Người Chơi Hung Mãnh

Chương 65: Hợp thể

Chương 65: Hợp thể


Đặc biệt là đám hồ ly lấy viên ngọc trai pha lê của Lý Ngang, vội vàng đánh rơi cả viên ngọc trai, kéo từng đám chạy ra khỏi chùa Cô Hàn, đợi đến lúc bọn chúng chạy hết vào trong rừng, quay đầu lại mới phát hiện trong sân có vài con yêu ma vẫn còn đang đứng tại chỗ.
Sài Thúy Kiều sau một năm được Lệ Quỷ truyền thụ kinh nghiệm, những ảo ảnh được kích hoạt bởi các hiệu ứng đặc biệt của mắt mèo không những có thể lừa người lừa quỷ mà còn có thể lừa yêu lừa ma.
Lý Ngang và Sài Thúy Kiều “hợp thể”, có thể kết hợp linh lực của cả hai người, mắt mèo phối hợp trong khoảng thời gian ngắn tạo ra một bức tường ma quái bao phủ toàn bộ sân, tương đương với việc phát huy hiệu quả 1+1 lớn hơn 2.
-Chạy cái gì chứ.
Lý Ngang ung dung nói, chân nhện nhanh như bay, chọn chính xác nhưng con yêu ma nói rằng đã ăn thịt người trong bữa tiệc, dùng bàn tay mảnh mai đâm chết từng con một.
Sau đó, cánh tay mảnh mai giống như bọ tre treo đầy yêu ma, giống như những sợi rơm nhỏ phủ đầy dâu rừng, trông rất tráng lệ.
-Lâu rồi không được ăn no như vậy.
Sài Thúy Kiều tự lẩm bẩm một mình, giơ cánh tay cao lên, ăn tươi nuốt sống, nuốt những con yêu ma vào họng.
-Thật vui vẻ.
Cảnh tượng một người một ma nuốt chửng đám yêu quái trông vô cùng kỳ dị đã gây ảnh hưởng tâm lý không nhỏ tới gia đình hồ ly đứng bên ngoài miếu. Nhiều con hồ ly nhỏ toàn thân run cầm cập, chỉ e cả đời này chúng cũng không dám nhìn thẳng vào những loại côn trùng “nhện” bình thường nữa đâu.
Lý Ngang và Sài Thúy Kiều hợp thể thành hình dạng tám cánh tay, vô cùng thích hợp để dọn sạch trận chiến, một khi ảo ảnh mắt mèo được phóng ra, cánh tay của Lệ Quỷ đâm vào, trong vài phút những ma quỷ xui xẻo tu vi thấp sẽ đâm nổ tung.
Sân miếu trống không, Lý Ngang rảnh tay quay người nhìn lại thì thấy tình hình chiến trường không lạc quan lắm.
Sức chống đỡ của Sơn Tiêu kia có thể so sánh với máy đóng cọc siêu trọng Woltman PDS của Hà Lan, vóc dáng to lớn trông rất nặng nề cồng kềnh nhưng động tác tứ chi lại vô cùng linh hoạt nhạy bén.
Hơn nữa cái chày Kim Cương Hàng Ma trong tay kiên cố không thể phã vỡ nổi, có thể so sánh với cột trụ của ngôi miếu. Mỗi lần nó nện xuống đều có thể phát huy hiệu quả.
Hà Hình Sơn và Tuệ Bẩm với thế tấn công mạnh mẽ cũng chỉ có thể trốn chạy trong hoảng loạn và rất khó để tìm được cơ hội phản kích.
Tệ hơn nữa là Sơn Tiêu còn có một chiếc áo cà sa màu tím không thể xuyên thủng được, có thể làm suy yếu rất nhiều đòn tấn công tầm xa. Con yêu ma này từ lúc phát hiện ra cung tên của Liễu Vô Đãi khá trí mạng, rất không có phong độ mà cởi áo cà sa trên người mình xuống, lộn xộn buộc lên đầu và ngực trái của hắn, chỉ để tứ chi da dày thịt béo lộ ra ngoài.
Về độ mặt dày và mức độ sợ chết, đám yêu ma của Vương Quan nhận số hai thì không yêu ma nào dám nhận số một.
-Chết, chết, chết, chết hết đi!
Sơn Tiêu bị áo cà sa buộc quanh đầu và miệng, gào thét một cách mơ hồ không rõ, giống như một con chuột cống vậy, cái chày Kim Cương Hàng Ma giơ lên cao nhắm vào các thành viên của tiểu đội, rồi đập nó xuống đất nhiều lần, không có chút kỹ xảo nào.
Dồn hết mười phần sức lực, đá bị nứt ra dưới sức đập nặng nề, những viên đá có kích thước bằng cối xay gió cũng bị nghiền thành bột, mặt đất của toàn bộ Đại Hùng bảo điện chìm xuống một lớp.
Hình Hà Sầu và Tuệ Bẩm trốn khỏi Đại Hùng bảo điện, dẫn Sơn Tiêu đi vào những chỗ được chôn mìn ở trong miếu.
Nhưng mà Sơn Tiêu da dày thịt béo cộng thêm Ma lực thì căn bản không quan tâm đến mìn, bàn chân giẫm mạnh tạo ra các dấu chân, dù là bom nổ mạnh đến đâu thì cũng chỉ có thể cắt nhẹ một lớp da dưới bàn chân hắn mà thôi.
Hừm hừm.
Yêu khí màu đen từ trong lỗ mũi của Sơn Tiêu tuôn ra nhanh vào lòng bàn chân, vết thương ở bàn chân bị mìn nổ tung đã lành lại, trông không có chút tổn thương nào.
Một viên, hai viên, ba viên.
Hà Hình Sầu tiếp tục trốn chạy, mỗi lần chày Giáng Ma giáng xuống đều vô cùng nguy hiểm, đồng thời trong lòng thầm tính số lượng mìn đã phát nổ rồi.
Con vượn khổng lồ lại dẫm lên một viên mìn, phía dưới nổ vang, máu dưới bàn chân phun ra, máu và thịt một mảng cháy đen.
Sơn Tiêu hơi giơ bàn chân lên, nhìn chỗ bị thương, thong thả gạt những mảng thịt cháy kia ra, khuôn mặt xấu xí mặc dù bị áo cà sa che lấp, nhưng trong đôi mắt tràn đầy ác ý, hung ác tàn khốc, gần như muốn nhấn chìm tất cả mọi người:
-Chết sớm, đầu thai sớm!
Hà Hình Sầu lăn mình vài cái tránh khỏi chày Giáng Ma đang nện xuống, hét to với hòa thượng Tuệ Bẩm ở phía xa:
-Đừng hoảng sợ, yêu lực của hắn không đủ đâu, nếu không hắn đã dùng yêu khí chữa lành vết thương trên cơ thể rồi. Chúng ta tiếp tục kéo dài thời gian.
Sơn Tiêu thoáng nhe răng, vẻ mặt âm u, yêu khí của hắn quả thực sắp hết rồi, nếu như đổi lại là ngày thường, hắn có thể sử dụng bát Phật dẫn động ánh trăng, ngưng kết ánh trăng lại trong bât sau đó uống vào thì hắn có thể khôi phục yêu lực.
Nhưng những kẻ địch này chắc chắn sẽ không có hắn cơ hội từ từ khôi phục lại.
Đáng hận, nếu như Xích Đỗ Tử đạo trưởng ở đây thì tốt quá.
……
Thế tiến công của con vượn khổng lồ dừng lại một chút, Vạn Lý Phong Đạo ngắm cơ hội chuẩn xác, cầm lấy thu thủy Trảm Long Kiếm, sau khi chạy hai ba bước lấy đà thì nhảy đến giữa đùi của Sơn Tiêu, điên cuồng chém vào bắp đùi của Sơn Tiêu.
Nhìn thấy quầy đồ nướng ven đường bày ra món lạp xưởng hun khói không? Động tác của Vạn Lý Phong Đao giống như cắt lạp xưởng vậy…
Lông dài màu đen cuộn lại, giống như tóc đen trong tiệm cắt tóc rơi xuống, máu tươi tuôn ra, thịt văng khắp nơi, cho dù Sơn Tiêu da dày thịt béo, tấn công cực kỳ tàn ác như vậy cũng không thể chịu nổi đau đớn, lộ ra vẻ mặt sụp đổ, kêu thành tiếng lớn.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất