Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 70: Con sâu con kiến

Chương 70: Con sâu con kiến
Nhưng ngay khi gã ta mở miệng, việc đầu tiên không phải là cầu xin tha thứ, mà là nâng cao âm lượng uy hiếp nói: “Từ bệ hạ đừng trách ta không nhắc nhở ngài, nếu như ngài giết ta, ta dám đảm bảo rằng ngày mai sẽ có hàng trăm vạn hùng sư của Yên Thủy Vương Triều sẽ đánh tới chân thành.”
Trong lúc Từ Nhai Sinh đang vô cùng tức giận, muốn trừng trị tên sứ thần ngoại bang không biết điều này thì Toán Loạn Thiên đã ngăn hắn ta lại, nói: “Chỉ là một tên hề đang nhảy nhót, cần gì phải tức giận.”
Mặc dù không hiểu ý đồ của Toán Loạn Thiên, nhưng Từ Nhai Sinh cũng bình tĩnh lại một chút, thu hồi lại uy áp.
Sau khi được giải thoát khỏi sự đè ép, khuôn mặt Dương Ngụy đỏ bừng, hai mắt gắt gao nhìn Toán Loạn Thiên chằm chằm.
Đồng thời, trong lòng gã ta cũng thay đổi cái nhìn đối với tính cách của Từ Nhai Sinh.
Thật ra những hành động trước kia của gã ta đều là chủ ý của Phúc Mộc Chu, hung hăng ra oai đánh phủ đầu Từ Nhai Sinh, tỏ rõ thái độ của Yên Thủy Vương Triều với một người mưu quyền soán ngôi.
Nếu đổi lại là một người khác, chỉ sợ đã nhẫn nhục chịu đựng.
Nhưng thật không ngờ, Từ Nhai Sinh cũng không theo lẽ thường, gã ta mới châm chọc vài câu đã trực tiếp dùng uy áp đè ép mình.
Trong lòng Dương Ngụy không dám chắc chắn, nếu như gã ta chế giễu thêm vài câu thì liệu rằng Từ Nhai Sinh có trực tiếp giết chết mình hay không.
Sau khi Dương Ngụy loạng choạng đứng vững lại, mới nói: “Theo khẩu dụ của bệ hạ, Từ Nhai Sinh của Toại Nguyên Vương Triều có mưu đồ soán ngôi, ám sát hoàng đế của Toại Nguyên Vương Triều, với tư cách là đồng minh, Yên Thủy Vương Triều cần phải điều tra rõ sự việc này, trả lại sự trong sạch cho hoàng thất của Toại Nguyên Vương Triều.”
Nhưng khi nói được một nửa, giọng điệu nghiêm túc lúc ban đầu đột nhiên thay đổi: “Nhưng mà, nếu như Từ bệ hạ đồng ý nhượng lại hai vùng đất phía đông và phía tây của Toại Nguyên Vương Triều cho Yên Thủy Vương Triều để chứng minh sự trong sạch thì vương triều chúng ta sẽ tin tưởng bệ hạ, bỏ qua những chuyện cũ.”
Toán Loạn Thiên nghe xong, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo. Thằng ngốc cũng có thể nhìn ra được Yên Thủy Vương Triều muốn có lãnh thổ của Toại Nguyên Vương Triều.
Hơn nữa gã ta vừa mở miệng đã là công phu sư tử ngoạm, trực tiếp muốn một nửa lãnh thổ của Toại Nguyên Vương Triều.
Dường như Dương Ngụy còn chưa nói hết, sau đó gã ta ho nhẹ một tiếng, lại nói: “Trước đó vài ngày người và ngựa của chúng ta sau khi đến biên giới Toại Nguyên Vương Triều đột nhiên biến mất, còn muốn xin Từ bệ hạ cho chúng ta một lời giải thích rõ ràng.”
Lời vừa nói xong, cánh cửa đột nhiên bị đẩy vào.
Một nam tử có khuôn mặt rất đẹp trai mặc áo bào trắng chậm rãi đi vào đây.
Nam tử trẻ tuổi có khí chất thanh tao, cả người từ trên xuống dưới đều lộ ra vẻ thần bí.
Nhìn thấy Dạ Mệnh, Dương Ngụy cau mày quay đầu lại nhìn Từ Nhai Sinh: “Từ bệ hạ, cấp bậc lễ nghĩa của vương triều các người là như thế này sao? Ai cũng có thể vào nơi này được à.”
Nhưng Từ Nhai Sinh lại làm ngơ trước những lời nói của Dương Ngụy.
Toán Loạn Thiên cùng Từ Nhai Sinh chắp tay hành lễ với Dạ Mệnh: “Bái kiến các chủ đại nhân.”
Nghe vậy Dương Ngụy lập tức hoảng sợ!
Gã ta vẫn luôn biết việc Huyết Sát Cát là kẻ thật sự đứng đằng sau điều khiển Toại Nguyên Vương Triều.
Thật ra trong lòng gã ta đã nghĩ đến câu nói tiếp theo rồi.
Chỉ cần Từ Nhai Sinh nguyện ý đầu quân gia nhập vào vương triều bọn họ, Yên Thủy Vương Triều có thể trợ giúp hắn ta tiêu diệt Huyết Sát Cát này, thoát khỏi vận mệnh trở thành một con rối.
Chỉ có điều gã ta chưa từng nghĩ đến, bây giờ chính chủ lại trực tiếp đến đây.
Ngay khi Dương Ngụy nhìn về phía Dạ Mệnh, những suy tính trong lòng gã ta không tự chủ được bắt đầu xoay chuyển.
Các chủ Huyết Sát Cát trong truyền thuyết là nhân vật thần bí khó lường, tu vi sâu như vực thẳm không thể thăm dò.
Hóa ra hắn lại là một nam tử nhìn qua trông còn trẻ tuổi hơn mình!
Nhưng trong lòng Dương Ngụy nhanh chóng bình tĩnh lại từ nỗi khiếp sợ vừa rồi.
Chỉ trong nháy mắt, gã ta nhìn sang Dạ Mệnh, nói: “Bệ hạ từng nói nếu các hạ nguyện ý gia nhập vào Yên Thủy Vương Triều, bệ hạ sẽ không bao giờ keo kiệt.”
Dạ Mệnh lẩm bẩm: “Lạ nhỉ? Tại sao lại có tiếng muỗi kêu xung quanh đây?”
Dù trong lòng Dương Ngụy rất tức giận nhưng vẫn cố kìm nén.
Vị nam tử mặc áo bào trắng trước mắt này có nhiều thủ hạ là cường giả cảnh giới Dưỡng Thần nghe theo lệnh của hắn, nếu như có thể lôi kéo hắn vào Yên Thủy Vương Triều, đồng nghĩa với việc Yên Thủy Vương Triều có thêm một cường giả Dưỡng Thần Cảnh.
Chỉ dựa vào công lao này đã đủ cho gã ta thăng quan phát tài lớn rồi.
“Các hạ xác định không cân nhắc thêm một chút sao? Nếu ngươi nguyện ý dẫn theo Huyết Sát Cát gia nhập vào Yên Thủy Vương Triều của chúng ta, vậy việc muốn thôn tính hai vương triều kia không phải là một giấc mộng nữa rồi.”
Dạ Mệnh tự hỏi: “Gia nhập?”
“Đúng vậy!”
Dương Ngụy gật đầu, gã ta nghĩ rằng Dạ Mệnh đã động lòng. Nhưng những lời nói tiếp theo của Dạ Mệnh đã khiến cho gã ta chấn động không thôi.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất