Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỷ Công Khai

Chương 94 - Nguyên Thủy Thiên Tôn rất khiếp sợ!

Chương 94 - Nguyên Thủy Thiên Tôn rất khiếp sợ!


Cuối cùng Khuê Ngưu đành trơ mắt nhìn chín con bạch mã thoải mái ăn sạch Cửu Diệp Long Huyết thảo, mà hắn cũng trở nên đầy thương tích, chật vật nằm sấp trên mặt đất, không còn sức lực nhúc nhích nữa.
Thật ra những bạch mã này đều là Kim Long thập nhị trảo biến hóa thành, tu vi tương đương với Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, sao Khuê Ngưu có thể cướp thức ăn dưới mí mắt bọn nó được.
Nếu không phải bạch mã cố ý nương tay thì Khuê Ngưu sẽ không đơn giản như vậy.
Dương Hòe nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Khuê Ngưu, khóe miệng không khỏi lộ ra một tia trêu chọc.
“Đây là hậu quả của việc không nghe người già.”
Soạt! Đúng lúc này, một mỹ nữ tuyệt sắc mặc trang phục trong cung đột nhiên xuất hiện ở cửa.
“Lý Nguyên có ở nhà không?”
Nữ Oa hỏi Dương Hòe.
Đã đến nhiều lần, đương nhiên là nàng nhận ra quản gia lưng gù này.
“Có.”
Nữ Oa nghe vậy, bóng dáng chợt lóe, vội vàng bay vào.
Lại một lát sau, Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng xuất hiện ở cửa.
Lão Tử nhìn thấy Cơ Xương, không khỏi mở to hai mắt.
“Tây Bá hầu, sao ngươi đứng ở chỗ này mà không vào trong?”
Trên mặt Cơ Xương lộ ra vẻ xấu hổ: “Tiên sinh chê ta phiền, không cho ta vào.
Ta chỉ đành đợi ở trước cửa, hy vọng ta có thể đả động tiên sinh.”
Tán Nghi Sinh bên cạnh mở miệng nói: “Hầu gia bọn ta đã đứng liên tục bốn ngày, hy vọng hai đạo trưởng đi vào nhìn thấy Lý công tử thì có thể nói vài câu hay ho giúp Hầu gia bọn ta.”
“Được, chắc chắn.”
Lão Tử đồng ý, rồi đi vào viện với Nguyên Thủy Thiên Tôn.
“Vậy mà Cơ Xương lại coi trọng Lý Nguyên như vậy!”
Nguyên Thủy Thiên Tôn khiếp sợ cảm thán với Lão Tử.
Đồng thời, trong lòng không khỏi phát sầu vì đệ tử Khương Tử Nha của mình.
Lão Tử thấp giọng nói: “Cho nên chúng ta phải biến Lý Nguyên thành người của mình.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu cho là đúng.
Lại qua một lúc.
Một bóng đỏ mà người thường hoàn toàn không thể chú ý đến trốn từ tường viện, Dương Hòe bất mãn nói thầm: “Những người này càng ngày càng không khách sáo, cửa chính không đi, lại trèo tường.”
Thi Hống thú Tiểu Hắc không biết đến phía trước Dương Hòe từ lúc nào, hắn có chút nghi ngờ nhìn bóng đỏ một cái: “Sao ngươi biết người này cũng là khách của chủ nhân?”
Dương Hòe ngẩn người: “Chẳng lẽ không phải sao?”
Tiểu Hắc: “Dù sao thì… trước đây hắn chưa từng đến đây.”
“Có lẽ là vậy, không phải chủ nhân nói hôm nay có mấy khách nhân muốn tới sao!”
Dương Hòe hơi chột dạ nói.
Tiểu Hắc: “...”
Tu Di sơn, Tây Phương.
Chuẩn Đề đạo nhân vẫn âm thầm quan sát Minh Hà lão tổ nói: “Minh Hà lão tổ đã đi vào, chúng ta cũng có thể khởi hành rồi.”
Tiếp Dẫn đạo nhân gật đầu nói: “Hy vọng đằng sau Lý Nguyên không có người thần bí gì, như vậy chúng ta có thể thuận lợi đưa hắn vào Tây Phương giáo.”
Nói xong, bóng dáng hai người họ chợt lóe, lập tức biến mất trong bảo điện Đại Hùng.
Bởi vì trước đó hai người họ luôn quan sát Minh Hà lão tổ, bởi vậy bọn họ vẫn chưa biết mấy Thánh Nhân Thông Thiên, Nữ Oa cũng đi vào trong phủ của Lý Nguyên.
“Lý Nguyên tiểu hữu, đã lâu không gặp, nhớ ta chưa?”
Thông Thiên giáo chủ nhìn thấy Lý Nguyên, vẻ mặt tươi cười chào hỏi nói.
Không biết tại sao, hắn nhìn thấy Lý Nguyên thì cảm thấy rất thoải mái tự tại, có thể buông bỏ tất cả gánh nặng, không cần để ý tới những… lễ nghi phiền phức đó nữa.
Vẻ mặt Lý Nguyên ghét bỏ nói: “Ngươi là một lão nam nhân, ta nhớ ngươi làm gì?”
Thông Thiên giáo chủ thấy Lý Nguyên đã bày xong ly rượu và món ăn nhỏ, không khỏi mừng rỡ quá đỗi: “Vẫn là tiểu hữu hiểu ta, biết ta sắp đến, lại chuẩn bị xong rượu cả rồi.”
Nói xong, hắn hào phóng cầm lấy bầu rượu rót cho mình mấy ngụm lớn.
“Chậc, quá đã!”
Vẻ mặt Thông Thiên giáo chủ thỏa mãn kêu lên.
“Sau khi uống rượu của tiểu hữu, uống những thứ khác cứ giống như nước đun sôi, rất khó nuốt.”
Lý Nguyên cũng thích tính cách sảng khoái của Thông Thiên, nói: “Cảm thấy ngon thì uống nhiều hơn chút.”
“Nào, chúng ta cạn một ly.”
Thông Thiên giáo chủ chạm ly với Lý Nguyên.
“Cạn!”
“Hả, Tề thiên đạo nhân, ngươi cũng ở nơi này sao?”
Nữ Oa vui vẻ bay vào viện, nhìn thấy Thông Thiên giáo chủ uống rượu với Lý Nguyên, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Thông Thiên giáo chủ nhìn thấy Nữ Oa, lập tức cười lớn: “Thì ra là Nữ Oa đạo hữu, mau đến uống rượu cùng nhau đi.”
Hắn đã biết chuyện thân phận Nữ Oa bị lộ trước mặt Lý Nguyên, bởi vậy trực tiếp xưng hô là Nữ Oa đạo hữu.
Nữ Oa ngồi bên phải Lý Nguyên, nàng uống một ly rượu rồi vội vàng hỏi Lý Nguyên: “Hình như ba têu mộ Hiên Viên vì đả thương Trụ vương do đó bị thiên đạo cắn trả, nguyên thần của bọn họ bị đạo văn Nghiệp Hỏa bao trùm, mỗi ngày sẽ bị Nghiệp Hỏa thiêu đốt, không biết ngươi có biết có cách gì để tiêu diệt đạo văn Nghiệp Hỏa của bọn họ hay không.”
Thiên Đạo cắn trả? Lý Nguyên suýt chút nữa bị sặc.
Hắn không ngờ Nữ Oa lại cho rằng Nghiệp Hỏa trên người ba têu là thiên đạo cắn trả, lập tức cạn lời.
Hắn rất muốn hỏi Nữ Oa đôi chút, sao ngươi lại đưa ra kết luận như vậy. Thông Thiên nghe Nữ Oa nói, nhíu mày nói: “Nếu thật sự là thiên đạo cắn trả, chỉ sợ không tiện loại bỏ.”
Nữ Oa gật đầu nói: “Đúng vậy… không tiện loại bỏ, đạo văn Nghiệp Hỏa trên người ba têu trực tiếp dung hợp thành một thể với nguyên thần của bọn họ, cho dù ta cũng bất lực, cho nên đến hỏi Lý Nguyên có cách nào hay không.”
Nói xong, vẻ mặt Nữ Oa chờ mong nhìn Lý Nguyên.
Thông Thiên bên cạnh cũng tò mò nhìn Lý Nguyên, hắn muốn biết Lý Nguyên có thể nghĩ ra cách hay không.
Lý Nguyên cười nhạt: “Không có gì là không loại bỏ được, qua mấy ngày nữa nó sẽ biến mất.”
Hắn chuẩn bị qua mấy ngày nữa sẽ loại bỏ Nghiệp Hỏa trên người ba têu, dù sao thì ba têu cũng đã giúp Đát Kỷ một việc nhỏ, hơn nữa bọn họ đối phó với Trụ vương cũng xem như là trừ hại vì dân.
Do đó hình phạt có thể được giảm nhẹ.
“Sao có thể tự biến mất chứ?”
Vẻ mặt Nữ Oa khó hiểu.
Thông Thiên cũng tràn đầy nghi ngờ.
Lý Nguyên nói: “Bởi vì…”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất