Ta Có 90 Nghìn Tỷ Tiền Liếm Cẩu

Chương 39 Độ thiện cảm của Triệu Ngọc Kỳ tăng vọt

"Không không không, Trần Viễn, biệt thự này ta thật không thể nhận, đây chính là biệt thự trị giá tới 60 triệu đồng a, sao ngươi có thể viết tên của ta vào được!"

Triệu Ngọc Kỳ tuy rằng trong lòng khiếp sợ không gì sánh nổi.

Cũng rất cảm động Trần Viễn có thể có tâm ý như thế.

Nhưng cái món quà này thực sự là quá lớn!

Lớn tới mức nàng ta cũng có phần thật không dám nhận lấy.

Dù sao, tặng quà ở bên trong phòng LiveStream cùng với tặng một ngôi biệt thự ở trong thực tế, ý nghĩa thế nhưng là hoàn toàn không giống!

Xem như một đôi vợ chồng mới cưới, lúc nhà trai mua nhà cũng chưa chắc sẽ viết tên của nhà gái vào.

Thậm chí vì để tránh cho lúc ly hôn sinh ra cảnh tranh chấp kinh tế, sẽ còn đi thực hiện công bằng tài sản trước khi ly hôn.

Mà bây giờ Trần Viễn và nàng còn chưa có gì cả.

Mối quan hệ giữa hai người cùng lắm cũng chỉ tới mức mập mờ, giữa hai bên có chút ấn tượng tốt với nhau mà thôi, thậm chí còn không phải là bạn trai bạn gái chân chính.

Như vậy mà ngươi đã muốn tặng biệt thự rồi.

Triệu Ngọc Kỳ là thật không dám nhận.

Hơn nữa nếu như nàng tha thật đồng ý mà nói, vậy sẽ để người ta cảm thấy nàng ta là một con người rất tham lam, rất hám tiền, rất không có đẳng cấp.

Nữ nhân chỉ cần hơi có một chút EQ, thì không có khả năng đồng ý ngay.

Tướng ăn như thế quá khó xem!

"Ngọc Kỳ, nếu như ngôi biệt thự này không viết tên của ngươi, chỉ sợ ta hôm nay là không mua được!"

"Tại sao?" Triệu Ngọc Kỳ lập tức dò hỏi.

"Còn có thể tại sao, bởi vì bất động sản đứng trên danh nghĩa của ta thực sự nhiều lắm, ngươi biết quốc gia có cái lệnh hạn chế phòng ở không?

Khi có nhiều bất động sản đứng tên một người, họ không thể mua bất động sản mới được nữa, vì vậy ngôi biệt thự này chỉ có thể tạm thời sang tên trên danh nghĩa của ngươi, ngươi xem như giúp ta một chuyện!

Đương nhiên, nếu như ngươi thực sự không muốn giúp ta, ta chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi cho Hồng tổng!

Hồng tổng, thật xin lỗi, chuyện của ngươi ta sợ rằng không giúp được ngươi rồi, số tiền mà ngươi thiếu hụt, vẫn là tự nghĩ biện pháp khác tới giải quyết a!

Trần Viễn giang hai tay ra, một bộ dáng vẻ hắn cũng rất là bất đắc dĩ.

Cái cớ này là cái cớ mà hắn đã suy nghĩ thật kỹ trước đó.

Bởi vì dựa theo tư duy logic bình thường, hắn có thể đoán được Triệu Ngọc Kỳ chưa hẳn sẽ đồng ý nhận lấy.

Mà lấy cái 'Lệnh hạn chế phòng ở' này ra quả thực là rất hoàn mỹ.

Vừa đúng, tạo cho Triệu Ngọc Kỳ hạ một cái bậc thang, cho nàng ta một cái cớ để tiếp nhận bất động sản sang tên nàng.

Như vậy nàng ta lộ ra cũng không phải là một con người tham lam, cũng không phải là một kẻ hám giàu như vậy!

Nàng ta chỉ đơn giản là đang giúp Trần Viễn một chuyện mà thôi.

Có cái cớ này, ở trên phương diện đạo đức, sẽ càng dễ dàng để cho người ta dễ chấp nhận hơn.

Nữ sinh cũng muốn có thể diện!

Thứ hai, Trần Viễn nói không mua ngay ở trước mặt Hồng Viễn Kiều!

Hồng Viễn Kiều vì bù đắp lỗ hổng tài chính, chắc chắn sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp ra để cho Triệu Ngọc Kỳ nhận lấy ngôi biệt thự này.

Trần Viễn căn bản cũng không cần phải tốn nhiều miệng lưỡi.

Tự nhiên sẽ có người đứng ra thuyết phục Triệu Ngọc Kỳ giúp hắn!

Đây không phải là nhất cử lưỡng tiện sao?

Quả nhiên, khi Trần Viễn nói không mua được.

Hồng Viễn Kiều lập tức cuống lên.

"Vị mỹ nữ kia, Trần Viễn huynh đệ cũng đã nói như vậy rồi, hay là ngươi đồng ý đi, ngôi biệt thự này tạm thời sang tên trên danh nghĩa của ngươi?"

"Không không không, ta thật không thể nhận, biệt thự trị giá 5, 60 triệu đồng, thật sự là có hơi quá dọa người!" Triệu Ngọc Kỳ vẫn lắc đầu từ chối nhận lấy.

"Mỹ nữ, xem như là ta cầu xin ngươi, ngươi đồng ý đi, công ty của ta còn có mấy trăm người đang chờ ta phát tiền lương đây, nếu như ngôi biệt thự này mà không bán ra được, nguồn tiền của ta sẽ đứt gãy, đến lúc đó công ty phá sản, lại tạo ra một đám người mất việc, những người đó cũng đều trên có người già dưới có trẻ nhỏ, ngươi thật nhẫn tâm nhìn thấy bọn họ bị thất nghiệp sao?"

Hồng Viễn Kiều không hổ là người làm ăn.

Chuyện ma quỷ biên cứ phải gọi là lọt tai.

Trực tiếp thuyết phục từ góc độ đại nghĩa công bình, giống như ngươi hôm nay nếu như không tiếp nhận ngôi biệt thự này thì ngươi chính là người mang tội ác tày trời!

"Thế nhưng là ······ "

"Không có gì mà phải nhưng nhị gì cả, mỹ nữ, ta thực sự sắp phá sản rồi, đang cần gấp một khoản tài chính để vượt qua giai đoạn khó khăn này, bằng không ta cũng sẽ không vội vội vàng vàng mà bán đi ngôi biệt thự này, ngươi xem như cho ta thể diện, giúp ta chuyện này có được hay không?"

"Đúng vậy a, em gái, Hồng tổng chúng ta thực sự là đang gặp phải khó khăn ...."

Hồng Viễn Kiều và Chu Lina bắt đầu thay phiên nhau thuyết phục.

Hai người thay phiên phối hợp đánh úp, Triệu Ngọc Kỳ căn bản là không chống đỡ được.

Cuối cùng, trải qua nửa giờ tẩy não, Triệu Ngọc Kỳ mới gật đầu nhận lấy!

Hồng Viễn Kiều vì nhanh chóng lấy được nguồn tiền.

Vào buổi chiều cùng ngày đã cùng với Triệu Ngọc Kỳ ký hợp đồng chuyển nhượng biệt thự, đồng thời hoàn thành thủ tục sang tên!

Trần Viễn cũng không do dự một chút nào, khoản tiền 55 triệu đồng, lập tức được chuyển qua.

Khi Triệu Ngọc Kỳ nhận được chìa khóa và giấy tờ bất động sản của ngôi biệt thự này.

Nàng ta vẫn còn có chút mộng ảo!

"Trần Viễn, ngôi biệt thự này, thật sang tên ở trên danh nghĩa của ta sao?"

"Đúng vậy a, sau này ngươi chính là chủ nhân của ngôi biệt thự sân vườn số 1 Giang Cảnh này!"

Trần Viễn cười nói.

"Không không không, ngôi biệt thự này là của ngươi, ta chẳng qua chỉ là tạm thời giúp ngươi một chuyện mà thôi, sau này ta sẽ chuyển lại cho ngươi!"

Triệu Ngọc Kỳ đối với toàn bộ hành trình ngày hôm nay đều có phần mộng!

Không hiểu ra sao cả đột nhiên lại có được một ngôi biệt thự trị giá 60 triệu đồng.

Nói ra ngươi có tin không?

Cho dù ngôi biệt thự này chỉ là tạm thời đứng tên trên danh nghĩa của nàng ta.

Cũng đủ để chứng mình thành ý của Trần Viễn đối với nàng.

Triệu Ngọc Kỳ đột nhiên nghĩ tới, sở dĩ hôm qua Trần Viễn cho nàng ta leo cây, sẽ không phải chính là chuẩn bị một niềm vui lớn bất ngờ cho ngày hôm nay đó chứ?

Mà chính mình không chỉ có hiểu lầm hắn.

Sáng nay còn cố ý tới muộn hơn hai giờ.

Trong lòng nàng ta có chút mắc nợ không thể giải thích được.

"Xin lỗi Trần Viễn, thật ra thì ... buổi sáng ta là cố ý đến muộn, hy vọng ngươi đừng tức giận!"

"Không sao, chút chuyện nhỏ này ta căn bản là không có để ở trong lòng!"

Trần Viễn ăn ngay nói thật.

Hắn cũng chỉ đợi có mười phút, tự nhiên không có khả năng để chút chuyện nhỏ này vào trong lòng.

Nhưng Triệu Ngọc Kỳ cho rằng hắn phải đợi hơn hai giờ.

Từ đầu tới đuôi đều không có bất kỳ một lời phàn nàn nào.

Ngược lại còn mua cho nàng một ngôi biệt thự!

Lòng dạ của người đàn ông này thực sự là quá rộng lớn!

Rất có phong độ!

Rất lãng mạn!

Triệu Ngọc Kỳ: Độ thiện cảm +10

Triệu Ngọc Kỳ: Độ thiện cảm +10

Triệu Ngọc Kỳ: Độ thiện cảm +10

Một câu nói thuận miệng của Trần Viễn, không biết có phải đã đánh trúng nơi mềm mại nào đó trong lòng Triệu Vũ Kỳ hay không.

Độ thiện cảm của nàng ta dành cho Trần Viễn, thế mà lập tức tăng vọt lên 30 điểm.

Độ thiện cảm của Triệu Ngọc Kỳ dành cho Trần Viễn trước đó là 45 điểm, về sau trong lúc xem nhà tăng lên 15 điểm, bây giờ lại tăng vọt lên tới 30 điểm.

Độ thiện cảm của Triệu Ngọc Kỳ đành cho Trần Viễn bây giờ đã đạt tới con số kinh người 90 điểm.

Chỉ còn thiếu 5 điểm cuối cùng là có thể nghịch tập thành công.

Trần Viễn nhìn vào độ thiện cảm 90 điểm trên đỉnh đầu của Triệu Ngọc Kỳ.

Trong lòng lập tức đạt được sự cổ vũ rất lớn.

Hắn âm thầm vui sướng.

Ban thưởng tới từ việc nghịch tập Triệu Ngọc Kỳ, thực sự là rất nhiều!

Hắn đã tiêu vào trên người Triệu Ngọc Kỳ tới 60, 70 triệu đồng tiền liếm cẩu, chỉ cần nghịch tập thành công là hắn sẽ được số tiền thưởng lên tới 6, 7 triệu đồng.

Ngoài ra còn có tới 25 điểm cường hóa.

Người công cụ này có hơi mập.

Một lần thu hoạch lập tức bay cao!

Ha ha.

Thoải mái!

"Trần Viễn, ngươi nhìn vào trên đỉnh đầu của ta làm cái gì? Trên đầu của ta có thứ gì sao?"

"Không có, chẳng qua là ta cảm thấy ngươi hôm nay rất đẹp!"

"Đâu có, người ta trước kia không đẹp sao?"

Triệu Ngọc Kỳ thẹn thùng mà nói.

Nàng ta bây giờ đứng ở trước mặt Trần Viễn là càng ngày càng thẹn thùng, đặc biệt là khi vừa nghĩ tới nếu như sau này cùng với Trần Viễn ở cùng bên trong một cái biệt thự, chẳng phải là sẽ xảy ra một số chuyện không thể miêu tả sao?

Dù sao cô nam quả nữ, chung sống cùng một phòng là sẽ rất dễ xảy ra chuyện cướp cò ...

"Ai nha, thật sự là xấu hổ chết người ta rồi! Làm sao mà ta lại nghĩ tới những chuyện này???"


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất