Ngân Hồ

Chương 085: Toàn là thân thích cả.

Chương 085: Toàn là thân thích cả.


Chỉ vài câu người này đã khéo léo chứng minh bản lĩnh của bản thân với khách hàng, Thiết Tâm Nguyên hài lòng:” Đơn giản, ta muốn danh sách người hắn tiếp xúc ba ngày qua.”
“ Chuyện này không phải đơn giản, người không phải đồ vật, hắn chạy khắp nơi, nhất là một người trung gian mỗi ngày tiếp xúc vô số người, ngươi chắc chứ?” Lão Cẩu hỏi lại:
Thiết Tâm Nguyên gật đầu:” Toàn bộ người hắn tiếp xúc, ngươi không cần chọn giúp ta, ta tự có phán đoán.”
Lão Cẩu cười âm u:” Xem ra ngươi đã có đối tượng hoài nghi, chỉ muốn xác nhận thêm, cần gì nữa không?”
Nói chuyện với người thông minh thật dễ chịu, Thiết Tâm Nguyên nhàn nhã cầm cốc trà lên, định làm bộ làm tịch chút, ai ngờ trà khó uống vô cùng, mặt nhăn như khỉ:” Giết người giá bao nhiêu?”
Lão Cẩu cười khoe bộ răng vàng khè, gõ gõ bàn:” Ta không giết người, song có thể giới thiệu cho ngươi nhân tuyển tốt.”
Thiết Tâm Nguyên chép miệng:” Làm rõ chuyện này trước vậy.”
“ Hai quan tiền, sau khi xong việc thêm một quan.”
Thiết Tâm Nguyên ném túi tiền của Dương Hoài Ngọc ra:” Tự lấy đi.”
Lão Cẩu lấy hai đĩnh bạc cho vào lòng, bỏ lại một câu:” Giờ ngọ ngay mai gặp nhau ở đây.”
Thiết Tâm Nguyên chưa đi vội, ngồi bên trong nhìn Lão Cẩu đưa một đĩnh bạc cho hỏa kế, sau đó tập tễnh lê từng bước hòa vào đám đông bên ngoài.
“ Ta thấy người này không đáng tin lắm.” Thiết Tâm Nguyên nói với Dương Hoài Ngọc vừa mới đi vào:
“ Trên đời này không ai hoàn toàn đáng tin, có điều làm việc này mà nói, chiêu bài của Lão Cẩu cứng lắm, chưa từng xảy ra vấn đề. Nếu Lão Cẩu mà nhận tiền bỏ trốn thì sẽ có người lấy mạng hắn, không ít người dựa vào nghề này mà sống, kẻ nào phá hỏng quy củ trong nghề sẽ thành chó nhà tang ai ai cũng đuổi đánh. Cho nên trừ khi Lão Cẩu chết, nếu không sẽ hoành thành việc ngươi giao.”
Thiết Tâm Nguyên yên tâm rồi, quy củ ngầm nhiều khi còn nghiêm khắc hơn cả luật pháp, có kẻ dám khiêu chiến với luật pháp, nhưng không dám khiêu chiến quy củ ngầm.
“ Có vấn đề gì thì nói với ta một câu, giúp được sẽ giúp.” Dường Hoài Ngọc đột nhiên nói một câu:
Thiết Tâm Nguyên hơi hội hận vì trước kia dùng bột nấm hạ độc tên này, nhưng chỉ một giây thôi, có khi nhờ nấm độc của mình mà hắn mới đổi tính ấy chứ, nói ra hắn còn nợ mình hắc hắc, dù sao câu này cũng ghi nhớ rồi.
Lão Cẩu làm việc vừa nhanh vừa hiệu quả.
Thiết Tâm Nguyên sau khi cầm danh sách của Lão Cẩu, nhìn một cái liền phát hiện ra người khả nghi nhất, xem tiếp, phát hiện ra thêm ba người thú vị.
Bốn người, đều là người Vương gia, hai vị đường tỷ muội của mẹ, một thân huynh đệ, một đường huynh đệ. Đại gia tộc đúng là rất hay, vì đạt thành mục đích, cả thân huynh đệ cũng lấy ra dùng, bất kể người ta sống chết.
Thiết Tâm Nguyên lại nhờ Lão Cẩu kiếm danh sách thành viên Vương gia, làm rõ quan hệ phức tạp trong đó, quyết định dấu mẹ chuyện này.
Là láng giềng duy nhất của hoàng đế, thế nên thân phận hai mẹ con họ chắc chắn khiến nhiều người điều tra, người Vương gia đều biết sự tồn tại của mẹ, vậy mà bao năm qua không có bất kỳ ai tới hỏi thăm dù chỉ một câu, bề ngoài cái nhà đó từ trên xuống dưới đều quên sự tồn tại của mẹ. Mà mẹ và mình rõ ràng đã thể hiện không về Vương gia nữa, đám người đó vì sao còn làm vậy, hơn nữa một lần tới bốn kẻ.
Bất kể có ẩn tình gì, bất kể mẹ có ở phía chính nghĩa hay không, Thiết Tâm Nguyên vẫn đứng về phía mẹ.
Nếu mẹ là người tốt, vậy mình đóng vai thần bảo hộ, nếu mẹ là vai ác, không thành vấn đề, mình sẽ là chó săn số một của mẹ.
Lập trường là thứ không liên quan tới tốt xấu.
Bao Chửng gần đây làm một việc đại nghĩa diệt thân, chất tử Bao Miễn của ông ta phạm pháp, lão nhân gia không hề nương tình, dùng gông lớn xích chất tử của mình, bắt hắn quỳ trước cổng Khai Phong phủ thỉnh tội với thế nhân.
Bao Miễn kỳ thực không phải phạm đại tội, chẳng qua cưỡi ngựa ở ngoại ô dẫm chết một con lợn nhỏ của người ta, vậy mà bắt đeo gông ba mươi cân quỳ trước cổng nhà môn thực sự quá đáng.
Bởi thế mới nói không thể làm người thân thanh quan, kẻ như vậy không thèm đếm xỉa tới tình cảm thân nhân, đầu óc như đế thính ở âm phủ chỉ có một bộ pháp điển chói lòa.
Gian thần xử lý những chuyện như vậy tình cảm hơn nhiều, nhi tử của Đại Lý tự trung thừa Hầu Nguyên Nghĩa dùng đao đâm thủng bụng một tên ăn chơi nhà tiểu hộ, nghe đâu ruột rơi ra ngoài nửa đoạn.
Nếu chuyện này vào tay Bao Chửng, tên ăn chơi kia mà chết, nhi tử Hầu Nguyên Nghĩa cũng không còn đường sống.
Kết quả Hầu Nguyên Nghĩa vì bảo vệ nhi tử, tìm ngự y trong cung cứu tên kia, bản thân ông ta một ngày dâng ba tấu sớ, nói mình không biết dạy con, xin đi Đàm Châu nhậm chức để trừng phạt.
Hoàng đế sau khi biết chuyện, không thèm xem bất kỳ bản tấu nào của đám ngự sử, bút đỏ đặt xuống, Hầu Nguyên Nghĩa hành trang gọn nhẹ dẫn nhi tử rời Đông Kinh, nghe nói chập tối tới địa giới Phong Khâu.
Một viên quan văn mà chạy nhanh hơn cả quân đội, nói lên Hầu Nguyên Nghĩa yêu con ra sao.
Chuyện này có một khiếm khuyết nho nhỏ, tên ăn chơi kia cuối cùng không qua được, ba ngày sau sốt cao thế rồi xong đời nhà ma.
“ Tên khốn kiếp Bao Miễn đáng bị giáo huấn lâu rồi, biết rõ tính bá phụ mình mà còn suốt ngày lêu lồng với đám phóng đãng, lần này xảy ra chuyện tự chuốc lấy, không phải hắn vô ý dẫm chết lợn, mà là một đám người dẫm chết sáu con lợn nông hộ, tuy là lợn con nhưng cũng là nửa năm tâm huyết.” Vừa mới luyện xong thương pháp, Dương Hoài Ngọc để thân trần đầm đìa mồ hôi, ngồi trước mặt Thiết Tâm Nguyên lau người, nghe bọn họ đang thảo luận người xấu người tốt liền xen mồm vào.
“ Nếu như huynh nhậm chức dưới trướng của cha huynh, kết quả phạm quân luật, bị cha huynh trói lại xử chém, huynh thấy thế nào?”
Dương Hoài Ngọc đón ấm trà Thủy Châu Nhi đưa cho, cứ vậy tu luôn, sau đó lau miệng nói:” Không có chuyện đó đâu, ta có thể nhậm chức dưới trướng Hô Diên bá bá, La bá bá chứ không thể là cha ta, đó là truyền thống của tướng môn bọn ta.”
“ Phải rồi, thăng quan tiến chức cho nhi tử thì khó coi lắm, mọi người trao đổi, ngươi giúp con ta, ta giúp con ngươi, thế là vẹn cả đôi đường.”
“ Đúng là có nguyên nhân ấy, nhưng quan trọng hơn quân pháp không cho, thêm nữa một khi có chiến sự lớn xảy ra, thường đều là nhi tử xung phong phía trước, chẳng may có chuyện là đả kích lớn tới chủ soái, ảnh hưởng tới toàn quân, chứ không hoàn toàn xấu xa như tên tiểu tử ngươi suy đoán.”
Dương Hoài Ngọc giờ có chút quen với cách nói chuyện chướng tai của Thiết Tâm Nguyên:” Lão Cẩu đã nghe ngóng cho ngươi rồi, ngươi tính làm thế nào đây? Nói trước, chuyện giết người đừng tìm ta, ta chuẩn bị thi võ trạng nguyên rồi, không thể có vết đen trên người.”
“ Ta không định giết người, chỉ muốn bọn chúng ngoan ngoãn một thời gian, lần này coi như nể tình thân nhân tha cho chúng một lần, lần sau khó nói. Mẹ ta nhớ tình nghĩa cũ chứ với ta đừng hòng.”
Dương Hoài Ngọc thở phào, chỉ cần không giết người là được, Dương đại thiếu gia bây giờ tuy bị người người coi là phế vật, nhưng đánh vài kẻ không thành vấn đề.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất