Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 64: Thực lực của Hàn Uyên, Hắc mãng ám tiễn

Chương 64: Thực lực của Hàn Uyên, Hắc mãng ám tiễn

truyendichgiare.com

* * *

Thân pháp Hàn Uyên nhanh nhẹn, hai ba bước liền nhảy đến trên gác mái, đối mặt với hắc y nhân thần bí.
Hắc y nhân móc ra một cái xích sắt chặn kiếm của Hàn Uyên lại.
“Ngươi lại là ai?” Hắc y nhân trầm giọng hỏi.
Hắn được tình báo Dịch Tiểu Phong chỉ là tán tu, không có đồng môn bạn tốt.
Hàn Uyên run kiếm, khóe miệng cong lên, cười khinh miệt cười: “Kiếm Thánh đồ tôn, Bắc Nguỵ Hàn Uyên!”
Kiếm Thánh đồ tôn?
Hắc y nhân đầu tiên là ngẩn người, chợt ánh mắt thay đổi, cả kinh kêu lên: “Bắc Nguỵ Hàn Uyên! Ngươi vì sao phải trợ giúp hắn? Trương Tuấn Dật, người này chính là từng lừa gạt Kiếm Thánh!”
Hàn Uyên nhíu mày, mắng: “Ngươi tìm Trương Tuấn Dật, vì sao phải hành thích sư phụ ta? Thật là đáng giận, dám tổn thương sư phụ ta, tìm chết!”
Dứt lời, Hàn Uyên vung kiếm chém tới.
Từng đạo kiếm khí mắt thường có thể thấy được bắn ra, khí thế to lớn, chém tới khiến hắc y nhân hoảng sợ tránh né.
Dịch Tiểu Phong nghe bọn họ nói chuyện thiếu chút nữa cười.
“Xem ra gia hỏa này là người Huyết chưởng môn.” Dịch Tiểu Phong yên lặng nghĩ đến.
Thế lực hắn đắc tội chỉ có Huyết chưởng môn, trừ cái này ra, Hà dương ngũ quỷ đã chết, môn hạ đệ tử vì bọn họ báo thù khả năng không lớn.
Đương nhiên còn có một cái khả năng.
Đó chính là tình địch.
Trần Lan năm nữ trước đó từng nói qua, có không ít nhân vật thiên kiêu muốn tán tỉnh Vương Mỹ
Cưới Vương Mỹ, đều không phải là là coi trọng dung mạo của nàng, mà là coi trọng Tố Tâm Cung.
Tố Tâm Cung là một trong ma đạo ngũ hùng, Vệ Khấp Tâm chính là đại trưởng lão, có cơ hội trở thành cung chủ.
Liền trong lúc Dịch Tiểu Phong suy tư, Hàn Uyên chiếm cứ thượng phong, kiếm khí đánh cho hắc y nhân bị thương.
Các tu sĩ phía dưới đang dọn đá xem mà hãi hùng khiếp vía.
“Hắn chính là Bắc Nguỵ Hàn Uyên sao, thật là lợi hại!”
“Kiếm pháp này xác thật khó lường.”
“Hắn vừa rồi nói cái gì? Hắn là đồ đệ Dịch.… Lý Bạch?”
“Lý Bạch thế mà thật sự bái Kiếm Thánh làm sư phụ.”
“Thật là một thiếu niên lợi hại.”
……
Hàn Uyên nhìn qua rất trẻ, nhưng kiếm pháp siêu tuyệt, dáng người khi chiến đấu mười phần tiêu sái, thoải mái, mỗi một kiếm đều như nước chảy mây trôi, nhắm thẳng điểm yếu của đối thủ.
Tốc độ cũng rất mau, đều mạnh hơn so với các cao thủ lúc trước Dịch Tiểu Phong gặp được, đương nhiên, xa xa không bằng Đồ tâm lão tổ.
Ánh mắt Tần Cầm Tuyết phức tạp nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Không nghĩ tới trong giai đoạn thứ hai tiết mục, chênh lệch giữa nàng cùng Dịch Tiểu Phong không có ngắn lại, ngược lại kéo dài thêm.
Chỉ là hai người Hàn Uyên cùng Trần Lan, liền có chiến lực vượt qua tất cả các tuyển thủ cộng lại.
Phanh!
Hắc y nhân chật vật mà ngã trước mặt Dịch Tiểu Phong.
Mình hắn đầy thương tích, áo đen rách nát, nhìn qua mười phần thê thảm.
Hàn Uyên theo sau rơi xuống, một chân đạp trên ngực hắn, dùng mũi kiếm lật khăn đen trên mặt hắn ra.
Đây là một gương mặt nam tử trung niên rất bình thường.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Hàn Uyên tràn ngập sợ hãi.
“Nói, ngươi thuộc môn phái gì?” Hàn Uyên lạnh lùng nói.
Hắc y nhân cắn răng, ngay sau đó, trong miệng trào ra máu đen.
Uống thuốc độc tự sát!
Hàn Uyên nhíu mày, lập tức cong lưng xuống, lục lọi ở trên người hắn.
Cả người hắc y nhân run rẩy, không đến hai giây liền chết đi.
Hàn Uyên sờ soạng trong chốc lát, từ trên người hắn lấy ra một thanh phi đao.
“Hắn đến từ Hàn Phòng sơn, Hàn Phòng sơn chính là tông môn ma đạo thuộc Bắc Nguỵ Tu Chân giới, tuy không tới mức như ma đạo ngũ hùng, nhưng cũng kém không xa.” Hàn Uyên đánh giá phi đao, trầm ngâm nói.
Hàn Phòng sơn?
Dịch Tiểu Phong nhíu mày, quả nhiên là ma đạo tông môn.
Trần Lan híp mắt nói: “Hàn Phòng sơm có giao hảo với Tố Tâm Cung, xem ra là bởi vì sư muội.”
Hàn Uyên tò mò hỏi: “Vị sư muội nào?”
Trần Lan lắc đầu, không có nhiều lời.
Trong lòng Dịch Tiểu Phong thở dài.
Quả nhiên, cơ duyên càng lớn đại biểu nguy cơ càng lớn.
Hắn trèo cao Vương Mỹ, cũng gặp phải nguy hiểm rất lớn.
“Đừng động hắn, tiến vào hắc động đi.” Dịch Tiểu Phong lắc đầu nói.
Hàn Uyên gật đầu, sau đó xoay người.
Hắn đi vào trước đống đá vụn, hừ lạnh: “Tất cả đều mau tránh ra cho ta!”
Keng ——
Hắn lại rút kiếm lần nữa, các tu sĩ sợ tới mức nhao nhao né tránh.
Hàn Uyên giơ tay, nhanh chóng vung kiếm, giống như đang viết chữ trong không trung.
Từng đạo kiếm khí liên tiếp bắn ra, hình thành một đường thẳng tắp, chẻ đôi đống đá vụn.
Oanh! Oanh! Oanh……
Kiếm khí nổ tung đá vụn, lay động vách núi.
Các tu sĩ xem mà nuốt nước miếng.
Kiếm khí thật là lợi hại!
Dương Ngự nhìn mà hâm mộ cực điểm.
Hắn hận không thể trực tiếp bái Hàn Uyên làm sư phụ, nhưng vừa rồi hắn nghe được Hàn uyên gọi Dịch Tiểu Phong là sư phụ.
Cái đồ phá hoại này.
Rất mau, đá vụn trước cửa động bị dọn ra hết, cửa lớn bằng đồng thau trực tiếp bị kiếm khí của Hàn Uyên phá huỷ.
Trần Lan cảm khái nói: “Không hổ là yêu nghiệt Bắc Nguỵ, xác thật lợi hại.”
Từ trong những lời này có thể nghe ra nàng tự nhận là không bằng Hàn Uyên.
Hai người đều là thiên tài song linh căn.
Nàng chuyên tu pháp thuật, Hàn Uyên chuyên tu kiếm thuật.
Ở Tu Chân giới, binh khí chi đạo không bằng pháp thuật chi đạo, nhưng kiếm đạo đặc thù.
Kiếm cùng pháp thuật, thường thường là không phân biệt nhau.
Kiếm tu cảnh giới đại thành luôn áp đảo trên pháp tu.
Tuyệt đại đa số pháp tu thường biết dùng kiếm.
“Sư phụ, chúng ta vào thôi!”
Hàn Uyên quay đầu lại cười nói, biểu tình như hai người khác so với sự lạnh băng khi hắn đối địch.
Đám người dịch Tiểu Phong lập tức cất bước.
Các tu sĩ khác sợ hãi sức mạnh của Hàn Uyên, không dám tới gần, chờ sau khi bọn họ vào hắc động, các tu sĩ mới dám đi.
Ly Huyền Thiền cùng đại quân Bắc Nguỵ đại chiến rung động Trác Dạ Bảo.
Dịch Tiểu Phong đi theo bên cạnh Hàn Uyên, trong lòng vẫn luôn suy tư một vấn đề.
Hắn đang suy xét có nên tín nhiệm Hàn Uyên hay không.
Đối với Hàn Uyên, hắn không hiểu biết nhưng không bao nhiêu, Hàn Uyên đối với hắn càng là nói gì nghe nấy, hắn càng cẩn thận hơn.
Bạch Hồng Tiêu vì sao không thu Hàn Uyên làm đồ đệ?
Tất nhiên là có nguyên nhân.
Trong động chồng chất không ít đá vụn, ven đường còn có thể nhìn thấy thi thể, có xương trắng, cũng có thi thể bị ăn mòn một nửa.
Một đường đi đến cuối.
Đám người Dịch Tiểu Phong đi vào một chỗ quảng trường dưới nền đất, thất sắc lưu ly thụ khổng lồ cắm vào đất sinh trưởng hướng lên phía trên, phá vỡ đỉnh núi, ngẩng đầu nhìn lên, mơ hồ có thể nhìn thấy trời xanh.
Phóng mắt nhìn lại, khắp nơi đều là thi thể, rậm rạp, cũng không đếm được số lượng.
Ngay cả trên vách động cũng treo không ít thi thể, phỏng chừng là rơi xuống từ thất sắc lưu ly thụ.
Nhìn thấy mà rợn người, giống như luyện ngục.
Dịch Tiểu Phong hít sâu một hơi, bắt đầu tìm kiếm thất sắc lưu ly quả khắp nơi.
Đám người Hàn Uyên thì ở trái phải cạnh hắn.
Đất rung núi chuyển, thường hay có thi thể, đá vụn rơi xuống, kinh khủng dọa người.
Các tu sĩ khác cũng liên tục chạy tới, từng người sưu tầm.
“Đây là thất sắc lưu ly thụ sao, trong hai trăm năm mai táng biết bao sinh linh vô tội.” Hàn Uyên nhìn lên thất sắc lưu ly thụ hùng vĩ, lẩm bẩm tự nói.
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên nhìn thấy một đống cây cháy phía trước lập loè ánh hồng.
Hắn lập tức tiến lên.
Hắn nhanh chóng đem nhánh cây đang cháy lật ra, nhìn một chút.
Ánh sáng hồng tiêu tán, một cái bao tay da màu đen lộ ra, bao tay có trang bị mũi tên, trước mắt còn ba mũi tên nhỏ, ngón tay cũng không chênh lệnh nhiều.
Dịch Tiểu Phong nhìn chăm chú, một hàng chữ chỉ hắn có thể thấy hiện ra:
Hắc mãng ám tiễn: Pháp khí cấp thấp, mang trên tay, có thể sử dụng làm ám khí, mũi tên có bôi đầy kịch độc, chỉ cần đem linh lực rót vào trong bao tay, liền có thể bộc phát ra tốc độ cực nhanh, khiến địch nhân trở tay không kịp!
Dịch Tiểu Phong mừng thầm.
Bảo bối này không tồi!
Hắn lập tức đem Hắc mãng ám tiễn nhặt lên, mang vào tay trái mình.
Hắn lắc lắc, phát hiện độc tiễn được lắp thật sự chắc chắn, không dễ dàng rơi xuống.
“Hắc mãng ám tiễn, này không phải pháp khí phòng thân của Trác Dạ lão tổ sao? Ta nhớ rõ Trác Dạ Bảo hình như cũng không có lưu truyền pháp khí này.” Trần Lan nhíu mày nói.
Hàn Uyên tò mò hỏi: “Ngươi từng gặp qua?”
Trần Lan gật đầu nói: “Trác Dạ lão tổ từng bị Tố Tâm Cung bắt lấy, sau khi hắn thoát đi lưu lại pháp khí này.”
Dịch Tiểu Phong tấm tắc bảo lạ nói: "Tố Tâm Cung các ngươi không được a, chỉ một tu sĩ Kim Đan đều không giữ được nha?”
Trần Lan trợn trắng mắt, tức giận nói: “Kia còn không phải bởi vì năm đó sư phụ ngươi giết điên rồi, tiến tới gây sự, Trác Dạ lão tổ thừa dịp rối loạn mà trốn thoát.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất