Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 83: Cuối Hoàng Tuyền (2)

Chương 83: Cuối Hoàng Tuyền (2)
“Đắc thủ. Hãy xem Tồi Thành Phá của ta!”
Một gã cao thủ Dưỡng Thần tam trọng thiên dùng tốc độ cực nhanh, dẫn đầu lao tới trước mặt Phong Thanh Trúc.
Hai tay hội tụ linh khí, giống như có sức mạnh của mấy đầu Hùng Sư cùng tụ lại một chỗ.
Không khí trong không gian đột ngột nổ tung, một chưởng đập thẳng xuống đỉnh đầu Phong Thanh Trúc.
“Ngươi không biết quấy rối người khác là hành vi rất không lễ phép sao? Tiểu hầu tử?”
“Không hay rồi!”
Cảm giác nguy hiểm bỗng bao phủ đại não của nam tử.
“Thanh Trúc Thuật, bắt đầu.” Âm thanh linh hoạt kỳ ảo bắt đầu quanh quẩn trong không gian
Phốc!
“Cái...cái gì...” Nam tử hơi cúi đầu, chỉ thấy bên dưới mình đột nhiên mọc lên một cây trúc xanh biếc.
Máu tươi theo nhánh trúc, tí ta tí tách nhỏ xuống. Nhánh trúc xanh đã xuyên thủng lồng ngực của hắn ta!
“Cẩn thận người trước mặt!”
Nhìn thấy một màn này, Mộc Kính Nguyên trầm giọng quát lên.
Đáng tiếc, cho dù có hắn ta đã lên tiếng nhắc nhở thì vẫn có vài tên Dưỡng Thần Cảnh của Thiên Bình Vương Triều không tin tà, muốn dùng cơ thể mạnh mẽ cùng công pháp phòng ngự của mình để đỡ đòn tấn công này.
Chẳng qua đều không có ngoại lệ.
Tất cả những kẻ đó đều bị nhánh trúc xanh đột ngột mọc lên từ mặt đất xuyên thủng đầu hoặc ngực.
Chỉ trong khoảnh khắc, tám gã Dưỡng Thần Cảnh lao về phía Phong Thanh Trúc hòng ra tay, đã trực tiếp tử thương phân nửa!
Phong Thanh Trúc thấy không khí lặng ngắt như tờ này, khoé môi khẽ mỉm cười, tay phải gảy dây trầm trên đàn tỳ bà.
Tịch tang~
Âm thanh trong trẻo bao trùm khắp phạm vi mười dặm.
“Không, không nhúc nhích được nữa rồi...” Một gã cao thủ Dưỡng Thần Cảnh lục trọng thiên mở to hai mắt.
“Tiếng đàn này có vấn đề.”
Lúc này, Mộc Kính Nguyên cũng rơi vào tình trạng như vậy, trong lòng hắn ta vô cùng hoảng hốt.
Bản thân hắn ta chính là Dưỡng Thần tứ trọng thiên, thế mà lại không có bất kỳ lực phản kháng nào trước âm thanh mềm như bông này.
Âm thanh trong trẻo lảnh lót dần dần truyền ra từ trong tỳ bà.
“Dù đã từng tận mắt chứng kiến, nhưng khi lại được nhìn thấy một lần nữa, ta vẫn khó mà tưởng tượng nổi, đây thật sự là sức mạnh mà con người có thể khống chế được à?”
Trần Phá Hiểu đứng trong tháp canh cách biên cảnh không xa, nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng vô cùng chấn động.
Chỉ thấy, mấy triệu đại quân tinh nhuệ dưới từ khúc của Phong Thanh Trúc, tứ chi dần dần không còn chút sức lực nào, quỳ rạp trên mặt đất.
Nhưng đã khác với ban đầu.
Lần này đồng tử các tướng sĩ đã từng bước mất đi ánh sáng, giống như đã bị rút mất ba hồn sáu phách.
“Đáng chết, thần thông cỡ này Dưỡng Thần Cảnh sao có thể đạt được, chẳng lẽ là Động Phủ Cảnh?”
Mộc Kính Nguyên nhìn quanh một vòng cái gọi là trăm vạn hùng binh của Yên Thủy Vương Triều.
Đau khổ chống đỡ, âm thầm cắn răng nói: “Không thể nào, một Toại Nguyên Vương Triều nhỏ bé sao lại có nhân vật như vậy trấn thủ chứ, nếu không phải là Toại Nguyên Vương Triều thì...”
Ánh mắt mờ mịt của Mộc Kính Nguyên chợt nhìn thấy tấm lệnh bài bên hông Phong Thanh Trúc.
Đồng tử hắn ta co lại với tốc độ cực nhanh!
“Quả nhiên là... Huyết Sát...”
Mộc Kính Nguyên nặng nề ngã xuống.
Trăm vạn đại quân, hoàn toàn bị diệt!
Phong Thanh Trúc chậm rãi dừng tay: “Xong việc rồi.”
Nàng thì thầm một câu, sau đó xoay người rời đi.
“Có chuyện gì?”
“Huyết, huyết, sát thủ Huyết Sát Các đột nhiên tập kích kinh thành. Chỉ nháy mắt cao thủ trong thành đã tổn thất nặng nề.”
“Cũng có không ít sát thủ đang lao về hướng vương cung.”
“Cái gì chứ?”
Viên Phong bật thẳng dậy.
“Sao có thể chứ, chẳng lẽ ta đã bị lừa? Ngươi xác định người xuất hiện là sát thủ của Huyết Sát Các à?” Viên Phong hỏi lại nhiều lần.
Rõ ràng là mình đã cùng vị các chủ thần bí trẻ tuổi kia...
Chờ chút
Chẳng lẽ là...
Mình đã bị lừa à?
Viên Phong siết chặt nắm tay, hai mắt nhìn chằm chặp vào Hoạ Kính trong tay.
“Ngươi theo ta ra ngoài trước đã.” Viên Phong đang muốn cất bước đi về phía trước, lại phát hiện đối phương không hề nhúc nhích.
“Tại sao ngươi còn không đi?” Viên Phong nghi hoặc, vừa muốn quay đầu nói vài câu.
Hai tròng mắt hắn bất ngờ trợn to.
Thủ vệ vừa mới đẩy cửa khi nãy, chẳng biết lúc nào đã ngã trên mặt đất, hai mắt trắng dã, miệng còn không ngừng sùi bọt mép.
“Độc!” Viên Phong nhìn thấy trên cổ thủ vệ hiện ra từng mạch máu đen xì, sắc mặt tái nhợt nói.
“Ngươi chính là... Viên Phong, thừa tướng của Phá Thế Vương Triều à?” giọng nói thâm trầm vọng đến bên tai Viêm Phong
“Là ai?” Viên Phong xoay người.
Đập vào tầm mắt hắn ta là một lão giả có khuôn mặt gầy đét, lưng còng, tay cầm ba toong.
Nhìn thấy lão giả đột nhiên xuất hiện ở đây, nội tâm Viên Phong thắt chặt lại: “Ngươi... Ngươi là sát thủ của Huyết Sát Các à?” Viên Phong nuốt một ngụm bọt.
Âm thanh khàn khàn giống như vong linh đang không ngừng kêu gào của Quỷ Vụ lại vang lên: “Không phải là trong lòng ngươi đã đoán được rồi à? Cần gì phải hỏi lại lão hủ chứ?”
Đôi mắt già nua của Quỷ vụ nhìn chằm chằm vào Viên Phong, giống như đã nhìn thấu suy nghĩ trong lòng hắn ta.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất