Ta Dựa Vào Ngự Thú Quyết Chí Tự Cường

Chương 37: Quân cờ (1)

Nhìn các ngoại môn trưởng lão đang phân công nhiệm vụ trên đài cao, Từ Phong có chút tiếc nuối với đại nghiệp luyện đan của mình.

“Tất cả hãy giải tán đi, đến lúc cần bắt đầu nhiệm vụ canh gác khoáng mạch, tông môn sẽ thông qua pháp bảo truyền tin gửi tin tức tới cho các ngươi.”

Sau đó hơn 5 vạn đệ tử giải tán.

Vừa quay lại động phủ Từ Phong đã nhận được nhiệm vụ.

"Phi Linh Tiên Thành, phía đông 3 vạn dặm, Tử Kim Khoáng Mạch, đóng quân sáu tháng, hai ngày sau xuất phát, bốn mươi ngày sẽ tới nơi."

Nhìn vào nhiệm vụ, Từ Phong cảm thấy có chút nhức đầu.

"Chuyện luyện đan thất bại có phải là do mình quá đen đủi không, xác suất bị phái đi là 1  nửa thế mà mình vẫn trúng thưởng."

Cần 3 vạn đệ tử, mà đệ tử ngoại môn có tới 5 vạn, Từ Phong cảm thấy uất ức khi bản thân lại bị chọn.

Lúc này, trận pháp phía ngoài hang động vang lên.

Từ Phong đi ra ngoài nhìn xem, phát hiện là Từ Minh.

"Có chuyện gì vậy?" Từ Phong hỏi.

“Ta được chọn tới canh giữ ở mỏ khoáng mạch gần nhất với Huyền Âm Môn.” Sắc mặt Từ Minh bình tĩnh, không rõ là buồn hay vui.

Nghe vậy, Từ Phong lập tức lấy đôi Phong Hành Ngoa từ trong túi đựng ra.

Lúc đầu cậu mang nó thế chấp cho thương hội để lấy linh thạch, về sau sau khi nhận đủ linh thạch từ một nhiệm vụ ở hạ giới, cậu bỏ ra thêm hai nghìn linh thạch mua lại.

"Cầm lấy đi, nếu không đánh được thì chạy."

"Chết đạo hữu, không chết bần đạo!"

Đặt đôi Phong Hành Ngoa vào tay tiểu đệ, Từ Phong nghiêm túc nói.

"Không, ta vẫn tự tin vào tốc độ của mình." Từ Minh từ chối.

"Tên nhóc, ngươi mới ở Kim Đan kỳ mà đã nói chuyện tự mãn như vậy."

“Bảo cầm thì cứ cầm đi, đại ca ngươi không dùng.”

Đối mặt với thái độ kiên quyết của Từ Phong, Từ Minh đã nhận đôi ủng.

"Đại ca, ta tới để nói với ngươi, tia tiên khí bao quanh kim đan của ta đã sớm hóa thành một luồng pháp thuật tiên linh rồi."

"Bây giờ ta còn mạnh hơn so với trước khi ta bước vào Vạn Thú Tàn Giới tới 3 phần."

"Ở ngoại môn này, ta bất khả chiến bại."

Vừa nói, Từ Minh trong mắt lộ ra một tia vui mừng.

"Thật sao, tốt quá rồi!!" Từ Phong ngạc nhiên nói.

Phải hiểu rằng tiên pháp thuật linh thần với tiên linh bình thường mạnh hơn rất nhiều, gần như có thể nói là đè bẹp

Tiểu đệ đã có được pháp thuật tiên linh thì việc gia nhập nội môn hoàn toàn không còn vấn đề gì nữa.

Từ Phong đang vui mừng khi một tia sét chợt lóe lên trong đầu cậu.

“Mau về nhà, bảo cha đi tìm trưởng lão của gia tộc khen thưởng cho ngươi.”

"Ngươi có thể lĩnh ngộ được pháp thuật tiên linh ở Kim Đan kỳ, gia tộc sao có thể không khen thưởng một người tài giỏi như vậy được?" Từ Phong hưng phấn nói.

Đôi mắt của Từ Minh sáng lên.

"Từ lâu ta đã muốn đổi chiếc pháp bảo linh kiếm hạ phẩm này rồi, cảm ơn đại ca đã nhắc nhở!"

Một tia sáng của thanh kiếm nhanh chóng lướt qua cửa ngoài, bay về phía Linh Quy Sơn Mạch ở phía xa.

“Tiểu tử này ở bên ngoài thì giả vờ lạnh lùng, nhưng thật ra có chút ngốc nghếch.” Từ Phong khóe miệng hơi nhếch lên.

“2 ngày sau bắt đầu khởi hành rồi, nhưng trước đó cần chuyển bị một chút đồ.”

Nói xong Từ Phong gọi một con Tiên Hạch tới bay về phá Tiểu Thương Phong.

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất