lâu lại nói trúng tâm sự của cô, liền dứt khoát nhắm mắt lại, ngẩng mặt lên. Chỉ là bôi thuốc thôi mà, huống chi là bôi trên mặt.
Thấy Lâm Phỉ Phỉ rốt cuộc đã thỏa hiệp, Mạc Tiểu Lâu dùng ngón tay chấm ít thuốc mỡ, nhẹ nhàng xoa lên gương mặt Lâm Phỉ Phỉ. Cũng vì thế mà anh có thể nhìn rõ gương mặt của cô. Nhưng cũng chính vì thế, bàn tay Mạc Tiểu Lâu bắt đầu run lên, hô hấp cũng ngày càng nặng.
Theo lý, hai bên má của Lâm Phỉ Phỉ vừa đỏ vừa sưng, căn bản nhìn chẳng vừa mắt. Nhưng những chỗ khác của Lâm Phỉ Phỉ lại không bị tổn thương. Lông mi của cô vừa dài vừa mềm, khi cô nhắm mắt, hai hàng lông mi run lên nhè nhẹ. Cái mũi của cô cũng rất thanh tú, đôi môi căng mọng như hai trái dâu, vô cùng sáng bóng. Mạc Tiểu Lâu kinh ngạc nhìn, bỗng có suy nghĩ muốn hôn một cái.
Cũng may là lý trí của anh vẫn còn, anh hung hăng nhéo vào bắp đùi của mình một cái, để cơn đau khiến bản thân tỉnh táo trở lại.
Anh không hề hay biết, cảnh tượng này vừa lúc bị Hứa Thần đang dùng kính viễn vọng đứng bên cạnh cửa sổ nhìn thấy.
Bốp.
Hứa Thần hung hăng đập nát cái kính viễn vọng trong tay, kéo cà vạt ra khỏi cổ, bắt đầu bực bội đi tới đi lui.
- Mạc Tiểu Lâu, Mạc Tiểu Lâu, trước mặt của tao thì lên mặt dạy đời. Sau lưng thì lại dùng thuốc của tao để nịnh nọt Lâm Phỉ Phỉ. Con mẹ nó, mày còn dám nói tình nghĩa huynh đệ với tao? Giả, giả, tất cả đều là giả.
Hứa Thần đá ngã cái bàn làm việc, bàn tay vốn trắng trở nên đỏ bừng, ánh mắt bắn ra sự tàn nhẫn.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất