Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 59: Xúi giục (2)

Chương 59: Xúi giục (2)
“Ha ha ha, xem ra đúng là ông trời cũng giúp Liễu gia của ta. Phương gia chủ, nếu ngươi bây giờ quỳ xuống van xin ta thì nói không chừng có lẽ ta sẽ để lại chút giống nòi Phương gia của ngươi.” Liễu Thanh Phong bật cười ha hả.
“Đáng chết, cho dù Phương gia của ta có chết cũng sẽ không chịu thua trước đám nghịch thần tặc tử các ngươi!” Phương Hùng Bá tức giận, toàn thân cố gắng thúc đẩy, linh khí bộc phát đến cực điểm.
“Hay lắm, vậy thì một trận quyết định thắng thua đi!”

“Liễu Phật Nhiên ta đây tuyên bố… Bắt đầu từ ngày hôm nay, Toại Nguyên Vương Triều sẽ đổi tên thành Liễu Nguyên Vương Triều, và ta, không, trẫm chính là hoàng đế khai triều của Liễu Nguyên Vương Triều, kẻ trái lại thì sẽ bị tiêu diệt, người thuận theo thì sẽ sống!”
Liễu Phật Nhiên dùng cạn linh khí trên cả người và hét lớn trong phạm vi hàng chục dặm!
Lạc Li thành ở phía dưới.
Những quyền quý vương triều đương nhiên cũng nhìn thấy cảnh tượng này.
Tuy trong lòng có chút không phục nhưng họ không muốn chết.
Nhiều quan to hiển quý rất thông minh, ngay khi nghe thấy câu nói này thì lập tức vội vã chạy ra khỏi phủ đệ sang trọng của mình và quỳ bái với Liễu Phật Nhiên ở trên trời: “Ngô gia của ta nguyện quy phục vương triều mới.”
“Lư gia của ta cũng vậy…”
“Ta…”
Trong chớp mắt, gần chín phần những quan to hiển quý sống ở Lạc Li thành đều lần lượt bày tỏ sẵn lòng thừa nhận Liễu Phật Nhiên là tân hoàng.
Suy cho cùng thì họ đến bây giờ vẫn ghi nhớ rất rõ từng cảnh tượng của đối phương đã một mình giết chết lão tổ vương thất và lão tổ Phương gia.
Dưỡng Thần bát trọng thiên!
Tu vi kinh hãi đáng sợ này quả thực đã đủ khiến cho họ thần phục rồi.
Lắng nghe những tiếng cung kính không ngừng vang đến.
Liễu Phật Nhiên đứng ở trên trời cao đương nhiên là phấn khích đến cực điểm. Thậm chí phấn khích đến mức quên đi việc mình đang bị trọng thương.
“Tuy rằng để lão thất phu Toại Quảng kia chạy mất, nhưng ít ra hắn phải chịu trọng thương nặng hơn ta mấy lần.”
“Đến lúc đó lại phái những người khác giải quyết hắn cũng không muộn.”
Liễu Phật Nhiên nhìn thoáng về hướng hoàng cung.
Ngay khi hắn muốn lại hưởng thụ những lời tâng bốc khiến người ta sảng khoái này thêm một hồi nữa thì một giọng nói xa lạ chợt truyền tới từ hướng hoàng cung.
“Tuân mệnh Các chủ, phàm là người Liễu Gia, giết không tha!”
Chỉ thoáng chốc, một luồng khí thế ngập trời điên cuồng tràn tới từ phía hoàng cung.
“Dưỡng, Dưỡng Thần át trọng thiên! Sao lại thế được! Trong vương triều còn có người có thể đạt tới cảnh giới ngang với ta ư!”
Mặt Liễu Phật Nhiên trắng bệch.
Giờ hắn đang trọng thương, nếu chủ nhân khí tức này thật sự là Dưỡng Thần Bát trọng thiên thì hắn tuyệt đối phải chết không nghi ngờ.
Mà hắn khiếp sợ chưa được một thoáng, đám người đã thấy một dải ánh sáng chói ngời vọt từ hoàng cung tới thẳng bên này.
Chớp mắt sau đó, một người xuất hiện trước mặt Liễu Phật Nhiên.
Người tới là một nam tử trung niên ăn mặc trang phục Liễu Phật Nhiên chưa thấy qua bao giờ.
Khí tức tối tăm kỳ quái bao trùm quanh thân nam tử này không chút che giấu.
Liễu Phật Nhiên dám khẳng định, đối phương chắc chắn là một vị cường giả Dưỡng Thần Bát trọng thiên!
“Xin hỏi các hạ từ đâu tới?”
Liễu phật chắp tay hỏi Hắc Vệ.
Trong mắt hắn ta, Hắc Vệ rất có khả năng là cường giả của Kỳ Dư Vương triều.
Dù sao trận chiến vừa rồi cũng đủ để cường giả của Kỳ Dư Vương Triều thoải mái nhìn trộm.
Mà nếu đối phương thật sự là người của Kỳ Dư Vương Triều thì mục đích đối phương tới đây cũng rất rõ ràng, đơn giản là muốn nhân cơ hội cắn một khối thịt heo nhân lúc Toại Nguyên Vương Triều suy yếu mà thôi!
Cùng với đó, trong thời gian ngắn Liễu Phật Nhiên cũng đã nhanh chóng nghĩ ra đối sách tương ứng rồi.
Nếu người này thật sự là người của Kỳ Dư Vương Triều thì cùng lắm ông ta cắt đất đền tiền là được, chờ vết thương của ông ta khỏi hẳn lại đoạt trở về cũng không muộn.
Giờ ông ta đã không còn dư lực để đối kháng với một Dưỡng Thần Bát trọng thiên nữa rồi, chỉ có thể hỏi lai lịch và mục đích của đối phương trước, chuyện sau đó thì sau đó lại tính.
Chẳng qua, lời Hắc Vệ đáp lại khiến ông ta cau chặt lông mày:
“Sát thủ tam đẳng hàng chữ Huyền của Huyết Sát Các, đặc biệt phụng lệnh Các chủ đến để lấy đầu ngươi!”
Hắc Vệ lạnh băng vô tình nói.
Liễu Phật Nhiên sửng sốt: “Huyết Sát Các?”
Trong thời gian trăm năm ông ta bế quan tiềm tu, gần Toại Nguyên Vương Triều đã xuất hiện thế lực mạnh đến vậy cơ à?
Nhưng khi ông ta nghe rõ nửa câu sau thì tái mặt.
Liễu Phật Nhiên vội nói: “Các hạ Huyết Sát Các này, ta cảm thấy chúng ta có thể từ từ nói chuyện với nhau. Huyết Sát Các các vị muốn gì cứ việc nói ra, ta chính là thủy hoàng của Liễu Nguyên Vương Triều, muốn...”
Xẹt!
Bóng Hắc Vệ nhoáng lên, lập tức xuất hiện ngay trước mặt Liễu Phật Nhiên.
Trong chớp mắt, hắn rút Huyết Phù bên hông ra, chém thẳng về phía cổ Liễu Phật Nhiên!
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất