Ta Dựa Vào Ngự Thú Quyết Chí Tự Cường

Chương 41: Đại ca (1)

Hai ngày sau, Ngưu Nghĩa Bác và Từ Phong nhận nhiệm vụ tại đồn trú mỏ số 38 ở phía cuối Tử Kim Khoáng Mạch.

"Từ sư huynh, chúng ta đi thôi." Ngưu Nghĩa Bác cưỡi trên Thanh Phong Hồ Lô nói.

"Được rồi~"

Từ Phong nói xong, thì liền từ biệt với tu sĩ Kim Đan bên cạnh: "Đường đệ, ta đi trước. Nếu có vấn đề gì, thì dùng pháp bảo truyền tin liên lạc với ta."

Hai ngày ở trong viện, Từ Phong cũng gặp được một người hyunh đệ cùng gia tộc, khi còn nhỏ từng chơi đùa cùng nhau, sau này cha mẹ hắn phải chuyển tới một tiên thành khác nên hắn cùng họ rời đi.  

Sau khi gia nhập ngoại môn, vì động phủ được phân cho hai người cách khá xa nhau, nên cũng ít tiếp xúc.

"Đường huynh cứ đi đi, khi nào quay về tới Bán Nguyệt Lâu của Tiểu Thương Phong ta sẽ mời hyunh uống rượu." Một nam tử tuấn tú dáng người cao lớn vẫy tay cười nói.

Phía trên mây, Từ Phong và Ngưu Nghĩa Bác đang bay cùng nhau.

"Thì ra Từ sư huynh là con cháu của Tiên Quy Từ tộc, ngưỡng mộ ngưỡng mộ." Ngưu Nghĩa Bác chắp tay nói.

"Haha,  Hồ Lô Ngưu Gia là Kim Tiên Gia Tộc, nếu ngươi nói ngươi ngưỡng mộ ta đã lâu, vậy thì khác nào coi thường ta." Từ Phong khẽ cau mày.

"Từ sư huynh hiểu lầm rồi, ý của ta không phải như vậy." Ngưu Nghĩa Bác xua tay nói.

"Ha ha, đùa ngươi thôi."

"Nhưng gia tộc của ngươi thực sự rất có quyền lực."

Hai người liên tục trò chuyện như vậy vượt qua quãng đường 2 vạn dặm cho đến khi đến được Mỏ số 38 

Từ Phong tạo một mật ấn, một cánh cổng đột nhiên mở ra ở khu vực phía trước, hợp nhất với một ngọn núi.

Sau khi hai người bước vào, bên trong có một thị trấn nhỏ.

Cuối thị trấn là một khu mỏ lớn.

"Các ngươi tới rồi, bây giờ ta sẽ rời đi, hy vọng các ngươi sẽ canh giữ được mỏ linh khoáng này.”

Sau khi nhìn thấy hai người Từ Phong, người giám sát Nguyên Anh kỳ dặn dò một chút rồi trực tiếp rời đi.

"Hai vị đại nhân, ta là phó chủ quản ở đây, sau này có vấn đề gì có thể trực tiếp hỏi ta." Một vị Kim Đan tu sĩ tuổi tầm trung niên đi tới nói.

"Ta biết rồi, bây giờ ngươi mau nói cho bọn ta biết về tình hình pháp trận cũng như các đội hộ vệ ở đây." Từ Phong hỏi, trước khi đến, cậu cũng đã tìm hiểu sơ qua về kiến trúc mỏ linh khoáng của tông môn 

"Đội hộ vệ có 30 người, đều là tu sĩ Kim Đan."

"Trận pháp là Kim Bích Bát Phương Trận, nếu không phải người ở Hóa Thần kỳ thì sẽ không thể phá được nó, trận pháp này trước kia dùng để phòng ngừa yêu thú tới quấy rối”. Người chủ quản giới thiệu nói. 

"Ta hiểu rồi." Từ Phong gật đầu, sau đó dẫn Ngưu Nghĩa Bác ra khỏi pháp trận ẩn náu.

“Từ sư huynh, ở đây ta có một quả Tinh Nhãn Hồ Lô, có thể quan sát chuyển động trong phạm vi trăm dặm.” Ngưu Nghĩa Bác lấy ra một quả hồ lô nhỏ màu xanh có khắc con mắt bên trên.

"Ở đây ta cũng có một chiếc Địa Văn Đỉnh, nó có thể dùng địa nhãn để theo dõi tình hình trên dưới mặt đất, vừa vặn nó cùng với pháp bảo của Ngưu sư đệ có thể bổ trợ cho nhau."

Một chiếc đỉnh nhỏ màu vàng xuất hiện trong tay Từ Phong, trên chiếc vạc nhỏ có khắc 20 đôi địa nhãn.

"Trước mắt thì việc phát hiện ra kẻ thù hiện tại không có vấn đề gì."

“Vấn đề bây giờ là sức chiến đấu của hai chúng ta.” Từ Phong nhìn Ngưu Nghĩa Bác.

"Kim Đan thượng phẩm, kết hợp với Hồ Lô Ngũ Hành, am hiểu pháp thuật ngũ hành."

Nghe đến đây, Từ Phong đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ tiếp lời.

"Kim Đan trung phẩm, có chút kinh nghiệm chiến đấu, am hiểu Khí Bạo Thuật và Phong Thuẫn."

"Để biết được thực lực cụ thể thế nào hay là chúng ta cùng nhau thử một chút." Từ Phong nói.

"Thôi không cần, người của Huyền Âm Môn bây giờ có tới thể tấn công bất cứ lúc nào, chúng ta tốt nhất nên giữ gìn thể trạng."

“Ta tin tưởng vào sức mạnh của Từ sư huynh.” Ngưu Nghĩa Bác xua tay nói.

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất