Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỷ Công Khai

Chương 96 - Minh Hà lão tổ ngơ ngác! (2)

Chương 96 - Minh Hà lão tổ ngơ ngác! (2)


Thông Thiên giáo chủ đột nhiên phát ra một tiếng hừ lạnh.
Thần thức của hắn cảm nhận được có một luồng khí tức huyết sát đang ẩn núp ở trong hư không, tiếp cận về phía viện rất nhanh.
“Dám giấu đầu lộ đuôi ở trước mặt bọn ta! Cút ra đây cho ta.”
Chỉ thấy trên người Thông Thiên giáo chủ xuất hiện một đạo văn giống như sóng nước, đạo văn lấy Thông Thiên làm trung tâm, nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía.
Nơi đạo văn đi qua, vô số pháp tắc và không gian lần lượt sụp đổ.
“Bịch!”
Lúc đạo văn khuếch tán đến trăm mét, một cái bóng màu đỏ đột nhiên hạ xuống từ trong hư không.
Bóng dáng này mặc áo bào đỏ, tóc, râu, đồng tử cùng với làn da đều là màu đỏ, giờ phút này hắn đang ngạc nhiên nhìn đám người Thông Thiên, Lão Tử, Nguyên Thủy, Nữ Oa.
Trên mặt khiếp sợ không nói nên lời.
“Minh Hà lão tổ!”
Thông Thiên, Nữ Oa, Lão Tử nhìn ra là đạo nhân hồng bào, đều lộ ra vẻ bất ngờ.
“Sao ngươi lại đến nơi này?”
Vẻ mặt Nữ Oa nghi ngờ.
Lão Tử, Nguyên Thủy cũng có vẻ mặt kỳ quái nhìn Minh Hà lão tổ.
Bởi vì bất ngờ, cho nên hai người họ tạm thời quên chuyện Lý Nguyên mắng bọn họ.
Lý Nguyên khẽ nhíu mày.
Sao Dương Hòe lại để cho người này vào trong vậy, không ai có thể cảm nhận được sự khiếp sợ của lão tổ Minh Hà lúc này.
Hắn nghe nói trong viện này có Thí Thần thương, vì vậy đã lén lút lẻn vào để điều tra tình hình.
Hắn trăm triệu lần không ngờ, hắn vừa mới tiến vào đã nhìn thấy bốn Thánh Nhân Thông Thiên, Nữ Oa, Lão Tử, Nguyên Thủy cũng ở bên trong.
Hơn nữa Nguyên Thủy Thiên Tôn còn bị một tiểu tu sĩ Địa Tiên kỳ chỉ vào mũi mắng.
Thánh Nhân lại bị mắng! Minh Hà lão tổ sợ tới mức suýt chút nữa bị cứng đờ.
Ai lại lợi hại như vậy? Ngay lúc Minh Hà lão tổ ngây ra thì hắn đã bị Thông Thiên giáo chủ phát hiện.
“Bái kiến mấy đạo huynh?”
Minh Hà lão tổ lấy lại tinh thần, ra vẻ bình tĩnh chào hỏi.
Mọi người đã cùng nhau học đạo ở Tử Tiêu cung, bởi vậy quan hệ có thể nói là ngang nhau.
“Đừng tiết lộ thân phận của bọn ta.”
Bỗng nhiên, bên tai Minh Hà lão tổ vang lên âm thanh của ba người Thông Thiên, Lão Tử, Nguyên Thủy.
“Minh Hà đạo hữu, ngươi vẫn chưa nói ngươi lén lút tiến vào làm gì đấy?” Nữ Oa hỏi Minh Hà lão tổ.
“Ta…”
Minh Hà lão tổ đảo mắt, rõ ràng hắn không muốn tiết lộ chuyện của Thí Thần thương.
Thông Thiên giáo chủ thấy ánh mắt Minh Hà lão tổ lóe lên, sắc mặt lập tức không tốt nói: “Che giấu bóng dáng tiến vào, lẽ nào ngươi muốn gây bất lợi cho Lý Nguyên tiểu hữu.”
Tiểu hữu? Minh Hà lão tổ trợn mắt há mồm, suýt chút nữa cho rằng lỗ tai mình xảy ra vấn đề, hắn nghĩ không ra sao Thánh Nhân có thể xưng hô một tu sĩ Địa Tiên kỳ là tiểu hữu, chẳng lẽ người này là lão quái vật nào đó chuyển thế hay sao, Lý Nguyên thấy Minh Hà lão tổ ngơ ngác, lập tức không kiên nhẫn.
“Bốp bốp…”
Hắn vỗ tay.
Dương Hòe lập tức khom người chạy ra ngoài.
“Công tử có dặn dò gì?”
Lý Nguyên chỉ vào Minh Hà lão tổ, tức giận nói: “Sao chó mèo gì ngươi cũng thả vào vậy?”
Trên mặt Minh Hà lão tổ lập tức sinh ra một tia tức giận, mặc dù ngươi có chút bất phàm, nhưng dám nói ta là chó mèo, ta đâu thể không cho ngươi chút màu sắc!
“Lão nô cho rằng hắn cũng là khách của công tử.”
Dương Hòe xấu hổ giải thích.
Lý Nguyên: “Đánh một trận rồi ném ra ngoài cho ta.”
“Vâng.”
Minh Hà lão tổ thấy Lý Nguyên không chút coi trọng hắn, càng thêm tức giận, hắn không khỏi lộ ra nụ cười giễu nói: “Ngươi dám…”
Chậc...! Tuy nhiên, hắn vừa mở miệng, bỗng nhiên cảm thấy cổ của mình bị bóp nghẹt bởi cái gì đó, không… thốt ra được từ nào nữa.
Chỉ thấy Dương Hòe tùy ý duỗi tay về phía Minh Hà lão tổ.
Cũng không biết như thế nào, Minh Hà lão tổ rõ ràng đứng cách đó hơn mười mét, nhưng cổ của hắn lại trực tiếp bị Dương Hòe nắm trong tay.
Dương Hòe xách Minh Hà lão tổ nhẹ nhàng run lên, Minh Hà lão tổ lập tức cảm thấy xương cốt toàn thân, kinh mạch chu thiên đứt hết từng đoạn, đan điền khí hải cũng bị chấn nát, nguyên thần cũng mất đi liên hệ với cơ thể.
Cứ như vậy, Minh Hà lão tổ lại trực tiếp biến thành một người bình thường không dùng được chút pháp lực nào.
Có chuyện gì vậy? Đầu óc của Minh Hà lão tổ trở nên trống rỗng.
Hoàn toàn không thể chấp nhận thực tế này.
Không đợi hắn suy nghĩ nhiều.
“Bốp bốp bốp!”
“Ai bảo không đi cổng chính nè.”
Dương Hòe dùng sức tát Minh Hà lão tổ mấy cái, dưới mấy cái đã đánh Minh Hà lão tổ thành đầu heo đỏ.
Minh Hà lão tổ không thể nói, lại mất đi pháp lực, đành phải tùy ý cho Dương Hòe tát.
Sau khi đánh xong, Dương Hòe lập tức kéo Minh Hà lão tổ ra ngoài như kéo chó chết.
Chậc! Bốn người Lão Tử, Nữ Oa, Nguyên Thủy, Thông Thiên giáo chủ đều kinh ngạc rớt cằm.
Đều mở rộng miệng.
Không dám tin mọi thứ vừa nhìn thấy.
Minh Hà lão tổ, đại năng Chuẩn Thánh bao trùm vạn cổ… lại bị một quản gia lưng gù dạy dỗ, chút lực phản kháng cũng không có! Phải biết rằng Thiên Ma Huyết Độn của Minh Hà lão tổ là công pháp chạy trốn giỏi nhất Tam giới, dù là Thánh Nhân đều cảm thấy khó giải quyết.
Nhưng sao quản gia lại dễ dàng bắt được Minh Hà lão tổ như vậy, hơn nữa, tại sao bọn ta lại không cảm nhận được chút pháp lực nào từ trên người quản gia, rốt cuộc tu vi của quản gia cao bao nhiêu, vô số nghi vấn tràn ngập trong đầu bốn người họ, khiến cho tâm trạng kích động của bọn họ không cách nào ổn định lại trong một lúc lâu.
Sau một hồi bối rối, lúc này bốn Thánh Nhân mới chậm rãi lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ.
Nữ Oa ngơ ngác nhìn Lý Nguyên: “Người đó là quản gia của ngươi sao?”
Lý Nguyên thấy dáng vẻ ngốc trệ của Nữ Oa, không khỏi cảm thấy buồn cười.
“Không phải ngươi biết sao?”
“Nhưng, nhưng, lẽ nào ngươi không phát hiện dáng vẻ vừa rồi hắn đối phó với Minh Hà lão tổ sao? Sao lại dễ dàng như vậy.”
Vẻ mặt Nữ Oa rối rắm.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Minh Hà lão tổ lại chẳng lợi hại bao nhiêu, lẽ nào còn phải đánh mấy chục hiệp sao.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất