Ngân Hồ

Chương 074: Di di không gả đi nổi.

Chương 074: Di di không gả đi nổi.


Thống khoái tắm nước nóng một trận, Lạc Thủy tiên sinh đứng ở cửa sổ thông gió do Thiết Tâm Nguyên mở sẵn, toàn thân cực kỳ khoan khoái.
Trước cửa sổ chính là Tây hà trứ danh của Đông Kinh, gió thu mang chút hơi lạnh thổi tới, Lạc Thủy tiên sinh hắt hơi một cái rõ to, tức thì toàn thân thông suốt.
Công sông này chính là niềm kiêu hãnh của Lạc Thủy tiên sinh, thường ngày có ba sợi xích chìm dưới đáy sông, một khi kinh sư giới nghiêm, quân tốt sẽ kéo xích sắt lên, còn cắm mũi sắt nhọn vào lỗ hổng dự phòng sẵn trên xích, dù là thuyền bè chắc chắn nhất cũng sẽ bị xích quấn chặt lấy đừng hòng thoát được.
Thiết Tâm Nguyên không muốn Lạc Thủy tiên sinh nhìn tòa lầu kia từ phía nhà mình, nếu không người tinh thông công trình như ông ta sẽ nhìn ra tòa lầu đó có vấn đề, âm mưu phá sập tòa lầu của Đồ Phu bang sẽ hỏng.
Gió thu nổi, bách bệnh sinh, nếu không phải vì muốn Lạc Thủy tiên sinh ngã bệnh, y làm gì có hứng thú đi tắm cho lão già xấu xí.
Bàn tay nhỏ nắm chặt mẩu bạc vụn, đứng ở cửa toét miệng vẫy tay Lạc Thủy tiên sinh hài lòng hắt hơi liền ba cái rời đi.
Ở cái thời đại này, sinh mệnh con người vô cùng mong manh, một trận cảm cúm vô cớ cũng có thể khiến một vị hồng phấn giai nhân hoặc tài tử phong lưu táng mạng hoàng tuyền, một cơn đau bụng biến đứa bé ngây thơ hoạt bát thành cỗ thi thể ...
Thiết Tâm Nguyên có thể bình an lớn tới chừng này, là nhờ công lao mẹ dày công chăm bẵm, phải biết rằng dù hoàng gia mấy năm qua cũng có ba vị hoàng tử chết yểu .
Rõ ràng Lạc Thủy tiên sinh bị cảm rồi, với người thể chất kém như vậy mà đầu tiên rơi xuống nước bẩn, rồi lại bị thằng nhóc xấu bụng lấy nước giếng đoạt hết nhiệt lượng trong người, lại dùng nước nóng bổ xung nhiệt lượng, rồi lại bị thổi gió lạnh từ sông, không cảm mới lạ.
Thời gian Lạc Thủy tiên sinh xuất hiện quá ngắn, chẳng tạo thành tin tức oanh động, người ta chỉ biết ông ta rơi xuống hố máu, toàn thân dính máu, may mà Thiết Vương thị tốt bụng cho mượn chỗ tắm.
Thế là lời đồn tà khí ở công trường lần nữa trỗi dậy.
“ Nhi tử, từ mai trở đi không được tới gần công trường, không đi xem lợn nữa, Lão Lương nói con xem lợn tới bị ma nhập rồi.”
“ Vâng, sau này con không đi nữa.” Khi ăn tối, Thiết Tâm Nguyên ngoan ngoãn đảm bảo với mẹ rồi vùi đầu ăn cơm.
Mình đi xem lợn quá mức thường xuyên rồi, khiến người khác chú ý.
Thấy con như thế, Vương Nhu Hoa lại không đành lòng, thực ra nhi tử đã rất ngoan rồi, nhà mình ở chỗ quá khác thường, nhi tử cả ngày trừ học đường ra chỉ có thể ra cửa hiệu với mình. Ở tuổi nghịch ngợm của nó như vậy cũng quá buồn chán, mình lại tước đoạt mất chút sở thích nhỏ còn lại, thế nào nó cũng không vui.
Nghĩ tới đó Vương Nhu Hoa dịu giọng nói:” Con có thể tới phế viên, luyện võ cùng đám Dương đại lang cũng được.”
Thiết Tâm Nguyên lắc đầu tiếp tục ăn cơm, chuyện cái lầu kia đã vào giai đoạn quan trọng, làm sao rời mẹ được.
Hồ ly từ hoàng cung trở về rồi, cái con này giờ vào hoàng cung bằng chính môn luôn, nghênh ngang không khác gì đại thần. Không biết là ai mặc cho hồ ly một bộ áo cộc màu đỏ, bông hoa mẫu đơn cực lớn che hết người nó, trông hơi ngu.
Vương Nhu Hoa hét lên xông tới cởi áo cho hồ ly, hồ ly được giải thoát khoan khoái lăn lộn trên mặt đất, sau đó chạy tới chơi đùa với Thiết Tâm Nguyên.
“ Đây là gấm Thục thượng đẳng, người hoàng gia cũng xa xỉ quá rồi.”
Thiết Tâm Nguyên thấy me cự vuốt ve cái áo, trêu:” Mẹ thích thì làm cho con một bộ.”
Vương Nhu Hoa lườm nhi tử:” Đây là gấm Thục, nhà ta không có nhiều tiền vậy đâu, năm xưa trong hòm hồi môn của mẹ cũng có nửa thếp, là màu lam, tiếc là ... Thôi, nhi tử à, nếu con đỗ trạng nguyên, mẹ có đập nồi đi bán cũng làm cho con một bộ.”
Đằng nào mẹ cũng nói tới chuyện trước kia rồi, Thiết Tâm Nguyên tranh thủ nói:” Mẹ, chúng ta không tới Vương gia vạch trần chuyện của di di, nhưng mà mẹ cũng phải nói cho rõ di di, đừng để người ta cho rằng nhà mình không biết gì lại nghĩ cách khác hãm hại.”
Vương Nhu Hoa hừ một tiếng:” Mẹ ăn ngay sống thẳng, không có gì mà ngại không nói, còn Vương Ngọc bảy tám năm qua gả ba lần rồi, nói tới đức hạnh nữ nhân, cô ta chẳng có tư cách gì nói chuyện với mẹ.”
Chuyện liên quan tới khuê danh của mẹ thì Thiết Tâm Nguyên không có tiền lên tiếng, nhưng loại phụ nhân như Vương Ngọc di di một khi trở mặt, vứt bỏ thể diện sẽ vô cùng ghê gớm, mà mẹ thì không được cha đón từ đại môn Vương gia, ở mặt thủ tục lễ pháp là có vấn đề, y không muốn mẹ mình bị thua thiệt.
“ Mẹ vẫn cứ nên mời di di tới một chuyến thì hơn, nếu không cô ta không chịu từ bỏ đâu.”
Vương Nhu Hoa lắc đầu:” Không cần, chúng ta sống cuộc sống của mình, con là trẻ con đừng quản chuyện người lớn.”
Dù mẹ nói dứt khoát, nhưng Thiết Tâm Nguyên đủ thủ đoạn đối phó, ôm tay mẹ cười hì hì, vòng vo hỏi:” Mẹ, năm xưa quan hệ giữa mẹ và Vương Ngọc di di không tốt à?”
“ Không tốt, năm xưa di di con được ngoại tổ phụ con yêu quý, phàm là trong nhà có thứ gì tốt, đều cho cô ta trước, các tỷ muội đợi cô ta chọn xong mới dùng đồ còn lại.”
“ Có lần ngoại tổ phụ con từ trong cung mang về một xe gấm Thục do bệ hạ thưởng trung thu, mẹ vốn nhìn trúng một tấm lụa màu vàng, đã ôm vào lòng rồi, nhưng bị cô ta cướp mất, cô ta vốn thích màu đó, chỉ vì thấy mẹ thích nên mới lấy đi.”
Nghe mẹ nói thế Thiết Tâm Nguyên đã có ấn tượng đại khái với vị di di chưa bao giờ gặp mặt này, chẳng qua là cô tiểu thư bị chiều hư thôi.
“ Di di con vốn gả cho đại lang nhà Bộc vương gia, kết quả khi sắp xuất giá thì người ta ngã ngựa chết, liền thành góa phụ trước khi cưới, nhưng Bộc vương gia vẫn nhất định muốn di di con gả tới.”
“ Ngoại tổ phụ con phải bỏ trọng lễ, khó lắm mới thoái thác được hôn lễ này, lại đính ước cho cô ta hôn sự khác, muốn mau chóng kết thúc sự việc, kết quả gả đi chưa nửa năm, vị tân khoa tiến sĩ khỏe mạnh nôn ra máu, rồi cứ thế mà chết.”
Không biết vì sao nghe mẹ kể vệ lịch sử hôn nhân của di di, Thiết Tâm Nguyên nhớ tới người cha cường tráng nhưng không thể sống sót qua lũ lụt.
Hạ Tủng nói mẹ kiếp này không có trượng phu, không có hài tử.
Hình như ông ta nói đúng.
Con của mẹ thực ra đã chết rồi, còn mình ...
Thiết Tâm Nguyên rùng mình, nhào vào lòng mẹ ôm chặt lấy, không muốn nghĩ tiếp.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất