Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng

Chương trình đã được thiết lập sẵn nào đó. Nhưng bởi vì sau khi độ kiếp xong, bên mình xảy ra vấn đề nửa tiên nửa phàm nên mới rước lấy sự chú ý của Thiên Đạo.

Chương trình đã được thiết lập sẵn nào đó. Nhưng bởi vì sau khi độ kiếp xong, bên mình xảy ra vấn đề nửa tiên nửa phàm nên mới rước lấy sự chú ý của Thiên Đạo.
Mà nguyên bản thì người khác cũng giống như Lý Trường Thọ vậy, nếu tích lũy của bản thân vượt qua quá nhiều so với "tư chất", Thiên Đạo sẽ tự điều chỉnh cường độ lôi kiếp. Độ kiếp sẽ cung cấp cho Luyện Khí Sĩ đầy đủ ma luyện, nếu chịu không được thì coi như thân tử đạo tiêu.
Nhưng không có ai biết trên người Lý Trường Thọ còn mang theo nhiều đồ vật cổ quái kỳ lạ như vậy, toàn những món "phòng thôi diễn". Khiến cho Thiên Đạo trong nhất thời tiết kiệm năng lượng lại tính sai cường độ lôi kiếp.
Mà khi Thiên Đạo chăm chú xem xét, thấy hắn chỉ là một "Bán tiên", toàn thân trên dưới tự nhiên không có nửa điểm bí mật. Cho nên vừa rồi hạ xuống uy áp, cũng không phải là đang dò xét, mà là chỉ cảnh cáo.
Tử Tiêu Thần Lôi cảnh cáo.
"Cũng may, có thể là chỗ tốt của việc trước đó nói năng lễ phép!"
Lý Trường Thọ điều chỉnh hô hấp, cấp tốc mặc đạo bào vào, trong lòng suy nghĩ nên lấy từ ngữ gì để cảm tạ Thiên Đạo lão gia.
Thình lình hắn nghe được tiếng sấm nổ vang rền trên không trung, phong vân trong phạm vi ngàn dặm biến sắc! Lý Trường Thọ vội vàng chắp hai tay vái chào thật sâu rồi một lần nữa cao giọng hô lớn: "Đệ tử Đạo Môn, bẩm báo thương thiên! Biến số độ kiếp vừa rồi thật sựu không phải tâm kế của đệ tử! Chỉ là thủ đoạn của đệ tử né tránh thiên tai nhân họa. Hôm nay tu đến đạo cơ này, đệ tử quả thật vẫn tuân thủ pháp điển Đạo Môn, nghe lời tổ sư dạy bảo, ngày đêm gian khổ tu hành! Khẩn cầu thương thiên thấy đệ tử tu hành không dễ, lại cho giáng lâm một lần lôi kiếp! Cũng xin thương thiên cho đệ tử đổi một chỗ độ kiếp khác, để cầu không bị bỏ mạng trong chuyến này!"
Lời nói của hắn vừa rơi xuống, đám mây đen trên không trung kia đã bắt đầu chậm rãi bành trướng. Bốn phương tám hướng có từng đợt kình phong thổi tới, phương viên trong vòng mấy trăm dặm trên mặt biển sinh ra từng đoá từng đoá mây xám, tụ tập về phía đỉnh đầu của Lý Trường Thọ.
Hắn lập tức hiểu rõ tình hình, vội vàng quay người phóng vào trong nước biển.
Trước đây vì phòng ngừa trước khi độ kiếp có người quấy rối, hắn đã cố ý tìm mấy địa điểm độ kiếp dự phòng, đồng thơi bố trí trận thế gia tốc thủy độn ở ngay dưới đáy biển.
Chuyện này ai mà có thể ngờ tới, khiến hắn đi qua địa điểm độ kiếp thứ hai cũng không phải là do người khác can thiệp, mà là…
Độ thiên kiếp lần thứ hai!
Độ Thành Tiên Kiếp hai lần liền?
Việc này trước đây đều chưa từng nghe nói.
Quả nhiên, đối mặt với thiên kiếp của mình, hắn chuẩn bị rất nhiều thứ như vậy cũng không tính là quá phận!
Lần này, phạm vi kiếp vân bao phủ là hơn một trăm dặm trên mặt biển, độ dày kiếp vân cũng gấp mười lần trước đây!
Lý Trường Thọ phi tốc thủy độn ở trong nước biển, mảng kiếp vân khổng lồ này cũng bám theo hướng di chuyển của hắn với cùng một tốc độ phiêu động.
Lại nhìn kiếp vân phía trên đang ngưng tụ thành một tòa Thiên Cung nguy nga. Trong Thiên Cung trước sau có vô số bóng người màu xám, bên trong cung còn có một vị đế quân uy nghiêm đang ngồi.
Tất cả những bóng người này đều là kiếp vân ngưng tụ mà thành, không thấy rõ được bất cứ khuôn mặt nào.
Phía dưới Thiên Cung có hai pho tượng Long Phượng to lớn, Long giương nanh múa vuốt, Phượng tung cánh xòe đuôi, dường như chỉ một khắc sau liền hóa thành vật sống chém giết lẫn nhau.
Phía dưới hai bức tượng Long Phượng là từng bầy hung thú, từng đạo bóng người to lớn. Tất cả dường như đang diễn hóa lại trận đại chiến Vu Yêu.
Phía dưới cùng là từng đạo quang mang trắng bạc xuất hiện khắp nơi trong kiếp vân, đang cấp tốc hội tụ tạo thành một lôi trì diện tích chừng mười trượng vuông. Trong lôi trì này, điện quang dày đặc như dịch thể đang chậm rãi dâng đầy.
Địa điểm thứ hai mà Lý Trường Thọ chọn để độ kiếp ở ngay bên ngoài ba trăm dặm, mấy trận thế đã bố trí trên đường đi trước đây khiến hắn liên tục gia tốc thủy độn.
Nhưng mà hắn vừa chạy tới hòn đảo nhỏ thứ hai, trên không trung liền truyền đến tiếng nổ vang.
Không lo được quá nhiều, Lý Trường Thọ tóm lấy một túi trữ vật rồi dùng sức vung vẩy ra xung quanh. Sáu cái lồng cách điện bị ném ra khắp nơi, lần này cũng không kịp mở chúng ra hết.
Vứt túi trữ vật xuống, tay trái Lý Trường Thọ đã nắm chặt một thanh đao khắc, tay phải cầm một thanh kiếm gỗ, từng tờ phù lục bay ra từ ống tay áo.
Lòng có linh cảm, Lý Trường Thọ vừa mới ngẩng đầu, dưới chân lập tức lảo đảo một cái…
Đây là vật gì?
Trên không trung, lôi trì kia chậm rãi nghiêng xuống, một mảnh "Lôi thác" đổ ập xuống đầu hắn. Vô số lôi đình rọi sáng mảnh thiên địa lờ mờ này trong nháy mắt.
Tay trái Lý Trường Thọ cầm đao khắc phi tốc huy động, trống rỗng khắc ra từng chữ cổ. Pháp lực toàn thân hắn tập trung vận chuyển, nửa người trên lần nữa lóe ra thất thải tiên quang, khí tức tiên linh bị hắn chuyển lên trên cùng!
Oanh! Thân hình của Lý Trường Thọ bị thác lôi điện bao phủ, những chữ cổ vừa khắc ra cơ hồ vỡ vụn trong nháy mắt, cơ thể thon dài của hắn bị đè dí xuống trên mặt đất.
Một lát sau, khi lôi quang tiêu tán, Lý Trường Thọ nhảy ra khỏi hố sâu vuông vức trên mặt đất, đạo bào rách rưới như xơ mướp, khí tức phập phồng. Hắn không nhịn được cúi đầu phun ra một ngụm máu tươi.
Đây mới là thiên kiếp chân chính của ta?
Đủ…đủ mạnh…đủ phê!
Hắn lập tức huy động đao khắc, viết ra hết chữ này đến chữ khác xung quanh người. Nội dung những chữ cổ này hợp thành, là một phần của điển tịch Thượng Cổ [Bố Canh] do tiên hiền Nhân Tộc Thần Nông viết ra.
Những chữ cổ này giống như tạo thành một loại trận thế nào đó, sắp xếp theo bố cục nguyên văn quay xung quanh người hắn rồi chậm rãi dâng lên tới đỉnh đầu.
Cùng lúc đó, thân thể của Lý Trường Thọ tuôn ra một đoàn Tam Muội Chân Hỏa bao phủ từ đầu đến chân. Quanh người hắn, từng đóa từng đóa hoa sen chín cánh chậm rãi phiêu mở, từng đóa to như cái chậu rửa mặt.
Đây là dị tượng xuất hiện lúc hắn thôi động toàn bộ pháp lực của bản thân.
Tới đi, thiên kiếp!
Lý Trường Thọ ngửa đầu nhìn lên, tóc dài và đạo bào cùng nhau phiêu động trong gió. Phía trên, lôi trì nghiêng xuống một lần nữa, lại là một mảnh thác lôi điện ầm ầm đánh xuống!
Lần này, hai chân của Lý Trường Thọ khẽ cong bật một cái, cả người phóng vút lên cao, thần quang phun trào trong hai mắt chủ động đón đánh "lôi thác" !
Cửu lôi thiên kiếp!
Đã đợi ngươi thực sự quá lâu rồi.

"Sư phụ, tại sao lại không đi tiếp?"
Phía trên Nam Hải, một đóa mây trắng dừng lại phiêu phù trong không trung. Lão đạo đang bị tiểu đệ tử lôi kéo nhưng lại vẫn đứng bất động, chỉ đưa mắt nhìn chăm chú khu vực độ kiếp thứ hai của Lý Trường Thọ. Lão không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh.
"Đây…đây là loại thiên kiếp gì? Bên trên có Thiên Cung, bên trong có Long Phượng, phía dưới giống như Thần Ma, chẳng lẽ là Cửu Tiêu Thần Ma Kiếp xếp hạng thứ hai trong truyền thuyết?"
Nhưng ngay sau đó, lão đạo lại lắc đầu thở dài: "Ài! Hôm nay là ngày gì, kỳ tài tu đạo Nam Hải hẹn nhau độ kiếp? Đáng tiếc, lại có một tiểu gia hỏa phải táng thân dưới thiên kiếp. Đi thôi đi thôi, nhìn thứ này cũng vô dụng."
Thiếu nữ nhẹ giọng hỏi: "Sư phụ, người kia không thể vượt qua loại thiên kiếp này sao?"
Lão đạo không đáp mà hỏi ngược lại: "Vừa rồi tám đạo lôi kiếp kia, con có cảm nhận được linh khí phun trào ở xung quanh chỗ người độ kiếp không?"
Thiếu nữ lập tức lắc đầu.
"Đó chính là đáp án! Tám đạo lôi kiếp đã rất khó vượt qua, huống chi là ba mươi hai hung kiếp. Người vừa độ kiếp lúc trước đã hồn phi phách tán, hiện tại lại tới một người nữa."
Lão đạo cười khổ nói tiếp: "Tư chất quá tốt sẽ bị trời ghét. Hồng Hoang quả thực đã có quá nhiều cao thủ, không dựa vào sự kiềm hãm của Thiên Đạo, nói không chừng đại kiếp đảo mắt đã đến. Đi thôi, chớ có đi xem người nghèo túng quẫn."
Lão đạo nói xong, đóa mây trắng này tiếp tục bay về phía nam. Nữ đệ tử kia vẫn hiếu kì quay lại nhìn mặt biển ở ngoài ngàn dặm.
Kiếp vân khổng lồ kia không sai biệt lắm đã sắp ép sát đến mặt biển.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất