Ta Có 90 Nghìn Tỷ Tiền Liếm Cẩu

Chương 37 Xem biệt thự

Hôm nay Triệu Ngọc Kỳ mặc một bộ váy kiểu tiên nữ cách tân, màu sắc không quá chói nhưng lại làm bật lên khí chất thanh tao, trong sáng của nàng.

Cùng với lối trang điểm tinh tế, mắt ngọc mày ngài, trời sinh quyến rũ.

Giống như một đóa Thiên Sơn Tuyết liên, từ xa có thể nhìn thấy mà không thể khinh nhờn.

Lý Dương chỉ là nhìn thấy một cái thì quả tim đã đập thình thịch, khó mà quên.

"Này, xin chào, bạn Ngọc Mỳ, ta là Lý Dương a, đội trưởng đội điền kinh của trường học, chúng ta trước kia đã từng gặp!"

Lý Dương xuống xe lên tiếng chào hỏi.

"Bạn Lý Dương, là ngươi a!"

Triệu Ngọc Kỳ khẽ gật đầu lịch sự mà nói.

Nàng là Phó chủ tịch Hội sinh viên, mà Lý Dương cũng xem như là một trong những nhân vật có tiếng trong trường học.

Trước đó bọn họ từng gặp nhau một lần.

Biết nhau thì cũng có thể hiểu.

Nhưng cũng không phải là rất quen!

"Bạn Ngọc Kỳ muốn đi đâu sao? Hay là ngồi xe của ta, ta cho ngươi đi nhờ một đoạn đường?"

Lý Dương vô tình hay cố ý chỉ vào BMW series 7 bên cạnh hắn.

"Không được, hôm nay ta có hẹn với người rồi!"

Triệu Ngọc Kỳ quan sát bốn phía xung quanh một lượt.

Vậy mà không nhìn thấy Trần Viễn ở đâu.

Nàng ta tức giận giẫm chân một cái.

Hôm nay nàng ta thế nhưng là ăn mặc rất trau chuốt, tuy rằng để cho Trần Viễn đợi tới hơn hai giờ, nhưng ngươi cái tên này cũng quá không kiên nhẫn a?

Mới chờ có hai giờ mà đã không kiên nhẫn được nữa?

Vậy trang điểm sáng nay chẳng phải là không công rồi?

"Kỳ Kỳ mỹ nữ, ngươi cuối cùng đã tới, nhanh lên xe đi!"

Đúng vào lúc này.

Trần Viễn lăn kính cửa sổ xuống gọi Triệu Ngọc Kỳ.

Triệu Ngọc Kỳ xoay người nhìn lại.

Phát hiện Trần Viễn đã ngồi ở trong xe, và đó là một chiếc xe siêu sang hàng đầu Rolls-Royce Phantom.

Nàng ta đầu tiên là sửng sốt một chút, nhưng chẳng mấy chốc đã phản ứng lại.

Lấy độ ra tay hào phóng của Trần Viễn để mà phán đoán, Triệu Ngọc Kỳ sớm đã suy đoán hắn là công tử nhà giàu không phải bình thường.

Tuy rằng lần trước ngồi trên một chiếc xe đạp.

Nhưng người ta có xe sang trọng thì cũng là chuyện rất bình thường a!

Cứ như vậy, Triệu Ngọc Kỳ lập tức không có để mắt tới Lý Dương.

Giống như thể hắn người này không tồn tại vậy.

"Trần Viễn, thật xin lỗi a, để cho ngươi phải chờ lâu!"

Triệu Ngọc Kỳ vừa biểu thị áy náy, vừa lên xe một cách rất tự nhiên.

Lý Dương lại trở thành kẻ khôi hài một lần nữa!

Vốn là còn muốn vớt vát một chút, mượn cơ hội nói chuyện với hoa khôi của trường, tìm về một chút thể diện ở trước mặt Trần Viễn.

Nhưng mà ai biết vậy mà lại bị đánh mặt?

Quá khó khăn!

Thực sự là quá khó khăn!

Một ngày bị mất mặt một lần không đủ.

Thế mà còn bị mất mặt tới hai lần?

Trang bức không thành bị phản ngược!

Lúc này thật sự là mất mặt ném tới nhà bà ngoại!

"Cái BMW bỏ đi này, ta mẹ nó lần sau cũng không tiếp tục lái ra để trang bức nữa!"

······

Sau khi Triệu Ngọc Kỳ lên xe, chiếc Rolls-Royce đậu trước trường học đã lâu, cuối cùng cũng chậm rãi rời đi.

Trên xe.

Triệu Ngọc Kỳ phát hiện Trần Viễn đối với việc nàng ta đến muốn hơn hai giờ dường như cũng không có chút tức giận nào, lộ ra là một nam nhân rất có phong độ!

Hắn cũng không có so đo những chuyện nhỏ nhặt này!

Đối với phản ứng này của Trần Viễn, nàng ta rất hài lòng.

Đây mới là tâm thái mà một nam nhân trưởng thành nên có.

Trên thực tế nàng ta không biết, Trần Viễn chẳng qua cũng chỉ vừa mới tới mà thôi.

Đợi nàng ta lâu nhất khoảng mười phút.

Tâm trạng tự nhiên là rất ổn định.

"Tiểu Lưu a, vừa rồi thật cám ơn ngươi, khả năng diễn không tệ, lát nữa ta sẽ khen ngợi ngươi với Hồng tổng của các ngươi, để hắn tăng lương cho ngươi!"

"Yên tổng khách khí, thật ra thì ta cũng không nghĩ tới, Yên tổng thế mà còn trẻ như vậy!" Tiểu Lưu người lái xe cười nói.

Vừa rồi Trần Viễn gửi tin nhắn cho hắn, bảo hắn phối hợp tới trang bức.

Hắn nhìn vào kính chiếu hậu của ô tô vài lần, mới xác định Trần Viễn này còn rất trẻ chỉ khoảng chừng hai mươi tuổi, chính là Yên tổng hôm nay hắn muốn đón?

Nghe nói vị đại lão này thế nhưng là Thần hào trên mạng.

Vung tiền ném quà tặng mấy chục triệu khen thưởng cho các nữ Streamer.

Ban đầu cho rằng vị đại lão này hẳn là một người đàn ông trung niên có sự nghiệp thành công.

Ai biết thế mà còn là một sinh viên đại học.

Đương nhiên, sinh viên hán cũng không dám coi thường.

Nhân vật có thể nổi tiếng được như vậy thì hoàn cảnh gia đình bình thường sao?

"Trần Viễn, hôm nay chúng ta đến cùng là đi tới chỗ nào vậy?"

Triệu Ngọc Kỳ không biết Trần Viễn và lái xe đang nói chuyện gì, một mặt tò mò mà hỏi.

"Ngươi cứ đi thì sẽ biết!"

Trần Viễn mỉm cười, giữ vẻ thần bí.

Nửa giờ sau.

Chiếc xe sang trọng này cuối cùng cũng lái vào tiểu khu biệt thư Giang Cảnh.

Cuối cùng dừng ở lại trước biệt thự sân vườn số 1.

"Yên tổng, tới!" Lái xe Tiểu Lưu lịch sự nói.

"Được rồi!"

Trần Viễn kéo Triệu Ngọc Kỳ xuống xe.

Lúc này, trong biệt thự sân vườn, một người đàn ông trung niên dáng vẻ ba mươi bảy ba mươi tám tuổi, xem xét chính là một người thành đạt, trên mặt mang theo nụ cười bước ra.

Đằng sau hắn còn có một nữ thư ký đeo kính với thân hình nóng bỏng đi theo.

"Yên ·· Yên tổng?"

Hồng Viễn Kiều ngay lúc đầu nhìn thấy Trần Viễn, có chút thật không dám tin tưởng, nhưng vẫn là nghi hoặc hỏi một câu.

"Hồng tổng, ta chính là Tịch Mịch Nhất Căn Yên!"

Trần Viễn đưa tay, thoải mái thừa nhận mà nói.

"Vãi thật, Yên tổng hóa ra còn trẻ như vậy a, quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên!"

"Chúng ta cũng đừng ở chỗ này nói lời khách sao nữa, trực tiếp nói thẳng vào chuyện chính đi!"

Trần Viễn không muốn nói những lời khách sáo để mà rồi lại khen lẫn nhau.

Hắn và Hồng Viễn Kiều gặp nhau lần đầu, mặc dù là bạn trong nhóm, nhưng cũng chưa nói tới có giao tình gì.

Hồng Viễn Kiều muốn bán biệt thự để thu lại tài chính.

Trần Viễn muốn mua lại, nhặt cái tiện nghi.

Chỉ đơn giản là như vậy.

So sánh để mà nói, Hồng Viễn Kiều vội hơn so với hắn nhiều, dây chuyền vốn trong tay hắn bây giờ gần như sắp đứt đoạn!

"Yên tổng là người thẳng thắn nói chuyện thẳng thắn, vậy ta cũng sẽ không nói lời vô ích nữa, Lina, giới thiệu cho Yên tổng một chút đi!"

"Vâng, Hồng tổng!" Nữ thư ký đeo kính khẽ gật đầu.

"Yên tổng, mời đi theo ta đi!"

Lina làm ra một cái dấu tay xin mời.

Trần Viễn thì kéo lấy tay Triệu Ngọc Kỳ đi vào biệt thự sân vườn.

Hồng Viễn Kiều khẽ gật đầu có chút tán thưởng.

Yên tổng xuất thủ chính là không giống, nữ tử hắn mang theo còn muốn xinh đẹp hơn so với thư ký mà hắn lựa chọn tỉ mỉ nhiều!

Có đôi khi phán đoán một nam nhân có thực lực hay không.

Thì nhìn nữ tử mà hắn mang theo bên người là biết.

"Trần Viễn, ngươi và Hồng tổng kia rốt cuộc muốn nói chuyện làm ăn gì a?" Triệu Ngọc Kỳ nhỏ giọng dò hỏi.

"Cũng không tính là làm ăn lớn, Hồng tổng muốn bán căn biệt thự này, muốn hỏi ta có hứng thú mua lại hay không, thế cho nên hôm nay ta mang ngươi tới xem!"

Trần Viễn giọng điệu thản nhiên.

Giống như mua biệt thự đối với hắn mà nói chẳng khác nào như đi mua thức ăn ở ngoài chợ vậy.

Nữ thư ký Chu Lina trong lòng âm thầm giật mình không thôi.

Nàng thế nhưng là biết ngôi biệt thự này của Hồng tổng, trước đây thế nhưng là bỏ ra hơn 57 triệu để mua lại, lại thêm các loại trang trí xa hoa, tính toán đâu ra đấy đều vượt qua 60 triệu!

Mua bán biệt thự giá khoảng 60 triệu đồng, thế mà ở trong mắt của đối phương còn không tính là làm ăn lớn?

Trong lúc nhất thời, thái độ của nữ thư ký đối với Trần Viễn càng ngày càng cung kính.

"Yên tổng, đây là tầng một của biệt thự, toàn bộ kiểu dáng biệt thự trước mắt, là một tòa nhà song lập nhỏ ba tầng, còn có một tầng hầm, tổng cộng là bốn tầng, ngôi biệt thự này tổng cộng có hai phòng bếp, ba phòng vệ sinh, còn có một phòng tắm riêng biệt, hai phòng để quần áo, một phòng ngủ chính, bốn phòng ngủ cho khách và phòng cho người giúp việc."

Ngoài ra, phía trước biệt thự còn có bể bơi, trên tầng hai có phòng chiếu phim, tầng ba có phòng ngắm sao, phòng ngắm sao được thiết kế với cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn, ánh sáng cực tốt, đặc biệt vào mùa hè, chỉ cần bấm điều khiển từ xa, nóc phòng sẽ tự động bật lên, có thể nằm ở trên giường để ngắm sao, rất lãng mạn.

Hồng tổng vì thiết kế phòng ngắm sao này còn đặc biệt bỏ ra 500 ngàn đồng mua kính thiên văn ....

Nữ thư ký Lina dẫn theo Trần Viễn đi dạo toàn bộ trong căn biệt thự này một lần.

Vừa đi, vừa giới thiệu.

Lúc tới tầng hai giới thiệu phòng ngủ chính, cũng không biết Hồng tổng có phải là có cái đam mê kỳ quái gì hay không.

Giường của hắn thế mà dài tới bốn mét, rộng ba mét.

Có phải là có hơi quá lớn rồi hay không?

Cũng may phòng ngủ chính có diện tích hơn 100 mét vuông, nếu không một chiếc giường lớn như vậy trông sẽ không vừa.



Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất