Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 55: Nỗi sợ hãi của đời người

Chương 55: Nỗi sợ hãi của đời người
Không nghĩ tới tiểu súc sinh này lại tính kế như vậy.
Nghe thấy những lời của Liễu Trì Vân, Tam trưởng lão khẽ nhắm mắt, như thể muốn thử xem sự ghê gớm của loại độc này.
Ngay sau đó ông ta cũng giống như Nhị trưởng lão.
‘Phụt!’
Tam trưởng lão cũng đột ngột phun ra một ngụm máu đen, kinh ngạc nói: “Kim Ngọc Nội Công Pháp của ta lại thật sự không chống lại được độc này.”
Nghe vậy, sắc mặt của Liễu Phồn Kiếm cùng hai vị cung phụng còn lại của Liễu gia cũng trở nên khó coi.
Họ cũng trúng chất kịch độc này.
Thảo nào sát thủ Huyết Sát Các lại có thể dễ dàng đánh bại tất cả cung phụng cùng với cao thủ của Liễu gia bọn họ.
Độc tố kỳ lạ này chắc chắn đóng vai trò cực lớn trong chuyện này.
Nhị trưởng lão đang suy nghĩ bước tiếp theo phải làm như thế nào.
Ông ta liếc nhìn phía bên phải không khỏi quát lên: “Lão Tam chờ đã!”
Tam trưởng lão cũng là một kẻ có tính cách nóng nảy, vậy mà trực tiếp rút pháp đao Huyền giai hạ phẩm ở thắt lưng ra, không màng tất cả xông tới chỗ Liễu Trì Vân.
Tam trưởng lão quát lớn: “Tiện chủng đáng chết dù không thể sử dụng được linh khí, ta cũng thừa sức giết chết ngươi!”
Theo lẽ thường mà nói quả thật là vậy, chẳng qua ông ta hình như đã quên mất một điều.
Đao vẫn còn chưa chạm tới Liễu Trì Vân thì đột nhiên đã bị chặn lại bởi một cây kiếm gỗ trông vô cùng bình thường không có gì đặc biệt.
“Hai vị huynh đài này, ông coi ta là không khí đó hả?”
Du Vô Gian cầm kiếm gỗ trong tay, mỉm cười thoải mái chặn lại một chém nặng nề này của Tam trưởng lão.
“Hừ, để lão tử lĩnh giáo một chút sự lợi hại của cao thủ Huyết Sát Các nào!”
Tam trưởng lão hét lên tiếng, thế nhưng không màng đến sự phản phệ của chất kịch độc, liều mạng kích phát tu vi của mình.
Động Linh thất trọng thiên đột ngột tăng vọt.
Rõ ràng ông ta muốn tranh thủ chém chết Du Vô Gian có thể là kẻ cầm đầu đội ngũ Huyết Sát Các lần này chỉ bằng một đao, trước khi mình bị chất độc phản phệ mà chết.
“Đây chính là một chiêu mạnh nhất từ trước đến nay mà lão tử phải mất cả đời để tu luyện, đỡ chiêu!”
Đao trong tay Tam trưởng lão phát ra ánh lửa nóng bỏng mãnh liệt, như thể trên thân đao còn kèm theo ngọn lửa hừng hực.
Ngay lúc mọi người đều tưởng rằng sẽ trông thấy một cảnh tượng vô cùng đặc sắc.
‘Phụt!’
Âm thanh xác thịt bị chém đứt cùng với một tiếng máu phun tung tóe vang lên.
Cơ thể của Tam trưởng lão đã bị chém thành hai nửa.
Thi thể đổ nhào xuống đất.
Biểu cảm trong mắt như thể gặp quỷ, ông ta chỉ còn lại một hơi tàn, cố hết sức nói ra một câu vô cùng khẽ và yếu ớt: “Động, Động, Động Linh cửu trọng thiên...”
Du Vô Gian vẩy sạch máu đọng trên thanh kiếm gỗ, liếc nhìn thi thể thảm không nỡ nhìn trên mặt đất, không khỏi cười giễu cợt: “Xin lỗi, một chiêu mạnh nhất này của ngươi thật sự quá yếu rồi, yếu đến độ ta nhìn không nổi nữa.”
“Lão Tam!”
Nhìn thấy thi thể Tam trưởng lão bị chém thành hai nửa, cả người Nhị trưởng lão cực kỳ phẫn nộ.
Tuy rằng bây giờ trong lòng ông ta đã tức giận đến cực điểm, nhưng cuối cùng vẫn không có ra tay.
Ông ta biết nếu mình ra tay, kết cục cũng sẽ giống hệt như Tam trưởng lão.
Trong lúc Nhị trưởng lão nảy sinh suy nghĩ có nên đầu hàng, từ bỏ phản kháng hay không, thì bên cạnh truyền đến một giọng nói.
“Ta, ta đầu hàng. Các, các hạ có thể tha cho ta một mạng không?”
Một vị cung phụng của nhà Liễu gia gần như đã từ bỏ giãy dụa.
Hắn ta quăng pháp bảo trong tay xuống đất, giọng nói đầy sợ hãi.
Có một thì sẽ có hai.
“Nhị trưởng lão, thật xin lỗi, chuyện này là do Liễu gia các người tự rước lấy, vì thế ta cũng không muốn bồi cả mạng nhỏ của mình vào.”
Trong lòng một vị cung phụng của Liễu gia đã muốn đầu hàng từ lâu nhìn thấy cảnh này, nói một tiếng xin lỗi với Nhị trưởng lão.
Lại có người vội vàng làm theo: “Ta, ta cũng vậy, chỉ cần vị đại nhân này có thể tha cho một mạng thì ta bằng lòng cống hiến cả đời cho Huyết Sát Các.”
“Các ngươi!”
Nhị trưởng lão nhướng mày tức giận khi thấy hành động bất ngờ này của hai người họ.
Du Vô Gian vẫn im lặng, liếc nhìn vị sát thủ nhất đẳng hàng chữ Nhân đã đạt tới Động Linh bát trọng thiên lúc trước kia.
Phong Vô Hoan khẽ gật đầu, nhìn về phía hai vị cung phụng của Liễu gia đã đầu hàng kia, sau đó mở miệng nói: “Theo mệnh lệnh của các chủ, những người mang huyết mạch của Liễu gia giết không tha, miễn tội chết cho những người họ khác trong thành.”
Nghe xong, hai vị cung phụng của Liễu gia vui đến độ nhướng mày.
Sống rồi!
Chẳng qua câu tiếp theo của Phong Vô Hoan lại khiến hai người họ như rơi từ thiên đường xuống địa ngục.
“Nhưng trong trận hỗn chiến vừa rồi, hai người các ngươi có giết chết người của Huyết Sát Các ta, dựa theo luật thép của các ta, phải chết!”
‘Xoạt!’
Hai lưỡi kiếm bằng gió với tốc độ nhanh như chớp đã chặt đứt đầu của họ chỉ trong nháy mắt.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất