Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 58: Bắc Nguỵ đã đến, hoàng thất tranh đấu

Chương 58: Bắc Nguỵ đã đến, hoàng thất tranh đấu

truyendichgiare.com

* * *

“Tốt tốt tốt, Kiếm Thánh thế mà còn sống!”
“Chân tướng rõ ràng, vừa rồi khẳng định là Kiếm Thánh đang trợ giúp Dịch Tiểu Phong!”
“Không có khả năng a, Kiếm Thánh cũng đánh không lại Đồ tâm lão tổ.”
“Nói không chừng trước đó Kiếm Thánh đang nhường đâu? Trong tình huống bình thường, cao thủ vô địch như vậy đều thích giả trang, cho nên có thể cho fan não tàn thêm không gian khoác lác vô hạn.”
“Kiếm Thánh nếu có thể giết Đồ tâm lão tổ, khẳng định liền trực tiếp giết, không cần phải ẩn giấu.”
……
Bạch Hồng Tiêu xuất hiện làm khán giả kích động.
Cuộc chiến đấu trước đó đã làm đa số người xem nhập tâm vào thân phận Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong vì cứu các tu sĩ, dùng hết toàn lực tiêu diệt Đồ tâm lão tổ, kết quả các tu sĩ còn muốn giết hắn, vong ân phụ nghĩa, lấy oán trả ơn, có thể nói là nhân thần cộng phẫn.
Cũng may Bạch Hồng Tiêu không chết, công đạo do hắn tới chủ trì không thể tốt hơn.
Bạch Hồng Tiêu đứng ở trên phi kiếm, mở miệng nói: “Đồ tâm lão tổ đã chết, nhưng kiếp nạn lần này, không ít tà đồ tạo ra giết chóc, không thể tha thứ, tất cả mọi người không được rời đi, chờ đợi Bắc Nguỵ tiến đến tiếp quản, trong lúc ở đây, không được lại động thủ, nếu không……”
Câu kế tiếp Bạch Hồng Tiêu không có nói, nhưng tất cả mọi người cảm giác lưng chợt lạnh.
Dịch Tiểu Phong thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hắn có thể an tâm nghỉ ngơi.
Trần Lan vội vàng đỡ hắn, để hắn đả tọa trên mặt đất.
Hai nữ đệ tử Tố Tâm Cung ngồi sau lưng hắn, đỡ lấy hắn, giúp hắn không ngã xuống.
Dịch Tiểu Phong nhắm mắt, vận chuyển Cửu U Bàn Nhược công, hấp thu thiên địa linh khí.
Các tu sĩ cũng chỉ có thể thối lui, đều tự tìm địa phương nghỉ ngơi, chờ đợi Bắc Nguỵ đến.
Cùng lúc đó, thi thể treo trên thất sắc lưu ly liên tiếp rơi xuống xuống dưới.
Mưa thi thể!
Hình ảnh đồ sộ, mọi người xem tới líu lưỡi.
Dịch Tiểu Phong nghe được âm thanh từ phương xa truyền đến, cũng theo đó trợn mắt.
Nhìn thấy trạng thái của thất sắc lưu ly thụ, hắn khẽ nhíu mày.
Hắn có nhiệm vụ chủ tuyến là lấy tới thất sắc lưu ly quả.
Cái gì gọi là nhiệm vụ chủ tuyến?
Đó chính là nhiệm vụ cần phải hoàn thành.
Thất sắc lưu ly thụ nếu trực tiếp khô héo, hắn làm sao lấy được thất sắc lưu ly quả?
Lập tức liền có tu sĩ muốn đi trước tới thất sắc lưu ly thụ.
“Ai cũng không được đi, nếu không chết.”
Thanh âm Bạch Hồng Tiêu từ trên trời giáng xuống, mười phần đạm mạc, rõ ràng mà truyền vào trong tai mỗi một tu sĩ.
Lúc này, tất cả mọi người không dám hành động thiếu suy nghĩ.
“Sau khi người Bắc Nguỵ tới, chúng ta phải che giấu thân phận, Bắc Nguỵ hoàng thất có thù oán với Tố Tâm Cung.” Trần Lan nhắc nhở nói.
Dịch Tiểu Phong gật đầu.
Cao trào thật sự của kịch bản sắp đến.
Tam hoàng tử chết thảm, lửa giận của Bắc Nguỵ hoàng thất tuyệt đối sẽ bùng nổ, chuyện này cũng không phải là nói giỡn.
Dịch Tiểu Phong không có áp lực lớn, dù sao hắn cùng Bạch Hồng Tiêu đã thành lập tình nghĩa chiến hữu không tệ, hắn lại hỗ trợ giết Đồ tâm lão tổ, Bạch Hồng Tiêu hẳn là sẽ đảm bảo cho hắn?
Nghĩ đến đây, Dịch Tiểu Phong ngửa đầu nhìn lại.
Bạch Hồng Tiêu đứng ở trên phi kiếm, cảm nhận được ánh mắt của hắn sau đó cúi xuống.
Bốn mắt nhìn nhau.
Dịch Tiểu Phong lộ ra một nụ cười lấy lòng tươi cười.
Bạch Hồng Tiêu bình tĩnh dịch chuyển ánh mắt.
Nima!
Thằng này còn giận dỗi?
Dịch Tiểu Phong bất đắc dĩ, cảm thấy buồn cười.
Hắn thật không có lo lắng, hắn tin tưởng Bạch Hồng Tiêu không phải cái loại người hay so đo này.
Thật sự mà không xong, hắn thẳng thắn nói nguyên nhân thật sự về cái chết của Đồ tâm lão tổ cho Bắc Nguỵ hoàng thất.
Dịch Tiểu Phong nhắm mắt, tiếp tục tĩnh dưỡng.
……
Hai canh giờ sau.
Đại quân Bắc Nguỵ từ bốn phương tám hướng tới, cờ xí Bắc Nguỵ màu đen lắc lư trong bụi đất cuồn cuộn, ngưng tụ thành một luồng không khí chết chóc đáng sợ.
Một tên tu sĩ ngự kiếm mà đến, khiến cho tất cả các tu sĩ trong phế tích Trác Dạ Bảo đều khẩn trương.
Bọn họ đều đã biết Tam hoàng tử chết thảm, sợ bị liên lụy.
Một người nam tử áo lam phi đến trước mặt Bạch Hồng Tiêu, cung kính khom lưng hành lễ, nói: “Đa tạ Kiếm Thánh tiền bối vì Bắc Nguỵ tiêu trừ một tai họa lớn!”
Trác Dạ Bảo ở trong Bắc Nguỵ, Đồ tâm lão tổ nếu giết ra ngoài, nhất định nguy hại Bắc Nguỵ, hậu quả không dám tưởng tượng.
Mặt Bạch Hồng Tiêu không biểu tình, nói: “Việc này vốn là có sai lầm của ta, kế tiếp tàn cục liền giao cho các ngươi.”
Giọng nói rơi xuống, hắn liền hóa thành một đạo kiếm quang bay đi.
Nam tử áo lam đứng thẳng, khuôn mặt anh tuấn của hắn nháy mắt âm trầm.
“Dám giết Bắc Nguỵ Tam hoàng tử, vô luận là ai, chỉ cần bị ta tóm ra, liên luỵ cửu tộc, lăng trì xử tử!”
Thanh âm hắn vang vọng Trác Dạ Bảo.
Dịch Tiểu Phong trợn mắt.
Hắn biết hung phạm là ai, là Từ Lãng, còn bị hắn giết.
Nhưng hắn không thể nói ra, Từ Lãng đã chết, chết không đối chứng.
Mặc dù thật sự do Từ Lãng giết chết, Bắc Nguỵ hoàng thất cũng muốn tra rõ ràng.
Chỉ sợ kẻ chết thay sẽ không ít.
“Người này là Đại thống lĩnh Bắc Nguỵ hoàng cung, Võ Thần, tu vi sâu không lường được, đã từng có tu sĩ Kim Đan muốn ám sát hoàng đế Bắc Nguỵ, bị hắn đánh lui.” Trần Lan thấp giọng nói.
Đại thống lĩnh?
Dịch Tiểu Phong như đang suy tư gì đó.
“Đem tất cả mọi người nơi này giam lại!” Một thanh âm truyền đến.
Dịch Tiểu Phong quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người thanh niên thân mặc áo vàng dẫn một đám binh sĩ giáp đen bước nhanh trên phế tích đi tới.
Trần Lan cũng giới thiệu, nói: “Bắc Nguỵ Nhị hoàng tử, thiên phú tu luyện không bằng Thái Tử, nhưng quan hệ rất rộng, Tam hoàng tử không hoà hợp với hắn, lúc này đây tự mình tiến đến.”
Dịch Tiểu Phong kinh ngạc nhìn về phía nàng, hỏi: “Ngươi làm sao biết nhiều như vậy?”
Trần Lan bình tĩnh nói: “Sư phụ từng phái ta đi điều tra hoàng thành Bắc Nguỵ, ta đối với một ít nhân vật lớn tự nhiên rất chú ý.”
Thì ra là thế.
Trừ Đại thống lĩnh Võ Thần, Nhị hoàng tử, còn có vài nhân vật lớn của Bắc Nguỵ cùng tới.
Dịch Tiểu Phong kinh ngạc.
Tam hoàng tử chết ảnh hưởng lớn như vậy?
Không biết còn tưởng rằng người chết chính là Thái Tử.
Hay là thân phận Tam hoàng tử không đơn giản?
Rất mau, vài tên binh sĩ giáp đen đi tới, yêu cầu đám Dịch Tiểu Phong đi theo bọn họ đi.
Trần Lan năm nữ không có chống cự, nâng Dịch Tiểu Phong theo sau.
“Thực sự có phúc khí.”
Một binh lính giọng điệu chua chua nói.
Dịch Tiểu Phong cười cười, không có đáp lại cái gì.
Hai mươi phút sau.
Đám người Dịch Tiểu Phong bị đưa tới một mảnh đất trống to cỡ sân bóng, chung quanh còn có các tu sĩ khác, phần lớn đều rất bất an.
Bắc Nguỵ đem toàn bộ tu sĩ trong Trác Dạ Bảo đuổi tới nơi đây, muốn làm gì?
Một ít tuyển thủ lớn mật suy đoán, Bắc Nguỵ là muốn đem bọn họ cùng xử lý hết!
Dịch Tiểu Phong cũng nghĩ đến điểm này, lòng sinh bất an.
Chung quanh đất trống quá nhiều binh lính, một vòng lại một vòng, nhiều đếm không xuể.
Không trung còn có không ít tu sĩ ngự kiếm bay quanh, có thể nói là thiên la địa võng.
Dịch Tiểu Phong chú ý tới ở nơi xa binh lính Bắc Nguỵ bắt đầu dựng lều tạm thời, nhìn dáng vẻ là muốn ở chỗ này đóng quân một đoạn thời gian.
Thời gian tiếp tục trôi đi.
Không ngừng có tu sĩ bị áp giải đến tận đây.
Các tu sĩ từng người tụ lại.
Hoàng hôn buông xuống.
Tần Cầm Tuyết khập khiễng đi đến trước mặt Dịch Tiểu Phong.
Trần Lan năm nữ cảnh giác.
“Ta đơn độc nói chuyện với nàng một chút, các ngươi tránh đi một lát.” Dịch Tiểu Phong nhẹ giọng nói.
Hắn chú ý tới sắc mặt Tần Cầm Tuyết không thích hợp, rõ ràng là có tin tức quan trọng muốn báo cho hắn.
Trần Lan năm nữ tuy rằng chần chờ, nhưng vẫn theo sự phân phó của Dịch Tiểu Phong.
Sau khi các nàng rời đi, Tần Cầm Tuyết thật cẩn thận ngồi trước mặt Dịch Tiểu Phong.
Xem vẻ mặt thống khổ này của nàng, chân bị thương không nhẹ.
“Chúng ta gặp phiền toái lớn……” Tần Cầm Tuyết thấp giọng nói.
Dịch Tiểu Phong nhướng mày, hỏi: “Nói nghe một chút.”
Ánh mắt Tần Cầm Tuyết nhìn trái nhìn phải, xác định không có người ở gần, mới thấp giọng nói: “Ta điều tra trước khi Tam hoàng tử đến liền có một đám tu sĩ hoàng thành Bắc Nguỵ đi vào Trác Dạ Bảo, kim tất suất trong thành đó là do bọn họ lưu lại, Tam hoàng tử chết chỉ sợ không phải ngẫu nhiên, mà là Bắc Nguỵ hoàng thất đang nội đấu, hiện tại…… Nhị hoàng tử tới để giết người diệt khẩu!”
Dịch Tiểu Phong vừa nghe, không khỏi nhíu mày.
Tam hoàng tử không phải do Từ Lãng giết chết?
Từ từ!
Từ Lãng muốn giết Tam hoàng tử xác thật rất khó, không nói thực lực bản thân Tam hoàng tử, còn có nhiều tu sĩ binh lính bảo hộ như vậy.
Hay là sau lưng Từ Lãng còn có người?


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất