Ta Dựa Vào Ngự Thú Quyết Chí Tự Cường

Chương 45: Bầu trời đêm biến thành ban ngày (1)

Bên ngoài trận pháp tại mỏ số 38, Từ Phong và Ngưu Nghĩa Bác đang uống trà trong đình.

"Ngưu sư đệ, trên người ngươi có bao nhiêu quả hồ lô?" Từ Phong tò mò hỏi.

“Tổng cộng có mười quả, bảy quả dùng thường xuyên, còn lại ba quả dùng để chạy trốn.” Ngưu Nghĩa Bác ngây thơ nói.

"Thật là không có tình người, chỗ này toàn là pháp khí thượng phẩm!"

Pháp khí một khi đạt đến mức thượng phẩm thì ít nhất cũng phải dùng 50 viên linh thạch thượng phẩm trở lên mới mua được.

Thậm chí một số pháp khí thượng phẩm sức mạnh lớn thì còn phải tiêu tốn tới hàng trăm viên linh thạch cao cấp.

"Đừng nói như vậy, cho dù ta có những pháp bảo hồ lô này, thì vẫn bị đại ca chơi đùa trong lòng bàn tay đấy thôi."

Trong vài ngày qua, họ không có việc gì làm, ngoài việc luyện tập kỹ năng chiến đấu.

Ngay cả Ngưu Nghĩa Bác cả người đầy pháp khí, cũng vẫn bị Từ Phong cho chà nền đất.

"Là do ngươi ngốc, những pháp khí thượng phẩm này, ngươi mới chỉ phát huy được chưa tới 5 phần sức mạnh của chúng thôi."

"Cho nên sau này ngươi phải chú ý sự phối hợp giữa các pháp khí hồ lô."

Từ Phong vừa nói vừa bắt đầu dạy kỹ năng chiến đấu cho Ngưu Nghĩa Bác.

"Các trưởng bối trong nhà cũng đã dạy cho ta những kỹ năng chiến đấu mà đại ca nhắc đến, nhưng đáng tiếc là ta chưa lĩnh hội được nhiều." Ngưu Nghĩa Bác nhăn mặt nói.

“Không lĩnh hội được, thì là do tìm chưa đúng phương pháp học”.

"Ngươi phải tự mình kết hợp, sáng tạo ra cách thức chiến đấu thuộc về riêng mình." Từ Phong nghiêm túc nói.

Nghe tới từ cách thức chiến đấu, Ngưu Nghĩa bác có chút không hiểu.

"Từ đại ca, xin dạy ta!" Ngưu Nghĩa Bác vừa nói vừa đứng dậy chuẩn bị hành lễ.

"Còn hành lễ là ta không dạy nữa đâu."

Lời nói của Từ Phong lập tức khiến Ngưu Nghĩa Bác dừng lại.

"Để tạo ra cách thức chiến đấu của riêng mình, trước tiên ngươi phải hiểu được lợi thế của mình là gì, cũng như những pháp khí có sức mạnh khác nhau mà ngươi có thể sử dụng được."

Sau khi Từ Phong ra đời, mặc dù thiên phú bình thường nhưng cậu lại cho rằng mình chiến đấu khá giỏi.

Khi một người đang nghiêm túc nói còn người kia thì nghiêm túc nghe, đột nhiên pháp bảo truyền tin của hộ vang lên cùng lúc.

Lấy pháp bảo ra xem, cả hai phát hiện ra đó là tin nhắn của trụ sở ngoại môn

"Bởi vì gần đây các khu mỏ bị tổn thất nặng nề, tông môn đã phái thêm những đệ tử khác đến mỏ, thành lập đội tuần tra, ngăn chặn các đệ tử ngoại môn của Huyền Âm Môn tới tấn công." Ngưu Nghĩa Bác xem tin tức nói.

"Đoán chừng một thời gian nữa, cấp độ chiến đấu của các đệ tử ngoại môn sẽ tăng lên Nguyên Anh."

"Tới lúc đó, trận chiến đã bắt đầu căng thẳng rồi"

Nhìn vào pháp bảo truyền tin, vẻ mặt của cả hai dần trở nên phức tạp.

“Đợi lúc trợ binh tới đây chắc họ sẽ chặn cả nước đóng cả đất, đi đến đâu biết đến đó vậy”.

" Buổi tối hôm nay Ngưu Nghĩa Bác trực ban nên Từ Phong nhân cơ hội tiến vào thế giứi Sơn Hải Thần Thú.

Dưới ngọn núi cao chót vót, Kim Giáp Linh Quy uể oải đứng dậy, đi về phía có cây linh dược.

Ăn xong, nó quay trở lại ổ của mình và bắt đầu liếm miếng khối linh khoáng màu vàng.

Khối linh khoáng màu vàng vốn có kích thước bằng một cái cối xay sau vài ngày bị Kim Giáp Linh Quy liếm, kích thước hiện tại chỉ còn bằng đầu của một người trưởng thành.

Thần niệ, của Từ Phong đang ở phía trên trời quan sát Kim Giáp Linh Quy.

Cậu luôn cảm giác, từ sau khi rùa nhỏ nhà mình liếm khối linh khoáng, dần dần nó đã bắt đầu có chút thay đổi.

Chiếc mai màu vàng càng lúc càng trở nên chói mắt hơn trước, trên mai rùa bắt đầu xuất hiện những phù văn mờ nhạt.

Từ Phong thích thú quan sát những thay đổi này.

Nhìn khối linh khoáng đã gần hết, thần niệm của Từ Phong tiếp tục trôi dạt đến nơi ở của đàn vượn trắng, chuẩn bị tìm con vượn trắng già lấy thêm một miếng nữa.

"?&#@%..."

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất