Sủng Thú Sư

Chương 18 Khổng Cầm Như.

Kiếp trước, Trần U chỉ là một nam 8.5 nên hắn gặp rất nhiều nam, nữ chính, hay còn có tên gọi khác là Khí Vận Chi Tử.

Có người thì mất vị thế, gia tộc ruồng bỏ, hôn thê từ hôn, huynh đệ cướp đoạt thiếp thân thị nữ đồng thời đuổi giết vào tận rừng sâu. Thiếu niên lết thân tàng đầy thương tích, gặp được một con ma thú cấp Đế Vương đang dưỡng thương.

Đồng bệnh tương liên, cả hai ký kết Sinh Tử Khế, thiếu niên trở thành Sủng Thú Sư, quay lại gia tộc, cứu ra thị nữ, giết ngược lại những huynh đệ kia.

Gia tộc hôn thê mặt dày đi đến, muốn làm lại mối hôn sự, thiếu niên chỉ lạnh lùng nhìn một cái, ôm thị nữ cùng leo lên sủng thú bay đến nơi khác.

Một đường cơ duyên, thiếu niên càng trưởng thành, sủng thú vào Linh phẩm, thiếu niên cũng nhập Thánh, cùng thị nữ thành cường giả ngao du sơn thủy ở Trung châu.

Hay có thiếu niên may mắn nhặt được Tiên Thạch, ma thú nuôi từ nhỏ thức tỉnh hệ Tiên, ký Sinh Tử Kế, một đường gáy vang từ Nam châu đến Trung châu, thực lực hóa Thánh cảnh, trở thành Thành Chủ một phương.

Hay có một thiếu niên thuộc tông môn, tìm ra cách nuôi Côn, một đường đánh thẳng, càn quét từ Đông châu lên Trung châu, thành lập một thế lực mới ở Trung châu, thực lực Bán Thần cảnh.

Hay…….

…..

Điểm chung của những Khí Vận Chi Tử này là cơ duyên đầu tiên của họ rất mạnh, là nền tảng vững chắc cho họ tiến về những cấp độ về sau, hơn nữa trên con đường họ đi họ cũng gặp nhiều cơ duyên và quý nhân khác, trợ họ đã mạnh lại càng mạnh.

Trong tất cả những Khí Vận Chi Tử mà hắn gặp qua thì có một nhân vật rất đặc biệt, là một nữ nhân nhưng thực lực cực kỳ mạnh, mạnh hơn cả những nhân vật cổ lão khác, là người trẻ nhất đi vào Thần cảnh.

Khí Vận Chi Tử này chính là công chúa của Trung Châu Hoàng Triều.

Khổng Cầm Như.

Câu chuyện của cô công chúa này cũng rất ly kỳ.

Phụ thân của cô, Khổng Văn Uyên vốn được Thái Thượng Hoàng Trung Châu Hoàng Triều nhận là người kế nhiệm vị trí Đế Vương, nhưng em của ông ta không chịu, muốn cùng ông ta tranh vị.

Khổng Văn Uyên tất nhiên là dễ dàng đồng ý, nhưng tưởng chừng đơn giản như vậy thôi, không ngờ nhân dịp này có nhiều thế lực nhắm vào Trung Châu Hoàng Triều.

Không biết em của ông ta bị tà nhập hay gì, từ một cuộc tranh vị quyết định bằng trận đấu sủng thú lại chuyển thành cuộc chiến gió tanh mưa máu.

Thái Thượng Hoàng và sủng thú đã đi ngao du sơn thủy, và mối liên hệ của ông với Hoàng Triều bị cái gì đó chặn lại, đồng thời tạo ra tín hiệu giả gửi đến Thái Thượng Hoàng nên ông cứ tưởng Hoàng Triều vẫn bình thường nên không trở về.

Nhận thấy mọi thứ dần vượt khỏi tầm khống chế, Khổng Văn Uyên liền đưa Hoàng Hậu đang mang thai 9 tháng tránh xa Hoàng Triều, đi đến nơi an toàn khác.

Như đã lên kế hoạch từ rất lâu, hai trong số bốn thị nữ của Hoàng Hậu chợt phản bội tấn công người, một thị nữ khác ở lại ngăn cản, một người khác nhanh đưa Hoàng Hậu đi.

Không ngờ phía trước còn nhiều đợt tập kích, thị nữ chết thảm, HoàngHậu cũng là một Sủng Thú Sư, nương nhờ sủng thú mới có thể đi đến nơi an toàn.

Nơi an toàn là một căn nhà tranh ở sâu trong núi, có một bà lão sống trong đó, cũng như Điệp Tố, bà lão này là do ma thú hệ Tiên hóa thành, thực lực Thần cảnh.

Có bà lão tọa trấn, Hoàng Hậu không còn bị truy kích nữa, và sau hai ngày Hoàng Hậu lâm bồn sinh ra một đứa bé gái.

Nhưng điều không may lại xuất hiện, trên sơn cốc lúc này chợt xuất hiện một cái móng vuốt cự đại đang đập xuống nhà tranh.

Chủ nhân của móng vuốt cũng là một ma thú Thần cảnh, là kẻ thù của bà lão từ rất lâu.

Từ trong nhà tranh vươn ra một bàn tay, cản bộ vuốt kia lại.

Không ngờ đám người kia có thể thỉnh được kẻ thù của mình tới đây, bà lão lúc này cực kỳ ngưng trọng, bà lão bây giờ phải chống lại kẻ thù, không thể bảo hộ Hoàng Hậu lẫn công chúa chu toàn.

Nhưng với thực lực của Hoàng Hậu, bà lão có thể đảm bảo nàng bỏ chạy được, nhưng công chúa mới sinh có hai ngày, còn rất yếu, nếu Hoàng Hậu bị truy sát thì khả năng bị dư ba trận đấu làm ảnh hưởng là rất cao.

Nhanh chóng thương lượng sơ qua với Hoàng Hậu, sau khi được người đồng ý, bà lão liền thi triển thú kỹ hệ Tiên, chỉnh khuôn mặt xinh đẹp của công chúa trở nên bình thường, đồng thời có một vết bớt lớn.

Sau đó bà lão đánh ấn ký truy tìm, để có thể tìm được công chúa sau này, ban cho công chúa sự chúc phúc, có thể bảo hộ cô trong thời gian sáu năm.

Sau khi xong xuôi, bà lão lại mở một cánh cổng, đưa công chúa đi vào đó, đến một địa điểm an toàn bất kỳ trên Trung châu, lấy được từ mối liên hệ với các ma thú hệ Tiên khác.

Nhưng bà lão không ngờ rằng, trong lúc dịch chuyển đến đó, công chúa bị vết nứt không gian truyền đến một địa điểm khác.

Ba tháng sau.

Thái Thượng Hoàng lúc này đột nhiên trở về, giúp bình định phản loạn, điều tra và dọn dẹp rất nhiều kẻ thù của Hoàng Triều. Trong vụ việc này còn có nhiều thế lực ngang hàng với Hoàng Triều nhúng tay, Thái Thượng Hoàng dù giận nhưng cũng không làm gì được.

Em trai của Khổng Văn Uyên bị khống chế thực hiện vụ việc này, nên sau khi thức tỉnh, ông liền muốn tự sát tạ tội, nhưng Khổng Văn Uyên ngăn ông lại, muốn ông tự chuộc lại lỗi lầm bằng việc xử lý hết những sâu mọt còn sót lại.

Khổng Văn Uyên nhanh chóng tìm lại được Hoàng Hậu, biết hoàng sinh hạ một công chúa cho mình thì vui mừng. Nhưng niềm vui không được bao lâu, bà lão kia tìm đến báo tin dữ, công chúa đã không định vị được, nàng không ở Trung châu.

Nghe tin, hai người liền đứng như trời trồng, Hoàng Hậu sau đó ngất xỉu được người đưa đi dưỡng sức.

Bà lão cũng không ngờ được chuyện này, bà đã liên lạc với những ma thú hệ Tiên ngao du sơn thủy kia, nhờ họ tìm kiếm giúp.

Đế Hoàng Khổng Văn Uyên cũng âm thầm cử ra người tìm kiếm bên ngoài những châu lục khác.

Sau bao nhiêu nổ lực tìm kiếm thì không có tin tức tốt nào báo về, nhất là khi bảo hộ chúc phúc của bà lão hết hiệu lực, cao tầng của Trung Châu Hoàng Triều trong lòng càng lo nhưng mặt ngoài không biểu hiện ra gì.

Cứ ngỡ mãi đã mất công chúa, nhưng ba mươi năm sau, có tín hiệu tốt từ phía Nam châu.

Nghĩ đến chuyện này, Trần U ẩn ẩn cảm thấy hài hài.

Tín hiệu từ phía Nam châu là do sự cảm ứng từ huyết mạch của Đế Hoàng, nói hoa mỹ là vậy, thật ra là do công chúa thất thân nên Đế Hoàng mới cảm ứng được.

Công chúa lúc đó là người làm công của một gia tộc nhỏ, thiếu gia của gia tộc đó ăn nhậu say xỉn về nhìn nhầm công chúa có vết bớt lớn là tiên nữ nên liền dắt vào phòng.

Sau đó người của Hoàng Triều đến rướt công chúa đi, thiếu gia kia bây giờ là Phò Mã nên cũng được đưa theo.

Tên này cũng được xem như là một Khí Vận Chi Tử, áp lên Trung Châu Công Chúa liền hóa Phò Mã, trở thành người có địa vị ở Trung châu.

Nhưng tên này không phải là Sủng Thú Sư đồng thời là một phế vật thật sự, ỷ mình là Phò Mã, những thị nữ xinh đẹp trong cung đều qua tay hắn, lấy địa vị áp bức những người ngoài cung, ….

Công chúa không thích tính cách, nhân phẩm tên này, nhưng dù gì hắn cũng là người giúp mình về lại được Hoàng Triều, là nam nhân đầu tiên của mình nên cũng kệ hắn, không quan tâm cũng không giúp hắn bất cứ chuyện gì.

Bà lão cảm thấy có lỗi nên khi công chúa trở về liền đồng ý làm sủng thú đầu tiên của cô. Có được sủng thú hệ Tiên Thần cảnh, thực lực công chúa có thể hình dung ngày đi ngàn dặm, nước chảy mây trôi, chẳng mấy chốc đã bỏ xa thế hệ cùng lứa, vượt mặt bô lão, trở thành Sủng Thú Sư Thần cảnh thứ ba của Trung Châu Hoàng Triều.

Dù có thể thay đổi khuôn mặt nhưng công chúa vẫn không muốn, ba mươi năm đó như là cả cuộc đời của cô, đẹp hay xấu, trắng hay đen đối với cô chẳng còn quan trọng nữa.

Trần U ấn tượng với khuôn mặt công chúa, nhớ mãi trong ký ức vì năm đó hắn mới vào Nhất cấp Sủng Thú Sư đã đạp chân vào Trung Châu Hoàng Triều.

Sau đó vài tháng, khe nứt xuất hiện, ma vật xâm lấn, Thái Thượng Hoàng và Đế Hoàng đã đi xử lý ma vật, giao cho công chúa trấn thủ Hoàng Triều.

Nhưng bốn ma vật Thần cảnh xuất hiện và nhiều ma vật khác ngay trên không trung Hoàng Triều, công chúa lấy một địch hai, bà lão cũng như vậy, nhưng cường giả Thánh cảnh của Hoàng Triều cũng ngăn những ma vật Thánh cảnh khác, trợ người dân sơ tán.

Hắn lúc đó cũng hỗ trợ mọi người ngăn cản ma vật giết vào dân thường, cường giả ngã xuống ngày càng nhiều, Thánh cảnh, Nhất cấp, Nhị cấp rụng như mưa.

Đến khi nhìn lại chỉ còn có mỗi công chúa toàn thân đầy vết thương rợn người và hắn là còn đứng lại nơi đó, trong khi đó bốn ma vật Thần cảnh kia còn tới ba con.

Nhận thấy không thể làm gì được nữa, Trung Châu Công Chúa quay mặt đối diện với Trần U, nở một nụ cười, nói một câu mà hắn vẫn còn khắc sâu đến giờ.

"Nói với Phụ Hoàng, Cầm Như xin lỗi người, Cầm Như đã thất bại rồi, Trung Châu Hoàng Triều phải để Phụ Hoàng xây dựng lại rồi."

Nói rồi công chúa chảy ra hai hàng nước mắt, cầm Trần U ném mạnh về phương xa, còn bản thân quay lại nhìn ba con ma vật, trường thương chống thẳng, ý chí quyết tử.

Sau đó, hắn không còn nghe được tin tức nào về công chúa nữa, một đời thiên kiêu như vậy mà ngã xuống.

……

…..

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất