Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 72: Đoạt bí tịch

Chương 72: Đoạt bí tịch

truyendichgiare.com

* * *

Nhìn xuống tới cuối, quầng sáng tổng cộng có mấy chục cái nhiệm vụ phụ, đề cập đến không ít môn phái cùng tu sĩ mà Dịch Tiểu Phong không có nghe nói qua.
Sự chú ý của hắn một lần nữa trở lại mặt trên.
Bắc Nguỵ Nhị hoàng tử Ly Tử Quyền, Đơn gia, Huyết chưởng môn, Hàn Phòng sơn, tất cả đều truy nã hắn?
Dịch Tiểu Phong câm nín.
Ta trêu chọc các ngươi?
Lão tử chính là đồ đệ Kiếm Thánh, các ngươi không cho Kiếm Thánh mặt mũi sao?
Dịch Tiểu Phong cảm thấy chính mình gặp phiền toái lớn.
Đại hội Tiên môn tất nhiên có tuyển thủ gia nhập bốn cái trận doanh này, đến lúc đó tỷ lệ biến thành địch nhân của hắn sẽ rất lớn.
“Có chút thú vị.”
Dịch Tiểu Phong không có sợ hãi, ngược lại càng thêm hưng phấn.
Căn cứ mấy nhiệm vụ phụ nhắc nhở, Dịch Tiểu Phong biết được Đại hội Tiên môn, đến lựa chọn gia nhập một phương tông môn, mới có thể tham gia bí cảnh khảo hạch sau đó.
Thiên kiếm thánh tông, Tố Tâm Cung.
Hắn cần làm ra lựa chọn.
Một phương là lãnh tụ chính đạo, một phương là một trong ma đạo ngũ hùng.
Đều là tông môn đứng đầu.
Này coi như là phiền não của hạnh phúc nha.
Dịch Tiểu Phong bắt đầu kiểm tra nhẫn trữ vật của mình.
Nhẫn trữ vật cất giấu tất cả bí tịch cùng pháp khí của hắn.
Hắn lại lần nữa đem cái hộp cất giấu bí tịch đạp phong thuật lấy ra tới, đem bao này treo bên hông, chờ âm người ta.
Trước đó không cơ hội, không đại biểu về sau không có.
Hắn đem phệ linh bò cạp lấy ra, tiểu gia hỏa sinh long hoạt hổ, bò tới bò lui trên cánh tay hắn.
Dịch Tiểu Phong có thể tâm linh cảm ứng với nó, không cần phân phó, dùng suy nghĩ là có thể ra lệnh cho nó.
Loại cảm giác này rất không tồi.
Hắn không có vội vã ra khỏi phòng, mà tiếp tục thành lập liên hệ cùng phệ linh bò cạp.
Hắn tin tưởng phệ linh bò cạp sẽ trở thành đòn sát thủ của mình.
Ước chừng qua hai mươi phút, Dịch Tiểu Phong mới bắt đầu kiểm tra nhà tranh, tìm kiếm cơ duyên ẩn giấu cùng manh mối.
Đáng tiếc, cái gì cũng không thấy.
Dịch Tiểu Phong lấy xích vân kiếm ra, treo ở bên hông, sau đó đẩy cửa nhà tranh.
Ánh mặt trời ập vào trước mặt, chói khiến hắn híp mắt.
Ánh dương tươi đẹp, không khí tươi mát làm người cả người sảng khoái.
Cũng không tệ lắm!
Dịch Tiểu Phong trợn mắt nhìn lại, hai bên là núi cao, rừng cây rậm rạp, đẹp như bức hoạ cuộn tròn.
Gần đây đều là nhà tranh, hình thành thôn trang trong sơn cốc.
Mỗi một gian nhà tranh đều có bóng dáng tu sĩ, tới tới lui lui, nối liền không dứt, thậm chí còn có người đang bày hàng vỉa hè.
Náo nhiệt.
Giống như chợ.
Dịch Tiểu Phong không có thả lỏng, vừa ra khỏi gian nhà liền trở nên cảnh giác.
Một ngàn vị tuyển thủ, hắn là tuyển thủ có sức hút nhất tiết mục, tương đương với làm bia ngắm cho 999 vị tuyển thủ còn lại.
Còn có bốn thế lực lớn đang truy nã hắn.
Cái khởi đầu này coi như cấp độ ác mộng.
Dịch Tiểu Phong bắt đầu đi dạo.
Tu sĩ nơi này đều ăn mặc cổ trang, tóc rất dài, rất khó phân rõ ra ai là tuyển thủ.
Dịch Tiểu Phong chỉ có thể dựa vào việc ai đang quan sát hắn tới phán đoán tuyển thủ.
Tu Chân giới không phải xã hội hiện đại, không có internet.
Mặc dù Dịch Tiểu Phong đã có thanh danh nhất định, nhưng các tu sĩ không biết Dịch Tiểu Phong trông như thế nào, chỉ có các tuyển thủ rõ ràng.
Kết quả……
Mặt Dịch Tiểu Phong không biểu tình, trong lòng thì chửi ầm lên.
Tất cả tu sĩ đều đang nhìn hắn!
Loại cảm giác này quá quỷ dị!
Đang đi trên đường, bỗng nhiên mọi người quay đầu nhìn ngươi, đổi lại là người khác, ai mà không hoảng hốt?
Dịch Tiểu Phong khiếp đến hoảng sợ.
Các tu sĩ khe khẽ nói nhỏ.
“Hắn chính là Dịch Tiểu Phong!”
“Lần đầu tiên nhìn thấy người sống a.”
“Người thật xác thật đẹp trai, trách không được hot như vậy.”
“Cảm giác hắn giống như hiệp khách trong tiểu thuyết, khí chất hoàn toàn khác biệt so với chúng ta.”
“Thấy được sao, kiếm trong tay hắn chính là pháp khí Kim Đan cảnh đều có thể dùng!”
……
Dịch Tiểu Phong mơ hồ có thể nghe được một ít lời, dù sao hắn cũng đã có tu vi Luyện Khí cảnh tầng năm, thính lực so với người bình thường mạnh hơn nhiều.
Nhìn dáng vẻ tạm thời không có tuyển thủ thuộc bốn thế lực lớn kia.
Dù gì Đại hội Tiên môn còn chưa bắt đầu, các tuyển thủ còn chưa tìm được nơi đặt chân cho chính mình.
“Dịch Tiểu Phong!”
Một thanh âm quen thuộc truyền đến.
Dịch Tiểu Phong quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Dương Ngự từ trong đám người chen ra tới, bước nhanh đi tới trước mặt Dịch Tiểu Phong trước mặt.
“Ngươi như thế nào bây giờ mới xuất hiện, cửa sơn cốc đã dán tên các đại môn phái, Đại hội Tiên môn tổng cộng có 29 tông môn tu chân, có quan hệ với ngươi là Thiên kiếm thánh tông, Tố Tâm Cung cũng xuất hiện.” Dương Ngự cười nói.
Tu Chân giới bất đồng với giang hồ, môn phái cũng không có nhiều lắm.
Dương Ngự chờ mong hỏi: “Trong sơn cốc này đều là tuyển thủ, phụ cận còn có sơn cốc khác, đều là người tiến đến gia nhập môn phái tu chân, trừ tán tu, đại đa số đều là nhân sĩ võ lâm, ngươi muốn gia nhập tông môn nào?”
Dịch Tiểu Phong cười như không cười hỏi ngược lại: “Ngươi rất quan tâm nha?”
Dương Ngự mặt dày nói: “Ta muốn lặn lộn cùng ngươi a.”
Bảy ngày qua, hắn làm rất nhiều công tác tư tưởng.
Trước kia hắn có thần tượng túi bảo bối, mặc dù Dịch Tiểu Phong đã cứu hắn, hắn cũng không dám biểu hiện quá lấy lòng.
Nhưng chờ khi Đường Giám, Từ Lãng, Tần Cầm Tuyết các tuyển thủ khác có độ hot vượt qua hắn, hắn nhận ra không ít lời khen biến thành tiếng mắng chửi, hắn cảm thấy không thể tiếp tục như vậy.
《 Trò chơi Thiên Đạo Tiên Hiệp 》 không đơn giản, hắn không nên vì nổi tiếng trở lại mà cứ như vậy.
Hắn tới để nỗ lực vì chính mình!
“Muốn cùng ta lăn lộn, có thể a, nhưng ngươi phải trả giá.” Dịch Tiểu Phong cười nói.
“Trả giá cái gì?”
“Trên người của ngươi cũng không có đồ vật đáng giá, luôn đứng cạnh ta liền được, có người đối phó ta, ngươi phải đứng ra giúp ta.”
“Đó không thành vấn đề!”
Dương Ngự một ngụm đáp ứng.
Dịch Tiểu Phong cười, cười rất là gian xảo.
Đúng lúc này, không trung truyền đến tiếng xé gió.
Chỉ thấy một nam tử áo bào trắng ngự kiếm phi hành đến, tiên phong đạo cốt, rất có khí chất thoát tục của người tu tiên.
“Mọi người đi cửa sơn cốc trước, chuẩn bị tiến vào Đại hội Tiên môn!”
Nam tử áo bào trắng mở miệng nói, thanh âm vang vọng bên trong sơn cốc, làm tất cả mọi người có thể nghe được rành mạch.
“Thời gian không đợi người, nếu là bỏ lỡ, thì lại chờ bảy năm đi!”
Ném xuống những lời này, nam tử áo bào trắng lại nhanh chóng rời đi.
Mọi người lập tức chạy hướng tới cửa sơn cốc, đám đông ồ ạt, đường phố vốn là không rộng lắm trở nên chen chúc.
Dịch Tiểu Phong, Dương Ngự đi theo đám người tiến đến.
Dọc theo đường đi, Dịch Tiểu Phong mười phần cẩn thận.
Sợ có người hại chính mình, hoặc là móc bảo bối của hắn.
Không đi bao xa, cái túi Dịch Tiểu Phong treo bên hông bỗng nhiên bị người lấy đi.
Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nam tử khô gầy cầm theo theo cái túi nhanh chóng trốn.
“Có người trộm túi của ta! Bên trong có Cửu U Bàn Nhược công, thuần dương ngũ kiếm quyết, mau giúp ta cướp về!” Dịch Tiểu Phong gấp giọng hô.
Hắn giơ tay chỉ hướng nam tử khô gầy.
Người gần đó vừa nghe, đồng thời quay đầu nhìn lại, tất cả đều nhìn thấy nam tử khô gầy đi ngược chiều.
Cửu U Bàn Nhược công!
Thuần dương ngũ kiếm quyết!
Đôi mắt các tu sĩ nháy mắt đỏ lên, sôi nổi tiến tới.
Bọn họ đều là tuyển thủ, đã xem qua trước hai giai đoạn tiết mục, biết được sự tồn tại của hai quyển bí tịch này.
Hiện tại đúng là cơ hội tốt!
Dương Ngự cũng muốn tiến đến đoạt, nhưng bị Dịch Tiểu Phong giữ chặt.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Đi thôi, đừng bỏ qua Đại hội Tiên môn.”
Dương Ngự do dự nói: “Hai quyển bí tịch kia……”
Dịch Tiểu Phong cười mà không nói, bên trong không có bí tịch, chỉ có một hộp bôi độc.
Dương Ngự nhìn hắn tươi cười liền hiểu được.
Trong túi kia căn bản không có bí tịch.
Hai người tiếp tục đi tới.
Đám người phía sau loạn thành một đống, rất mau liền có người vung tay đánh nhau, hoàn cảnh vô cùng hỗn loạn.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất